Định Mệnh...

Chương 46: Chương 46




Khi nàng tỉnh dậy dã thấy mình ở trong ngôi nhà giam, chân tay bị xích lại như lần trước. ngước mắt lên mình, người đầu tiên nàng nhìn thấy là Ma Thiên Uy,.

_Ngươi đừng có lúc nào cũng xuất hiện trước mặt ta như vậy. Chương mắt!

_Ma Thiên Uy chỉ cười khẩy 1 cái

_Để xem em cứng đầu đến lúc nào.

_…

Hắn tiến lại phía nàng

_Nghe nói em có khả năng chống lại bách độc?

_…

Tiến thêm 1 bước nữa, hắn cầm bàn tay nàng lên, là bàn tay có đeo Bạch Ngọc bảo.

_Có phải là nhờ cái này?

hắn vuốt ve Bạch Ngọc bảo

_Ngươi định làm gì?

Nàng bỗng chột dạ, lỡ may hắn định phá hủy nó thì sao?

_Đương nhiên là phá hủy nó ròi

hắn nói trúng suy nghĩ khiến nàng càng lo lắng hơn.

_Nếu như phá hủy nó thì em sẽ mất đi khả năng chống lại bách độc, lúc đó sẽ dễ dàng hơn cho anh

_Anh…….tôi cấm anh….không được đụng đến nó…..

Nhưng tất cả đã muộn, những ngón tay thon dài của ma Thiên Uy trong phút chốc đã bóp nát chiếc nhẫn ra từng mảnh vụn. Từng vụn đá tơi lả tả dưới chân nàng, nàng cúi nhìn chúng mà trong lòng tức tối, có biết là Bạch Ngọc bảo quan trọng thế nào không? Có biết nàng quý nó đến mức nào không? không phải vì nó có khả năng chống lại bách độc, cũng không phải nó là thứ duy nhất khắc chế được Lục Bạch ngọc mà nó chính là vật mà sư phụ nàng quý nhất, quý đến nỗi không muốn trao lại cho nàng.

Nàng thật có lỗi với sư phụ, có lỗi với Bạch Ngọc bảo.

Là hắn, chính hắn đã phá hủy nó, cuộc đời này nàng không thể tha thứ

Đôi mắt nàng hiện lên những vằn đỏ, quanh người nàng tỏa ra 1 cổ hàn khí đến rợn người, nội lực khổng lồ thoát ra ngoài với màu xanh lam như ngọn lửa tức giận, ngọn lửa của sự thù hận,

_YAA………………….MA THIÊN UY! TA GIẾT NGƯƠI!!!!!

CHOANG!! LENG KENG!!! RẦM RẦM!! UỲNH!!!

Tiếng đổ vỡ

Tiếng dây xích bị gió cắt đứt rơi xuống sàn nhà

Tiếng mái nhà đổ xụp xuống.

Tất cả trơ thành 1 khối đổ nát sau tích tắc.

tất cả là do nguồn nội lực khổng lồ từ nàng thoát ra ngoài..

Mặt Ma Thiên Uy xanh lét, từ khi đến thế giới này, hắn chưa từng thấy 1 nguồn nội lực nào lớn đến như vậy. Lùi từng bước về phía sau thủ thế, hắn là vẫn không dám xuất chiêu chính là sợ mình bị nàng đánh đến trọng thương.

Bên kia Nam Phong cũng hoảng sợ không kém, vì cái gì mà từ nàng lại thoát ra nguồn nội lực mạnh đến kinh người như thế? Bao năm nay ở bên cạnh nàng, hắn là chưa bao giờ nàng cảnh tượng như thế này.

Thần Huyền điên cuồng tàn phá những thứ xung quanh.

Nhà cửa, cây cối đều bị nàng phá hủy.

Những tên võ công kém cỏi, không tránh cược đòn của nàng, chết la liệt dưới nền đất lạnh lẽo.

Một số cao thủ của giáo phái liên thủ bảo vệ Ma Thiên Uy.

Bên kia, 1 người đứng lẻ loi, nhìn nàng, trong lòng đầy lo lắng, nếu nàng cứ như vậy thì sẽ kiệt sức mà gục xuống mất.

Biểu hiện này hắn thấy rất quen, nhớ là đã từng đọc ở đâu rồi.

Trấn tĩnh 1 lát, hắn chợt nhớ ra, đây chính là phản lực của sự kết hợp của Lục Bạch ngọc và Bạch Ngọc bảo.

Khi 2 thứ đã kết hợp thì điều đầu tiên là Bạch Ngọc bảo sẽ khắc chế Lục Bạch ngọc không cho nó phát huy năng lực rút cạn sinh lực của chủ nhân khi chủ nhân của nó động tâm

Sau đó cả 2 sẽ dung hòa lẫn nhau, thay phiên nhau cung cấp năng lượng cho chủ nhân cũng như năng lực giải kịch độc.

Khi 1 trong 2 thứ bị phá hủy sẽ rạo ea phản lực tác dụng lên người chủ nhân, phóng thích nguồn năng lượng khổng lồ nhất có thể,

ĐIều kinh khủng nhất chính là………….

Chỉ trong vòng 1 khắc nó sẽ rút hết sinh lực của chủ nhân sau đó năng lực trị độc không còn nữa, sẽ giống như người bình thường.

Lục Bạch ngọc sau khi kết hợp với Bạch ngọc bảo nghiễm nhiên sẽ là rất tốt, nhưng khi Bạch ngọc bảo vị phá hủy thì Lục Bạch ngọc sẽ không nhận người đó là chủ nhân nữa, để trên người cũng chỉ như những miếng ngọc bội bình thường.

Suy nghĩ vừa dứt, hắn liền nhìn thấy ngọn lửa nội lực bao quanh nàng dần tắt đi, tiếp theo, bóng nàng ngã xuống như cánh bướm mỏng manh.

Không nghĩ ngợi gì nhiều, hắn kêu lên thất thanh

_Nương tử!!!

Lắc mình 1 cái, hắn đã đến bên cạnh nàng, đôi tay rắn chắc đỡ lấy bờ vai mỏng manh. Hiện tại nàng là đang kiệt sức, tuy sắc mặt có chút tái nhợt nhưng nàng vẫn là rất đẹp

Chi tiết nhỏ nhặt này không thể nào qua nổi đôi mắt như cú vọ của Ma Thiên Uy, từ dầu đến cuối, hắn vẫn là để ý Vân Nam Phong, một mực không tin tưởng Nam Phong.

Hắn nghi ngờ,NamPhong cđang nhận nhiệm vụ nằm vùng do Hoàng thượng giao phó nhằm tiêu diệt ma giáo của hắn.

Hôm nay, 1 lần nữa hắn khẳng định, Nam Phong không hề trúng Đoạn hồn đơn của hắn, tất cả chỉ là 1 vở kịch.

bất giác Ma Thiên Uy cười phá lên

_Ha ha…ha ha ha…

Tiềng cười của ma Thiên Uy khiến Nam Phong quay lại với thực tại.

Hiện tại, chính là bây giờ, hắn và nàng đang ở trong miệng cọp, 1 con cọp điên cuồng.

_Quả là ta đoán không sai, ngươi chính là nội gián.

_Ngươi nghĩ thế nào tùy ngươi, nhưng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi lần này đâu, dám làm tổn thươn nương tử ta – CHỈ! CÓ! CHẾT

Nam Phong gằn từng chữ, cánh tay ôm nàng càng xiết chặt hơn

Bao nhiêu năm nay, hắn gây bao đau khổ cho nàng, hắn chưa lần nào làm cho nàng thật sự vui vẻ. Hôm nay, kể từ nay về sau, hắn thề sẽ luôn luôn ở bên nàng, chăm sóc cho nàng

_Theo như ngươi nói thì vẫn còn có lần sau?_Ma Thiên Uy kiêu ngạo hoit

_Ta thật sự muốn giải quyết ân oán với ngươi ngay bây giờ, nhưng hiện tại ta không rảnh . Cáo từ

Nói xong, Nam Phong thi triển khinh công thượng thừa nhanh chonhg xuống nũi

Ma Thiên Uy đừng phía sau nhếch mép cười nhạo

_Ta đợi ngươi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.