Đồ Ngốc, Bớt Dễ Thương Lại Cho Anh Nhờ!

Chương 55: Chương 55




Chợt nhớ ra gì đó, tôi chạy cái ào vào bếp trước con mắt ngạc nhiên của người yêu, lục lọi một hồi cũng lôi được chai rượu với hai cái ly ra.

-Đừng có nói là em muốn chuốc rượu anh nha.

-Sinh nhật anh mà, có thức ăn, có bánh, có quà rồi, chỉ thiếu rượu thôi, em thấy trong phim vậy đó.

Người yêu cốc đầu tôi một cái, không ngờ hôm nay tôi lại bày cái trò vớ vẩn này nữa.

-Cất liền cho anh, em uống vô rồi quậy ai chịu nổi.

-Chỉ có một chút xíu làm sao mà say được, anh cứ làm như em uống cả lít vậy.

Vừa nói tôi vừa rót rượu ra, thú thật đây là lần đầu tiên tôi uống mấy cái thứ này. Lúc trước thấy người yêu uống quá chừng cũng muốn thử một xíu xem có ngon không mà không dám, bây giờ có dịp lại có hứng nên phải uống cho biết với người ta.

-Cô đúng là đủ thứ trò.

-Cạn ly.

Mới đưa ly vô đã bị giựt ly lại, mất cả hứng với người yêu.

-Cạn cái đầu cô, uống một chút xíu thôi.

Tôi đưa ly rượu vào miệng nếm thử, người yêu nhìn cái mặt nhăn nhó của tôi bật cười, rượu cay xè có gì ngon đâu mà sao nhiều người thích thú vậy không biết.

-Không uống được mà cũng đòi, em đúng là nghịch ngợm.

-Ai nói em không biết uống?

Tôi cầm ly rượu uống một hơi hết sạch, thật là dã man, lâu lâu vui quá lại mất kiểm soát thế đó. Người yêu trợn tròn mắt kinh ngạc trước độ lỳ của tôi.

-Chắc phải cho em ăn đòn quá, lỳ không chịu nổi nữa rồi.

-Chẳng ngon gì hết sao anh thích uống thế?

-Con nít con nôi như em làm sao mà biết được.

-Xí, ai mà thèm biết.

-Còn sớm, đợi anh lên tắm xíu rồi chở em đi chơi nha.

-Nhanh lên đó nha.

Ngồi chờ người yêu đi tắm, tôi buồn buồn mở ti vi lên xem. Vừa xem vừa buồn miệng nên cứ cầm ly rượu của người yêu lên nhấm nháp cho vui, vậy mà một xíu đã hết cả ly luôn. Mặt tôi bắt đầu đỏ dần, mắt đã mơ mơ màng màng không nhìn thấy rõ nữa.

-Anh xong rồi.

Nghe tiếng người yêu, tôi vội đứng lên đi, nhưng người cứ loạng choạng sao ấy, cảm giác hôm nay mọi thứ đều lắc lư, bực ơi là bực.

-Em sao thế? Người yêu vội chạy tới đỡ tôi ngồi xuống ghế, tôi cứ lấy tay xoa xoa mặt anh, miệng lảm nhảm như mấy người say rượu.

-Người yêu em hôm nay biết biến hình luôn, có hai người yêu luôn nè.

-Trời ạ, đến mức này cơ đấy.

-Giờ mình đi đâu chơi đây anh?

-Say rồi mà còn chơi bời gì nữa, em quậy quá đi mất.

Người yêu mắng yêu rồi kéo mớ tóc rối bù trước trán của tôi lên.

-Người yêu ơi em mệt quá, sao mà cái gì cũng quay mòng mòng vậy nè.

-Ngồi im đợi anh xíu nhé.

Người yêu chạy vô bếp làm cho tôi một ly nước chanh mang ra.

-Uống đi sẽ đỡ hơn xíu đó.

Tôi cầm ly nước uống được một xíu rồi bỏ xuống.

-Em buồn ngủ quá.

-Ừm, ngủ một xíu rồi anh chở về.

Người yêu bế tôi lên phòng, ánh mắt nhìn tôi âu yếm thương ơi là thương, tôi càng nhõng nhẽo.

-Anh ôm em ngủ đi.

-Em đúng là lắm trò.

Nói vậy chứ người yêu cũng nằm xuống bên cạnh. Hai ly rượu không đủ làm tôi say đến mức không biết gì nhưng cũng làm tôi mơ mơ màng màng, cứ muốn dính lấy người yêu hoài thôi.

-Lần sau mà còn dám uống rượu nữa là chết với anh.

Người yêu cảnh cáo rồi ôm tôi ngủ, cảm giác được nằm trong vòng tay người yêu thật là thích, tôi ngủ ngon lành luôn. Hơn 9h tối anh mới gọi tôi dậy.

-Người yêu ơi, về thôi mẹ lo đó.

Tôi lờ mờ mở mắt ra, đầu đau kinh khủng.

-Anh, em đau đầu quá.

-Để xem lần sau còn dám uống rượu nữa không.

Người yêu ngồi xuống lấy hai tay xoa hai bên thái dương giúp tôi dễ chịu hơn một xíu.

-Đỡ chưa?

Tôi gật đầu rồi đứng lên về, vừa chở tôi anh vừa nhìn sang tôi tủm tỉm cười, cái mặt mới ngủ dậy ngu ngu xíu thôi chứ có gì đáng cười đâu chứ.

-Người yêu anh lúc say công nhận xinh thật.

-Cảm ơn quá khen.

-Mà lúc em say tay chân táy máy làm đủ thứ trò, ghê thật đấy.

Sao mình không có ấn tượng gì hết vầy nè, rõ ràng chỉ nhớ ôm người yêu ngủ thôi, chứ tay chân có táy máy chỗ nào đâu, không lẽ mình say quá làm gì cũng không biết.

-Anh đừng có nói lung tung nha.

-Thật, cũng may anh là người đứng đắn đàng hoàng, gặp người khác là thịt em mất tiêu rồi.

-Vậy để hôm nào em uống thử với Khánh xem cậu ấy có đàng hoàng giống anh không.

-Em mà dám làm chuyện đó xem anh xử em thế nào.

-Đùa thôi, chứ đàn ông trên đời này chẳng có ai tốt như người yêu em cả.

Nghe tôi nịnh là người yêu sướng rơn người, cười khoái chí tít cả mắt lại.

-Tới nhà rồi, hôm nay anh vui lắm, cảm ơn em.

-Em vào nha. Anh về cẩn thận, ngủ ngon.

Tôi vẫy tay người yêu đi vào hẻm, chợt thấy mẹ Khánh từ cửa nhà tôi bước ra, người đàn bà cho dù gặp một lần tôi cũng không bao giờ quên được. Sao bà ta lại đến nhà mình cơ chứ? Hay là đến cảnh cáo mình tránh xa Khánh? Mà làm thế nào lại biết được nhà mình? Tôi đứng trong góc tối đợi bà ta đi qua rồi mới chạy vào nhà.

Đẩy cửa bước vào, tôi thấy mẹ ngồi đó vẻ suy tư lắm, hai mắt ươn ướt như vừa mới khóc xong.

-Mẹ, có chuyện gì vậy?

Nghe tiếng tôi mẹ giật mình, cố gắng gượng cười nhìn lên.

-Con về rồi à? Có đói không mẹ hâm thức ăn cho.

-Mẹ của Khánh đến nhà mình làm gì vậy mẹ?

Tôi ngồi đối diện mẹ, tôi sợ bà ta sẽ nói những lời làm tổn thương mẹ như đã nói với tôi, tôi không muốn vì chuyện của tôi mà mẹ lo nghĩ rồi lại sinh bệnh nữa.

-Không có gì đâu con, chỉ là hỏi thăm sức khỏe của mẹ thôi.

-Hỏi thăm sức khỏe?

Nghe mẹ nói tôi chẳng hiểu gì cả, bà ta đến đây để hỏi thăm sức khỏe của mẹ? Không đời nào có chuyện đó được.

-Chị ấy là bạn cũ đã mất liên lạc của mẹ, hôm nay tình cờ biết được địa chỉ nên mới đến thăm, không ngờ lại là mẹ của thằng Khánh.

-Con không tin, sao mẹ lại khóc?

-Mẹ khóc vì xúc động đó chứ, người bạn mấy chục năm bây giờ gặp lại làm sao ngăn được nước mắt hả con?

-Thật không?

-Con không tin mẹ à?

Trong đầu tôi vẫn còn hoang mang nhưng không muốn mẹ buồn nên tôi cũng không hỏi nữa.

-Dạ, mẹ ngủ sớm đi nha, con về phòng đây.

Đầu vẫn còn đau nên tôi chỉ nói chuyện với người yêu vài câu rồi leo lên giường đi ngủ, trong giấc mơ tôi lại nhìn thấy bà ta, nhưng rất hiền lành âu yếm nhìn tôi, người ta thường nói, giấc mơ luôn ngược với đời thường, chắc là đúng như vậy.

….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.