CHƯƠNG 5
“Ngươi buông…” Hai chân hắn cố sức giãy nhưng vẫn không thoát khỏi được Giang Phong
“Không buông… Ta không buông, ta nếu buông ra, ngươi sẽ ném ta lại một mình… Mặc kệ … Ta phải về cùng ngươi, mặc kệ là chẻ củi, nấu nước hoặc quét dọn ta đều nguyện ý làm, chỉ cần ngươi đừng bỏ lại ta…” Nói xong, lực đạo vừa nặng thêm vài phần.
“Thế nào, thế nào lại có người có da mặt dày như ngươi vậy!”
“Cô nương…”
Bạt Thác Vô Song từ bỏ, “Hảo hảo tùy ngươi, ngươi muốn tới cũng được. Chỉ là nhà ta cũng chỉ có chủ tử bọn ta hai người. Ngươi hiểu rồi chứ?”
Giang Phong nháy mắt mấy cái, mừng rỡ như điên, “Cho nên cô nương ngươi nguyện ý để ta làm chủ nhân?!”
Bạt Thác Vô Song thật muốn một cước đá bay hắn, “Ta vĩnh viễn là chủ nhân nơi này, mà ngươi chỉ có thể là hạ nhân!”
Giang Phong ngẩn người, nhưng lập tức hài lòng gật đầu, “Hảo hảo hảo, hạ nhân cũng không sao, hạ nhân cũng không sao”.
“Đồ điên!” Bạt Thác Vô Song chỉ cảm thấy đầu óc tên này không bình thường, bị người ta bắt làm nô lệ mà hài lòng như thế. ” Ngươi buông ra trước đi”.
“Nga nga, ” Giang Phong buông tay, đối hắn cười khúc khích, “Xin lỗi, xin lỗi, a, ha hả…”
“Nhà của ta gần đây, cũng sắp tới rồi”.
Hắn lười nói gì thêm, đi một hồi đã trở về nơi ở, “Ở đây, vào đi”.
Giang Phong nhìn nhà cửa cũ nát trước mắt, miệng há rộng.
Cùng với những gì tưởng tượng chênh lệch một khoảng quá xa, không nghĩ tới mỹ nhân lại ở trong căn nhà cũ nát như vậy.
Có chút mất mát nho nhỏ trong lòng ni.
“Đang suy nghĩ cái gì, còn không mau bước vào!”
“Ách, hảo, hảo.” Hắn liên thanh đồng ý, bước vào trong đại môn.
Bước vào sau đại môn, cách chủ ốc còn có một khoảng cách, hắn ba bước thành hai bước tăng nhanh cước bộ.
” Cái gì?! Thiếu gia chạy đi nghịch nước?! Ngài cảm mạo vừa mới khỏi… Thiếu gia, ngài là cố ý đúng không?! Ngài sao lại không quý trọng sinh mệnh của mình như vậy chứ? Thiếu gia! Ngài đừng cứ uống trà, nghe Thanh nhi nói vài câu…”
Thiếu gia?
Là nam?
Ngón tay hắn run rẩy chỉ vào Bạt Thác Vô Song “Cô, cô, cô nương…Nàng sao lại gọi ngươi là thiếu gia? Khó có thể…” Hắn trừng to mắt “Ngươi là sao hả?”
Thanh nhi âm thầm giật mình, nhưng mặt nàng vẫn không biến sắc nói dối, “Không, tiểu thư đúng là thân nữ nhi, chẳng qua là tiểu thư trời sinh tính tính nết thô lỗ, Thanh nhi mới gọi tiểu thư là thiếu gia”. Nàng vừa nói vừa không khỏi trừng Bạt Thác Vô Song đang nhàn nhã uống trà.
Thiếu gia đáng ghét! Không nói cho nàng biết ở đây còn có kẻ thứ ba.
“Nga… Thì ra là thế.” Giang Phong đối lời của nàng tin tưởng không chút nghi ngờ, dù sao khuôn mặt động nhân như vậy thấy thế nào đều không giống như một nam nhân thô lỗ.
“Thiếu… Tiểu thư, hắn là…”
“Nga, hắn a, là hạ nhân ta mang về phụ trách việc lặt vặt, Thanh nhi ngươi đợi lát nữa dẫn hắn đi xung quanh nhận biết cảnh vật. Tiện đường dẫn hắn đi chọn tuỳ tiện một gian khách phòng, nhớ kỹ càng cách xa phòng ta càng tốt”. Hắn đánh ngáp, “Ta đi ngủ một giấc trước, bữa tối xong thì gọi”.
” Vâng, ta đã biết, Tiểu thư ngài cũng nhanh đi nghỉ ngơi”.
Thanh nhi dẫn theo Giang Phong, không được nửa khắc sau đã đem nhà cửa từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đi qua một vòng.
“Thanh nhi cô nương, ở đây tựa hồ rất an tĩnh.”
“Đúng vậy, hạ nhân ở đây chỉ có mình ta”.
“A? Một mình ngươi? Giang Phong kinh ngạc.” Nhiều công việc như vậy một vai ngươi gánh vác?”
Thanh nhi mỉm cười.” Không, không chỉ có một mình ta, Công tử, đừng quên còn có ngươi ni”.
“Công việc của ta là…” Giang Phong phát hiện dáng tươi cười của Thanh nhi rất là quỷ dị.
” Công tử đoán đúng hết rồi”
Giang Phong không khỏi trợn to mắt “Cái gì? ! Đừng nói đốn củi chứ?”
“Không sai.”
“Nấu cơm?”
“Vâng”
“Quét rác?”
“Đúng vậy”.
Càng nói sắc mặt Giang Phong càng sầu khổ, ” Vậy, vậy, vậy thay hoa, tưới nước, nhóm lửa, thái rau, làm cho mỹ nhân hài lòng, hát mỹ nhân nghe, buổi tối bồi mỹ nhân ngủ, những … việc này đều phải làm sao?”
” Không sai” Thanh nhi nghĩ một chút, sau đó đỏ mặt “Mấy cái kể sau thì miễn”.
” Ha ha, đùa ngươi thôi, đùa ngươi thôi, nếu như ta làm vậy khẳng định bị nàng một cước đá bay ra khỏi cửa, mỹ nhân thế nhưng rất hung dữ ni!”
” Ngươi đừng một mỹ nhân, hai mỹ nhân gọi tiểu thư, tiểu thư không thích xưng hô như thế. Tiểu thư vốn tên là Bạt Thác Vô Song, ngươi có thể trực tiếp gọi tên a, Thanh nhi đem Giang Phong đi tới gian phòng của hắn. “Có chút bụi, mong công tử không để ý.” Nàng khom người “Công tử ngươi nghỉ ngơi trước, Thanh nhi sẽ không quấy rối công tử”.
===