Định Mệnh...

Chương 22: Chương 22




suy nghĩ 1 hồi, nàng quyết định tới Đại Nam quốc để xem tình hình anh em ở đó làm việc thế nào. 7 ngày ròng rã trên ngựa, cuối cùng nàng cũng đến được kinh thành Đại Nam quốc. nhìn quanh đều có thể nhìn thấy mặt đường lát đá xen lẫn với tường thành lầu gác chen chúc, khiến người ta có một cảm giác thô kệch khó lòng tưởng tượng nổi. Đình đài lầu gác, đường xá chợ búa cửa hàng tửu quán, nơi nơi đều mang nét cổ kính pha với nét rêu phong xù xì do dòng thời gian mài dũa, giản dị hào phóng, mà vẫn không kém phần nghiêm túc trang trọng bước chân vào “Mĩ nam quán” khách hàng đông nghịt chen nhau, nheo mắt mình mãi mới thấy Tử Nhai và Yên Sơn đang khổ sở thu tiền

_Tử Nhai!!!!Yên Sơn!!!_nàng vẫy tay gọi lớn

2 người nghe thấy tiếng gọi quen thuộc thì ngẩng đầu lên, dường như không tin vào mắt mình, 2 người dụi mắt mấy lần cuối cùng thì mừng rỡ “bỏ của chạy lấy người” kêu lớn

_LÃO ĐẠI!!!!!!!!!!hahahahahah!!!cô đã về rồi, nhớ quá đi mất_Tử Nhai quá khích định ôm chầm lấy nàng

nàng lấy tay vội ngăn lại_ê, Tử Nhai, ta về đây không phải là để cho ngươi ăn đậu hũ của ta nghe chưa

Tử Nhai gãi đầu cười khì khì ngượng ngịu ra mặt

_Lão đại trong thời gian cô đi có rất nhiều người đến hỏi thăm nha, lão đại của chúng ta ở bên ngoài cũng thật là phong lưu không kém gì nam nhi chúng ta_Yên Sơn líu lo 1 hồi không thôi

Bốp!!!!!!!!nàng giáng nguyên 1 cú xuống đầu Yên Sơn không thương tiếc. Yên Sơn ôm đầu suýt xoa còn Tử Nhai thì cười hả hê, ai bảo cái tội ăn nói hàm hồ, cho dù lão đại có phong lưu thì cũng không nên nói ra chứ.

**********************

PHỦ THÁI TỬ CỦA ĐẠINAMQUỐC

_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA………………………………..TA MUỐN VÀO, MUỐN VÀO TRONG AH_nàng hét lên

_cô nương, không được đây là phủ thái tử_1 tên lính cố giữ bình tĩnh nói chuyện với nàng

_huhuhuhuh, không phải phủ thái tử thì ta tới đây làm gì hả???, mấy người không cho thì ta tự vào

nói rồi nàng xông thẳng vào trong, bọn lính hoảng sợ ngăn lại thì nàng phi thân lên vượt bức tường cao chót vót tiến vào trong

_bắt nàng ta lại_1 tên hét to lên ra lệnh cho mấy người khác nàng đoán chức tên này là đội trưởng

_hahahahahah, có giỏi thì lại đây là mắt la….blè…._nàng vừa chạy vừa nhảy như trêu tức bọn chúng

_hừ, không đk chạy

_có ngu mới không chạy

rồi nàng chạy vèo vèo qua mấy hành lang liền, quân lính ngày càng nhiều thế mà chỉ việc bắt mỗi nàng mà không xong. nàng lần đầu tiên tới đây nên không biết đường xá thế nào cứ chạy lung tung cả lên….Như Ý tỷ không biết ở đâu mà không ra cứu nguy cho nàng…..mải ngoái đầu lại nhìn mà nàng không biết rằng mình đang hồ cá thẳng tiến…………..Binh, nàng cư nhiên lại va phải 1 bức tương, bức tường chao đảo

_oái

1 giọng nam nhân, nàng quay lại nhìn thì thấy mình đang chuẩn bị tiếp nước “an toàn”….Tõm………nàng rơi xuống nước????không phải, quần áo đâu có ướt, thôi kệ, biến khỏi đây cái đã, giẫm xuống nước lấy đà bật lên cao…oaoaoaoa, thoát rầu, nàng quay lại lè lưỡi nhưng lại nghe thấy tiếng “Hự”. oaoaoaoa, chàng trai khi nãy bị nàng giẫn lên người, bây giờ đang cố ngoi lên

_nha đầu, ngươi………….ọc ọc

_oa, xin lỗi, xin lỗi, ta thật sự không cố ý, thực sự là ta rất muốn cứu ngươi lên nhưng bây giờ không đk, ngươi ở lại mạnh giỏi nha. A di đà phật, cầu chúa phù hộ cho ngươi

nói xong thì nàng bỏ chạy luôn vì bọn người trong phủ đã đuổi đến nơi

hộc….hộc….hộc….nàng vịn tay vào 1 thân cây lớn thở phì phò, bây giờ bọn lính đã không thấy đâu nữa, yên tâm nghỉ ngơi xơi nước rồi

_sao????thoái mái chứ???_1 giọng nói trong trẻo vang lên

_ai??_nàng quay đầu ra phía sau

_là ta_1 nữ tử thân bạch y bước ra, dáng bộ nhàn hạ thanh thản

nàng ngỡ ngàng_ahhhhhhhhhhhhhh, đại tỷ_nàng ôm chầm lấy Như Ý sung sướng_đại tỷ, tỷ ở đâu mà giờ mới ra làm muội từ nãy đến giờ chạy muốn đứt cả hơi

_buông ta ra cái nào_Như Ý gỡ tay nàng ra

_đại tỷ!!!!!

_được rồi, mấy người đấy là ta bảo họ đuổi theo muội đấy, vui không??? hahaha _Như Ý phá lên cười sảng khóa

_đại tỷ!!tỷ dám chơi muội_nàng đưa tay ra nhéo má Như Ý

_k được bắt nạt bảo bối_ “bảo bối” cách gọi này ngoài Bạch Trường ra còn ai gọi nữa

Bạch Trường tiến tới gỡ tay nàng ra, rồi tự lấy tay mình xoa xoa vào chỗ lúc nãy nàng véo

_khiếp, nhìn 2 người tình tứ chưa kìa!!!!_nàng lè lưỡi

_hơ hơ hơ, muội đang ghen hả???_Như Ý quay sang trêu anngf

_ghen gì chứ_2 giọng nói vang lên, 1 giọng cao vút, 1 giọng trầm ổn

_Nhị ca, Bách Chiến ca!!! muội bảo chưa được ra mặt cơ mà_Như Ý chu mỏ nói

_hơ, ai tại vợ chồng nhà muội bắt nạt Huyền nhi của ta_An Khang tiếp lời

_này, từ khi nào mà Thánh Nữ của Huyền Băng cung lại là Huyền nhi của huynh vậy??_Bách Chiến cũng không chịu thua

_này, huynh đang ghen hả???_An Khang nhướn mày trêu tức Bách Chiến

_cái gì??? ai thèm ghen với huynh!!!_Bách Chiến nghe thế thì sửng cồ lên

_vậy hả??? thế mà ta lại nhớ là “hôm đó” huynh vui vẻ lắm cơ đấy. hóa ra là nhầm ah, thế thì cơ hội dành hết cho ta vậy

nhắc lại cái “hôm ấy” cư nhiên nàng và Bách Chiến đỏ mặt, Như Ý với Bạch Trường được thể cười ha hả

cái gì mà cơ hội chứ, tên An Khang này nhàn hạ quá nên mắc bệnh hử????

_hừ, ta không cho phép, phải cạnh tranh công bằng chứ_Bách Chiến nhè mặt An Khang nói xối xả

_2 NGƯỜI BỊ LÀM SAO VẬY? DÁM LẤY TA RA LÀM TRÒ ĐÙA HỬ?_nàng phãn nộ đến ức không thể phẫn nộ hơn

_haaaaaaaa…………….._Như Ý cười ngặt nghẽo_1 người là minh chủ võ lâm, 1 người là đệ nhất doanh thương thế mà lại đi tranh giành 1 nữ tử!!! tin hot đây….hâhhahahaha

_đại tỷ, thôi đi_mặt nàng đỏ như quả chà chua, sức công phá của nàng thật lớn, nó khiến cho Như Ý phải im bặt

_hum nay muội đến ĐạiNamquốc là muốn bàn “chính sự”_nàng lấy lại bình tĩnh nói

_chính sự????

_đúng vậy, muội muốn hợp tác cùng phát triển với An Khang ca, hô hô, đk hung vậy???

_đk, dĩ nhiên là đk_An Khang không suy nghĩ mà trả lời luôn

_vậy ta làm 1 cái bắt tay hợp tác nhỉ_nàng đề nghị

lúc 2 bàn tay chuẩn bị chạm vào nhau thì lại có 1 bàn tay khác hất tay nàng ra, đồng thời kéo nàng ôm vào lòng

_k đk, nam nữ thụ thụ bất thân

_thế huynh đang làm j thế???_An Khang Nhướn mày hỏi vặn lại

cảm thấy mình thất thố Bách Chiến cứng họng_ta…ta, Thánh Nữ, Huyền băng cung có chuyện cần Thánh Nữ về giải quyết

_đợi đã_lại 1 giọng nói lạ vang lên_cuối cùng thì cũng tìm thấy ngươi, nha đầu

oh no no, không phải chứ đó chính là gã lúc nãy nàng “ám sát hụt” chẳng lẽ bây h hắn đến để trả thù???OMG tha cho con, hắn đẹp trai thế kia mà lại nhỏ mọn như vậy hử????. nghĩ vậy nàng quay sang nắm tay Bách Chiến chạy mất, trước khi chạy còn ngoái đầu lại

_vị ca ca đẹp trai, ta đã nói xin lỗi rồi mà đừng bám ta giống đỉa thế chứ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.