Ngày tiếp theo. Hôm nay, lại đến ca làm việc của Ayman. Anh say sưa với công việc của mình, nhiều người hỏi sao anh không lo ôn thi đi, kì thi đang đến cận kề rồi. Ayman chỉ cười, thản nhiên đáp “Uầy, tao vẫn ôn bài bình thường ấy thôi” Cậu con trai này là khỏi cần học cũng đậu như ăn cơm bữa rồi, hoàn toàn là một chuyện thường ngày khiến ai cũng cảm thấy thán phục.
“Ồ, anh không học à?” Shita không hẹn mà lại vô tình gặp Ayman trong quán Bar, liền tuôn lời chào. “Cậu không cần lo cho tôi” Ayman lạnh lùng đáp. Bị phũ phàng thế này cũng đúng thôi, lần trước lại còn bị mất mặt trước anh ta, Shita nào dám nói gì nữa. Shita vừa quay quay ly rượu, vừa đưa mắt nhìn xung quanh. “Ah”, lại gặp nhau nữa rồi, cậu và Gin. Cô nàng trông có vẻ, vui vẻ hơn những ngày trước nhiều nhỉ. Điều ấy thể hiện rõ trong ánh mắt hơn là nụ cười. Chuyện gì mà lại có thể khiến cô vui vẻ thế kia, Shita liền nghiến răng. “Chẳng lẽ nào...là...”
Đúng như suy nghĩ của Shita, Joyce xuất hiện thân mặt bên cạnh Gin. Hai người ấy, thật sự... Cơn tức giận và khó chịu của Shita khiến Ayman có thể cảm nhận được rõ. Anh nhìn Shita, rồi nhìn Joyce và Gin, rồi thở dài. Mối quan hệ này rốt cuộc là sao đây. Bỗng dưng, Joyce lại xuất hiện, chen vào mối quan hệ mập mờ này. Ayman cũng chẳng muốn quan tâm chi kẻo bị nói là nhiều chuyện, nhưng chợt tình cờ, anh nghe được...