Định Phong Ba

Chương 23: Chương 23




CHƯƠNG 23

Giết Mẫn Đức vương.’

Đây là nhiệm vụ mà hoàng thượng đã giao cho hắn.

Hắn trăm triệu không nghĩ tới Mẫn Đức vương lại là Vô Cực, mà giờ đây hắn… phải giết Vô Cực.

Nhưng hắn sẽ thực sự giết được Vô Cực sao?

Lúc này ở trong lòng hắn hạ một quyết định.

Buổi tối, lần thứ hai hắn lẻn vào bên trong phòng Bạt Thác Vô Cực.

Bạt Thác Vô Cực lúc này còn chưa đi ngủ, hắn ngồi ở án trác cạnh long sàng, cúi đầu phê duyệt tấu chương, đối với việc Giang Phong vừa bước vào đầu cũng không nâng lên nói :” Lại tới nơi này làm cái gì?”

“Ta muốn ngươi”.

Bút trong tay ngừng lại:” Cút đi! Ở đây không chào đón ngươi.”

“Vô Cực, chuyện ngày đó ta thực sự rất xin lỗi.”

Bạt Thác Vô Cực ngẩng đầu, trong mắt tràn ngập lửa giận, “Nhưng ngươi cảm thấy rất buồn nôn không phải sao? Thực sự là xin lỗi, vì trẫm làm cho ngươi cảm thấy buồn nôn”

“Ta không có! Ta chỉ là sửng sốt.”

“Nghe ngươi thối lắm!”

Hắn vung tay lên, bút trong tay liền ném về phía Giang Phong, ‘ba’ một tiếng, trên chiếc áo trắng tinh của Giang Phong đã nhiễm một vết đen.

“Vô Cực, ngươi hãy nghe ta nói…” Hắn nóng lòng bước thêm vài bước về phía trước.

Bạt Thác Vô Cực giận dữ đứng dậy, “Cút! Ta không muốn nhìn mặt ngươi nữa”.

Ba ngày trôi qua, tâm tình hắn vượt qua như thế nào, từ đau lòng chuyển sang bi thương, bi thương chuyển qua bình tĩnh, qua một ngày đêm, từ bình tĩnh chuyển thành phẫn nộ.

Đúng vậy! Là phẫn nộ.

Giang Phong không có tư cách nghĩ hắn buồn nôn, Giang Phong luôn miệng nói thương hắn thương hắn, thế nhưng vừa phát hiện chân tướng thì sợ đến nói không ra lời.

Đó là lí do mà hắn buồn bực, hắn khí, hắn nộ, càng vô pháp tha thứ cho phản ứng của Giang Phong ngày hôm đó.

“Vô Cực… Ngươi hãy nghe ta nói…”

“Cút ngay!”

“Vô Cực!” Giang Phong nắm cổ tay hắn, cho dù ai gặp phải tình hình loại này đều bị hù dọa, ngày đó ta rất xin lỗi, dù sao ta cũng là lần đầu nhìn thấy… Cho nên mới phản ứng như vậy… Xin lỗi, xin lỗi.”

Bạt Thác Vô Cực ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt Giang Phong ngoại trừ hổ thẹn chính là hổ thẹn, nhìn một lúc, hai tròng mắt hắn đột nhiên nóng lên, nhất thời nước mắt rơi xuống.

Hắn cũng không muốn tức giận như nữ hài tử, nhưng… Nhưng ba ngày qua, hắn thực sự không biết bản thân thế nào vượt qua được, Giang Phong không tới tìm hắn, vô thanh vô tức, hắn cho rằng Giang Phong ngại hắn là quái vật, không muốn lui tới cùng hắn…

“Vô Cực… Ngươi đừng khóc, nhìn ngươi khóc ta cũng khó chịu theo…” Giang Phong vụng về lau nước mắt cho hắn, phát hiện nước mắt hắn lau thế nào cũng lau không hết, Giang Phong cúi đầu hôn lên những giọt nước mắt trên mặt hắn.

Bạt Thác Vô Cực trợn to mắt, nụ hôn làm cho nước mắt hắn cũng quên hạ xuống “Giang, Giang Phong…”

“Ân?” Giang Phong vẫn chậm rãi hôn những giọt nước mắt còn tẩm nhuận đôi môi đỏ mọng, một phen nhấm nháp qua đi mới ôm hắn nói:” Vô Cực, chúng ta tiếp tục chuyện lần trước đi”

Bạt Thác Vô Cực thân thể cứng nhắc, nhưng không lâu sau cũng thả nhuyễn, gật đầu ưng thuận.

Giang Phong mừng như điên, hắn cúi xuống ôm lấy Bạt Thác Vô Cực, bế hắn thả lên long sàng, rất nhanh đưa quần áo và phục sức toàn thân hắn thoát sạch sẽ.

Giang Phong âu yếm hôn khắp thân thể Bạt Thác Vô Cực, ngay cả hai mạt điểm đỏ trước ngực cũng bị hắn đùa bỡn đến đứng thẳng

Một hồi sau, hắn mới chậm rãi dời xuống, tìm kiếm trên hai cánh hoa thần, khẽ xoa nắn bên ngoài. (hoa thần là chỉ nơi của nữ nhân a).

“Vô Cực, ngươi cũng dùng thân thể này ôm thê tử sao?”

Hắn quay mặt đi thẳng thắn nói: “Ta cùng hoàng hậu… Chưa từng làm qua việc này”.

Không thể nói rõ vui sướng trong lòng Giang Phong lúc này, hắn thoáng run nói: ” Cho nên, cho nên… Cho nên ngươi chưa từng cùng người khác làm việc này ngoại trừ ta?”

“… Ân.”

Giang Phong hài lòng cố sức hôn hai phiến hoa thần, “Vô Cực, ta hảo yêu ngươi!” Hắn vân vê nhu ấn hoa thần, ý đồ tham nhập lại đột nhiên bị Bạt Thác Vô Cực ngăn lại.

” Đừng… Đừng lộng chỗ đó”

” Nhưng mà lộng thế nào”.

“Phía sau, từ phía sau.”

Giang Phong kinh hách, “Ngươi là chỉ…”

” Ta là nam nhân không phải nữ nhân.” Hắn lãnh hạ thanh.”Nếu như ngươi muốn làm, liền làm phía sau, còn nơi này, ngươi coi như nó không tồn tại”.

===

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.