Định Mệnh...

Chương 23: Chương 23




TRỞ LẠI RỪNG TRÚC SAU THÀNH CỦA BẠCH VÂN QUỐC hắn phi ngựa nước đại tới rừng trúc nhưng xung quanh chỉ là những cây trúc nghiêng mình vì gió, xào xạc xào xạc…..xa xa là 1 đám người mặc đồ đen nằm sõng soài trên đất. nhận thức được đó là bọn người bắt cóc nàng, hắn hốt hoảng nhảy xuống ngựa

_Huyền nhi!!!!!!!!!

hắn chạy đến chỗ xác người nằm lăn lóc trên mặt đất lật từng thi thể lên. thực ra thì đám người này mặc toàn đồ đen lại là những nam nhân cao to lực lưỡng, lấy đâu ra 1 nữ tử nhỏ nhắn mặc bạch y, hay lam y cơ chứ. nhưng sự thể thế này thì hắn còn tâm trí đâu mà suy nghĩ cho chín chắn cơ chứ

_người…..người đâu…._hắn thở hổn thển không ra hơi

_chủ nhân, thật sự ở đây không có Thần Huyền cô nương_Độc Lam sau 1 hồi đứng nhìn chủ nhân ra sức tìm kiếm thì lên tiếng khuyên ngăn_có thể là Thần Huyền cô nương đã thoát khỏi tay bọn chúng, giờ đang dạo chơi ở đâu đó thôi

_đúng rồi!!! ta thật là!!! Huyền nhi rất có bản lĩnh lại có võ công, nàng ấy sẽ không sao_hắn cố trấn an mình

ở rừng trúc không khí lãnh đạm, trái lại ở Huyền Băng cung lại vui vẻ, náo nhiệt

_Thánh Nữ người đã về_Huyền Băng thất sát nghe tin nàng về thì chạy ra nghênh đón

_haiz, đã bảo mọi người cứ gọi ta là Huyền nhi thui mà, cái gì mà Thánh Nữ chứ, phiền chết đi được_nàng là đang bực bội nha, mấy người này lúc nào cũng 1 Thánh Nữ, 2 Thánh Nữ

_đấy là quy tắc_Huyền Tam đỡ “ma công pháp” của nàng

_quy tắc, quy tắc, có bỏ cái quy tắc đó đi k thì bảo???

nàng cầm 1 cành cây lên dọa, cả bọn thấy vậy hùa nhau bỏ chạy, nhưng nàng đâu có tha cho họ, xách váy chạy theo. tiếng cười đùa vang vọng khắp nơi, nha hoàn cũng vì thế mà được cười 1 bữa hả hê. từ khi nàng làm Thánh Nữ, cứ nơi nào có nàng thì nơi đó có tiếng cười đùa, Huyền Băng cung như đổi mới vậy. Cung chủ Huyền Băng cung cùng vs Huyền Băng thất sát có ai ngờ lại đi chơi trò con nít này, tin này mà đồn ra ngoài thì thật là mất mặt nhưng không sao, những nụ cười thoải ấy, lâu rồi Huyền Băng cung không có vì vậy hãy để cho nó tự nhiên

***************

_Bách Chiến, huynh xem này!!!!!!_nàng hớn hở chạy ra vườn hoa không biết để khoe cái gì nữa

vườn hoa lặng gió cư nhiên lại có “cơn gió độc” thổi qua khiến Bách Chiến rùng mình. không biết nàng còn bày ra thức độc j đây, 2 ngày trở về Huyền Băng cung ngoài ăn chơi trác tán thì nàng vùi đầu vào chế độc đếm sơ qua cũng có 10 loại độc khác nhau rồi.

_Huynh xem, loại mới ra đây, cực hay nha

_nó tên là j vậy???_Bách Chiến cũng tò mò hỏi

_he he he, muội đặt tên nó là “Huyết xuân ái” hay không???_nàng lắc lắc cái lọ màu trắng trong tay ra vẻ rất thích thú

_Huyết xuân ái??

_đúng vậy

nghe cái tên đã hiểu công dụng, Bách Chiến giật mình, không ngờ Huyền nhi lại có hứng thú với mấy loại này, trời ơi, không thể hiểu nổi trong não nàng chứa những cái gì mà toàn nghĩ ra những thứ kì quái không ah

_hihihihiih, phải cấp hàng cho Tử Hạo kiếm tiền thâu, hô hô

sax, nàng còn định tung “hàng” này ra thị trường nữa sao???? hết biết với nàng, định gây tội ác chắc???

_cung chủ, có “đơn đặt hàng”_Huyền Tam từ đâu mò ra báo cáo

_đk, ta tới ngay

******************

_sao???có người muốn thuê chúng ta vs giá 20 vạn lượng vàng hoàng kim???_Bách Chiến hỏi có pha chút ngạc nhiên

_đúng vậy

_đk, nhận. Huyền Băng thất sát

_có thuộc hạ

_nhận nhiệm vụ

nàng đang dạo chơi thì đột nhiên thấy Huyền băng thất sát tất bật chuẩn bị cái gì đó lòng thầm nghĩ Bách Chiến kia có phi vụ mới mà không thông báo cho nàng, thật đáng chết nha, trăm ngàn lần đáng chết. bí mật đi theo phía sau, sax, đường đi thật xa nha, đi mãi mà chưa tới nơi, mệt mỏi quá, hức, biết vậy đừng đi cho rồi, tự nhiên lại đi hành xác mình. a tới nơi rồi….ơ….đây chẳng phải là Bạch Vân quốc sao??? định ám sát kẻ “xấu số” nào ở đây vậy????

xa xa 1 bóng người đi tới, , tuy trời có trăng nhưng không nhìn rõ mặt, chỉ nhìn thấy dáng người cao lớn bước đi, bên cạnh còn có 1 nam nhân dáng người cũng rất chuẩn. Huyền Băng thất sát đã vào vị trí, chuẩn bị có kịch hay để xem đây…hà….hà……nàng phi thân lên mái nhà, ngồi chống cằm xem

vút………1 mũi tên bắn ra, woa, võ công của tên này cũng lợi hại quá, mũi tên bắn ra với “vận tốc ánh sáng” như vậy mà vẫn né đuộc, 2 người kia đừng quay lưng lại với nhau rút kiếm thủ thế

_ai??? mau ra đây, ta không thích những kẻ phi quân tử_nam nhân đó lên tiếng

_hảo, rất có chí khí, ta ngưỡng mộ, nhưng công việc của ta không thể bỏ qua, ngươi đừng trách ta vô ich, có trách thì tránh ngươi vì sao lại có nhiều kẻ thù_Huyền Nhất lên tiềng

ôi, dài dòng quá, sát thủ mà cũng văn vẻ gớm, rất có lý lẽ, nàng phải ra sức học hỏi thôi, oa, nhìn này, Huyền Băng thất sát rút kiếm, kiếm quang lóe sáng phản ánh gương mặt của người kia…ô….ô…sao mà nhì quen thế nhỉ?????hình như gặp ở đâu rồi ý!!!?????????………….Tách, nàng búng tay 1 cái, nhớ ra rồi, là Vân Nam Phong – Vương gia của Bạch Vân quốc…hô hô, tên này làm sao mà lại bị ám sát thế nhỉ???

kiếm quang trùng trùng bao vây lấy Hắc Lam cùng Nam Phong, mặc dù võ công rất cao nhưng hắn làm sao có thể đối phó với 7 sát thủ danh tiếng của Huyền Băng cung cơ chứ. oa, Huyền Lục thật là siêu nha, chém trúng người hắn rồi, cái áo bị chém rách lộ ra 1 body rất chi là đẹp nhưng đẹp hơn là trên đấy lại có 1 dòng máu đỏ chảy xuống(trời ah, người ta bị thương mà bảo là đẹp, điên rồ), oái, hắn cũng vùng lên chém Huyền Lục 1 nhát, Huyền Lục mau chóng tránh đi nhưng lưỡi kiếm cũng đã định trên người 1 đường dài, bên kia, Hắc Lam cũng hăng không kém, nhân lúc Huyền Tam còn chú ý đến Nam Phong liền chém 1 nhát ở giữa lung (TH:ôi, tiểu nhân đánh lén/TG: hứ, cái đấy là của trời cho, k sài là có tội lớn ah). nàng thấy nhân lực của mình bị thương thì không khỏi xót lòng liền phi thân đến đứng giữa 2 bên

_ngừng lại, không đk đánh nhau nữa

nàng là không dùng khăn bịt mặt nên cái mặt mo của nàng ai cũng nhận ra

_Thành Nữ_Huyền Băng thất sát ngạc nhiên kêu lên, sao Thánh Nữ lại đi theo họ nhỉ????

_Huyền nhi_hắn không ngờ tới nàng lại ở đây

_Thánh Nữ Thánh Nữ, mấy người có thôi gọi ta là Thánh Nữ không hả?_nàng chỉ tay vào Huyền Băng thất sát nói lớn, quay sang Nam Phong_còn ngươi nữa, Huyền nhi cái gì, ta chẳng là cái gì của ngươi cả, ngươi cứ gọi vậy, sau này ta làm sao lập gia thất_lại quay sang Huyền băng thất sát_mấy người mang Huyền Tam cùng Huyền Lục về dưỡng thương, lát nữa ta đuổi theo.

_Nhưng……._Huyền Nhất đang định nói gì đó thì bị ánh mắt sắc như dao cạo của nàng bắn trúng đành ngậm ngùi rút lui

_Huyền nhi, quay về đi, quay về ta sẽ cùng nàng thành thân_Hắn xuống nước năn nỉ nàng, hoàn toàn quên rằng nàng có liên quan đến những người ám sát hắn

_hừ, cùng ngươi thành thân? ngươi không thấy, ta có quen với mấy người định ám sát ngươi đó, ngươi không sợ ta giết ngươi sao?_nàng khinh khỉnh trả lời_quay về cùng nàng công chúa đó đi

_hừ, nàng là chỉ quen biết với bọn họ, với lại ta biết bọn chúng là người của Huyền Băng cung, hơn nữa lúc gọi nàng là Thánh Nữ lại có vẻ giật mình, chứng tỏ nàng không liên quan vì vậy ta không nghi ngờ, còn công chúa kia, ta không hề có ý, nàng hãy quay về đi, hoàng tẩu rất nhớ nàng ah

_hừ, đừng lấy Vân tỷ ra để kêu ra về cho dù ngươi có lấy hoàng thượng ca ca ra là bia đỡ thì ta cũng không về đâu

_nàng………..

_ngươi yên tâm đi, ta là người trọng chữ tín, 2 tháng nữa là tới đại hội cầu thân, ngươi có lấy được ta hay không thì còn phải xem kết quả thế nào

_nàng……….

như đoán được ý nghĩ của hắn_ngươi yên tâm đi, vì hể diện của ta, ta sẽ thi đấu hết sức, nhưng đối thủ của ngươi cũng không tệ đâu, hãy về mà dưỡng sức đợi 2 tháng sau tái ngộ

nói rồi nàng phi thân đi, trong còn có chút bối rối khi nói chuyện vời hằn nhưng quên đi, dù gì nàng cũng không muốn lập gia thất, lại càng không muốn cùng với hắn mà thành thân

hắn ngây ngốc đứng nhìn nàng rời đi, trong lòng không biết nên vui hay buồn, cảm xúc lẫn lộn không sao tả nổi, nàng đứng trước mặt hắn như 1 giấc mơ rồi phút chốc giấc mơ tan bieencs chỉ còn hắn cùng màn đêm tĩnh mịch


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.