Đồ Ngốc, Bớt Dễ Thương Lại Cho Anh Nhờ!

Chương 54: Chương 54




Ăn uống no nê xong, tôi thổi nến chúc mừng sinh nhật người yêu. Anh cảm động lắm, chốc chốc lại hôn lên trán tôi một cái, có khi lại nhìn âu yếm, rồi lại nựng yêu nữa chứ.

-Cảm ơn em, anh chưa từng gặp qua ai dễ thương như người yêu anh, cũng may anh nhanh tay nếu không thằng khác hốt mất tiêu rồi.

-Vậy mà còn không biết thương nữa, lúc nào cũng chỉ biết bắt nạt em thôi.

-À quên, anh có cái này cho em.

Người yêu vừa đứng lên lấy đồ thì bị tôi lôi ngồi xuống lại.

-Em còn chưa tặng quà sinh nhật cho anh mà đi đâu.

Rồi tôi lôi cái thùng đã được chuẩn bị sẵn ra, người yêu nhìn nó hơi đề phòng.

-Gì thế người yêu?

-Bom. Anh mà dám ăn hiếp em nữa là em cho nổ banh xác.

-Vậy mình sẽ cùng nhau chết chùm.

Người yêu ôm tôi cứng ngắt, giãy giụa thế nào cũng không chịu buông ra.

-Anh ôm vậy sao em lấy quà được đây hả?

Cuối cùng cũng chịu nghe lời, chưa thấy ai mà đủ trò trên đời như anh vậy đó. Tôi đẩy thùng quà về hướng anh, ngước lên hôn cằm anh một cái.

-Người yêu em sinh nhật vui vẻ nha. Giờ mở quà đi.

Mặt anh hạnh phúc lắm, nhìn cưng ơi là cưng. Anh nhéo mũi tôi.

-Lần này mà bày trò là anh không tha cho em đâu.

Tôi hồi hộp chờ đợi, người yêu mở cái thùng lớn ra, trong đó có hai hộp nhỏ. Giây phút hồi hộp đã đến đây.

-Anh chọn một trong hai đi, mở ra cái nào thì cái đó thuộc về anh.

-Em có bày trò gì không đấy?

Người yêu nhìn tôi nghi ngờ, hai đứa yêu nhau mà làm gì cũng đề phòng đối phương,có cặp tình nhân nào mà lạ vậy không trời.

-Anh chê thì trả em.

Tôi giả vờ giận dỗi giựt lại, người yêu vội giữ tay tôi lại, mặt cười hì hì ngố chết được.

-Giỡn mà, giờ anh lấy cái nào cũng được phải không?

-Vâng.

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, người yêu quyết định chọn cái hộp màu tím. Anh nhẹ nhàng mở nắp hộp ra la lên một tiếng rồi lập tức ném xuống đất, mặt hơi tái tái giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh thường thấy. Còn tôi thì ôm bụng cười thích thú, cuối cùng sau bao nỗ lực cũng đã dọa được anh, không uổng công tôi bỏ thời gian tìm kiếm một con rắn giả màu đen cựa quậy như thật, ai mà không sợ mới là lạ đó.

-Em ngon lắm, dám dọa anh hả? Không dạy dỗ là em không biết sợ.

-Em biết lỗi rồi tha cho em…

Chưa nói dứt câu thì người yêu đè ra hôn một hơi dài thật dài, không biết những cặp tình nhân khác có giống vậy không nữa nhưng mà Nhật Nam hở xíu lại đè ra hôn, sợ anh kinh khủng. Cũng may người yêu tâm lý lắm, thấy tôi còn nhỏ nên chẳng bao giờ đòi hỏi chuyện đó, lúc đầu chỉ có hai đứa ở nhà tôi cũng hơi lo lo, nhưng thấy anh không có ý định đó nên tôi cũng yên tâm phần nào.

-Anh ác lắm.

Tôi đánh vào ngực anh, mai mốt mà ở chung một nhà chắc cũng có ngày bị hôn chết vì ngạt thở quá.

-Có ai tặng quà sinh nhật cho người yêu mình mà tặng rắn không?

-Hì hì, giỡn thôi, đây mới là quà thật nè.

Tôi lấy cái hộp còn lại đưa cho người yêu, anh vẫn chưa hết nghi ngờ, cũng đúng thôi chiều giờ bày trò hai lần rồi ai mà còn tin tưởng nữa chứ.

-Lần này mà còn bày trò nữa là anh sẽ cho em có baby luôn đó.

Tôi đỏ mặt với câu nói của anh, mấy cái chuyện này sao anh không có xíu ngại ngùng nào hết trơn vậy nè, xấu hổ quá đi mất. Anh nhẹ nhàng mở nắp hộp ra, trong đó là một cái lọ bằng thủy tinh được cột nơ rất đẹp, bên ngoài có dán hình của hai đứa.

-Đây là 365 con hạc giấy, mỗi con là một điều em muốn nói với anh, vì vậy mỗi ngày anh hãy bắt một con thôi nhé.

Người yêu cảm động lắm, anh kéo tôi vào lòng rồi hôn lên tóc tình cảm.

-Cảm ơn em, đây là sinh nhật hạnh phúc nhất của anh từ trước đến giờ.

Tôi mỉm cười, chỉ cần người yêu vui thì tôi làm gì cũng cảm thấy hạnh phúc, anh chính là người cho tôi biết hương vị ngọt ngào trong tình yêu, là người luôn khiến tôi vui khi tôi cảm thấy chán ghét cuộc sống này. Ngoại trừ việc anh không còn yêu tôi nữa, còn không nếu sau này có bất cứ trắc trở nào xảy ra tôi cũng sẽ không buông tay để giữ anh ở lại bên cạnh mình.

-Hôm nay sinh nhật anh nên được quyền mở 3 con hạc nhé.

Người yêu đúng là khôn dễ sợ, nhưng nghe cũng có vẻ hợp lý nên tạm chấp nhận vậy.



“ Nhật Nam, anh đẹp trai quá làm em nhìn hoài không biết chán luôn”



“Mỗi ngày anh chỉ được hôn em một lần thôi, hôn hoài lỡ em nghiện là chết em”



“Anh là người duy nhất em muốn làm ba của các con em đó, yêu anh”

Người yêu mở ba mảnh giấy ra đọc, tự mình ghi mà còn cảm thấy sến sẩm kinh khủng, quê ơi là quê, tôi rúc đầu trong ngực anh không dám ló cái mặt đỏ bừng của mình ra, kỳ này chắc bị anh cười đã đời luôn cho coi.

-Cảm ơn em nhiều lắm. Ngồi đây đợi anh một lát nhé.

Người yêu đứng dậy đi lên phòng lấy cái gì đó, rồi đưa nó cho tôi.

-Cái này là điện thoại cặp với anh, em giữ mà xài đi nha.

Tôi bất ngờ, một cái Smartphone giống y chang của người yêu, đồ đắt tiền như vậy tôi không dám nhận.

- Thôi, em không biết xài mấy cái đắt tiền này đâu.

Tôi lắc đầu đứng lên, người yêu vội kéo xuống nhìn tôi nghiêm mặt

-Cầm mau, sao anh nói gì em cũng cãi hết vậy?

-Nhưng…

-Anh muốn em xài cái này để khi không gặp được anh vẫn có thể nhìn thấy em qua điện thoại, hiểu không hả? Với lại có đời nào người yêu tặng quà mà từ chối không nhận, như vậy anh buồn lắm biết không?

Tôi sợ người ta nói tôi quen anh để lợi dụng nên không muốn nhận món quà đắt tiền nào từ anh cả, tôi chỉ cần anh yêu tôi là đủ rồi.

-Nếu bây giờ anh không nhận quà sinh nhật này của em, em có buồn không hả?

Người yêu vẫn kiên nhẫn làm tôi không có cách nào từ chối được nữa, thấy thế anh vui lắm.

-Trong điện thoại này chỉ có hình của hai đứa mình thôi, cấm em chụp một thằng con trai nào khác đó.

-Cảm ơn người yêu.

Anh lấy điện thoại ra chỉ tôi cách sử dụng, xong đâu đó còn lấy ra selfie vài tấm nữa mới ghê, già rồi mà teen thấy ớn luôn, có khi còn trẻ con hơn tôi đó chứ.

……


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.