Vì trong lòng Diệp Lăng Phi luôn cho rằng sự việc này đã kết thúc, bọn
người của Ám bộ sớm đã bị Diệp Lăng Phi tiêu diệt. Nhưng bây giờ nghe
Đới Vinh Cẩm nói xong, Diệp Lăng Phi đột nhiên ý thức được người của Ám
bộ cơ bản không bị tiêu diệt hết, nói cách khác, từ trước tới nay Diệp
Lăng Phi vẫn bị bọn chúng biến thành con khỉ để trêu đùa, Đới Vinh Cẩm
ẩn nấp trong bóng tối cười nhạo Diệp Lăng Phi, điều đó khiến Diệp Lăng
Phi không thể chịu được, lại nghe thấy những lời khiêu khích của Đới
Vinh Cẩm khiến sự phẫn nộ của Diệp Lăng Phi lên đến cực điểm.
Diệp Lăng Phi cũng là người, hắn cũng có thất tình lục dục, hắn cũng tức giận, cũng phát hỏa. Chỉ là trước đây Diệp Lăng Phi luôn để những cái
đó ở trong lòng, người bình thường, chuyện bình thường không thể khiến
Diệp Lăng Phi nổi nóng. Nhưng Đới Vinh Cẩm lại rất dễ khiển Diệp Lăng
Phi nổi nóng, nói cách khác trong cuộc đối kháng với Đới Vinh Cẩm, Diệp
Lăng Phi ở thế hạ phong. Ít nhất từ sự việc này có thể thấy Đới Vinh Cẩm đã đạt được mục tiêu của hắn, hắn muốn làm cho Diệp Lăng Phi tức giận,
nổi nóng, cần biết con người khi tức giận, nổi nóng rất dễ mất đi lý
trí. Đới Vinh Cẩm chính là muốn Diệp Lăng Phi mất đi lý trí, như thế khả năng giành phần thắng của Đới Vinh Cẩm sẽ càng lớn hơn, đó cũng là
nguyên nhân khiến Đới Vinh Cẩm từ trước đến nay mạo hiểm gọi điện cho
Diệp Lăng Phi.
Đới Vinh Cẩm tuyệt đối không phải là người thích đùa giỡn như Diệp Lăng
Phi, nhiệm vụ của gã là tiêu diệt Diệp Lăng Phi một cách triệt để. Vì
mục đích đó mà Đới Vinh Cẩm đã phải hao tâm tổn trí rất nhiều, Đới Vinh
Cẩm còn tìm đến cả Ám bộ tổ chức mà trước đây gã rất ít khi liên lạc, về điều này không thể không nói rằng trên phương diện này năng lực của Đới Vinh Cẩm lợi hại hơn bố hắn rất nhiều. Nếu lúc đầu Đới Vinh Cẩm trực
tiếp tham gia vào đội ngũ quản lý của câu lạc bộ Mỹ Hỏa có lẽ sẽ không
bị Diệp Lăng Phi tiêu diệt một cách dễ dàng như vậy, đương nhiên những
chuyện này đã là quá khứ rồi, cho dù có nhắc cũng không có ý nghĩa. Bất
luận nói thế nào Đới Vinh Cẩm quả thực là một đối thủ rất khó đối phó,
gã cẩn thận lợi dụng sức mạnh của mỗi kẻ mà hắn có thể lợi dụng thậm chí còn gài thêm cho Diệp Lăng Phi các loại chiến tranh tâm lý nhằm khiến
phương hướng của Diệp Lăng Phi bị hoảng loạn từ đó có cơ hội tiêu diệt
Diệp Lăng Phi.
Còn về chuyện cửa ải thứ nhất, cửa ải thứ hai mà Đới Vinh Cẩm nhắc đến
với Diệp Lăng Phi đều là Đới Vinh Cẩm cố tình nói ra nhằm làm cho Diệp
Lăng Phi bị áp lực, gã làm như vậy là muốn dưới áp lực lớn Diệp Lăng Phi sẽ có sai sót, từ đó để những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm có cơ hội trực tiếp tiêu diệt Diệp Lăng Phi. Đương nhiên bây giờ xem ra
những kế hoạch đó không mấy thành công, Đới Vinh Cẩm đã thất bại nhưng
Đới Vinh Cẩm lại nhớ đến Ám bộ, gã tiếp tục làm tăng thêm áp lực cho
Diệp Lăng Phi, ra sức khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy như bị vỡ tung, từ đó tạo cơ hội cho Ám bộ. Đới Vinh Cẩm biết lần này người của Ám bộ đối phó với Diệp Lăng Phi hoàn toàn là vì Diệp Lăng Phi biết được một số chuyện của Ám bộ. Đương nhiên so với nhưng tên ngốc Khoa Nhung Hỏa Diễm có lẽ
đối thủ lần này càng khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy áp lực và bất an.
Quả nhiên cách làm đó của Đới Vinh Cẩm đã có hiệu quả, Diệp Lăng Phi bị
Đới Vinh Cẩm đặt một con dao, nếu không có Bành Hiểu Lộ ở bên cạnh chặn
Diệp Lăng Phi lại, Diệp Lăng Phi rất có thể vì quá nổi nóng mà không giữ được lý trí. Tiếng gọi của Bành Hiểu Lộ khiến Diệp Lăng Phi bình tĩnh
trở lại, Diệp Lăng Phi hạ tay buông điện thoại xuống, hắn quay mặt sang
phía Bành Hiểu Lộ nhìn Bành Hiểu Lộ đang nhìn hắn rồi thở dài, miệng khẽ mắng: Tên khốn Đới Vinh Cẩm, suýt chút nữa thì ám hại được anh, Hiểu Lộ chuyện này thật phải cảm ơn em, nếu không có tiếng gọi ban nãy của em
có lẽ anh đã bị Đới Vinh Cẩm dắt đi rồi, đây cũng là âm mưu của Đới Vinh Cẩm, xem ra anh đã đánh giá thấp Đới Vinh Cẩm rồi.
Bành Hiểu Lộ liếc nhìn Diệp Lăng Phi, sắc mặt cô ta vẫn còn đỏ, sự ân ái ban nãy cùng Diệp Lăng Phi mặc dù đã bị cuộc điện thoại của Đới Vinh
Cẩm cắt ngang nhưng sắc đỏ trên mặt Bành Hiểu Lộ vẫn không vì thế mà tan đi, mặt cô ta vẫn ửng hồng, chỉ là vì cuộc điện thoại của Đới Vinh Cẩm
khiến Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ không chú ý về phương diện này, bọn
họ đều tập trung sự chú ý vào cuộc điện thoại mà ban nãy Đới Vinh Cẩm
gọi đến. Bành Hiểu Lộ nhìn thấy được vì cuộc điện thoại ban nãy của Đới
Vinh Cẩm mà Diệp Lăng Phi tỏ ra rất tức giận, cô ta không biết Đới Vinh
Cẩm nói gì trong điện thoại nhưng từ thái độ của Đới Vinh Cẩm, Bành Hiểu Lộ biết được Đới Vinh Cẩm nhất định không nói gi tốt đẹp.
- Diệp Lăng Phi, lẽ nào anh không nói chuyện ban nãy với em sao?
Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi, cô ta tỏ ra có chút do dự, không biết
cô ta có nên đến gần Diệp Lăng Phi hay không. Theo lý mà nói, ban nãy
bọn họ thận như thế Bành Hiểu Lộ hoàn toàn có thể cho rằng cô ta là
người phụ nữ một nửa của Diệp Lăng Phi, trong lòng Bành Hiểu Lộ lại
không khẳng định, cô ta không biết rút cuộc Diệp Lăng Phi nghĩ thế nào,
có thể Diệp Lăng Phi không hề có suy nghĩ gì, những hành vi ban nãy
chẳng qua chỉ là phản ứng lúc cao trào của Diệp Lăng Phi mà thôi, Diệp
Lăng Phi không hề lưu tâm.
Trong lúc Bành Hiểu Lộ đang suy nghĩ lung tung, Diệp Lăng Phi đã đưa tay phải ra ôm Bành Hiểu Lộ vào lòng một lần nữa, chỉ là lúc này Diệp Lăng
Phi đã không còn dục vọng mãnh liệt như ban nãy, hắn cau mày dường như
đang suy nghĩ những lời ban nãy Đới Vinh Cẩm nói. Lại nghe thấy Bành
Hiểu Lộ nói vậy xong, Diệp Lăng Phi cuối cùng mở miệng nói:
- Hiểu Lộ, ban nãy anh tức giận hoàn toàn là vì trước đây anh không nhận thức được rằng Đới Vinh Cẩm đã biến anh thành con khỉ để chơi đùa, gã
mạo hiểm như vậy chính là vì muốn cố tình chọc tức anh.
Bành Hiểu Lộ gật đầu, cô ta hoàn toàn đồng ý với câu nói của Diệp Lăng
Phi. Đới Vinh Cẩm không phải là một kẻ ngốc, hắn không rảnh rỗi đến mức
chủ động gọi điện cho Diệp Lăng Phi. Lẽ nào Đới Vinh Cẩm không lo lắng
bị Diệp Lăng Phi tìm ra gã sao? Dựa vào thế lực của Lang Nha, muốn dựa
vào điện thoại để tìm chỗ ẩn nấp của Đới Vinh Cẩm không phải là một
chuyện hoàn toàn không có khả năng. Đới Vinh Cẩm làm như vậy hoàn toàn
là vì muốn dắt mũi hắn. Bành Hiểu Lộ đương nhiên cũng hiểu đạo lý đó, cô ta đưa tay phải ra đặt lên vai Diệp Lăng Phi, Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta quay sang Diệp Lăng Phi nói:
- Diệp Lăng Phi bây giờ anh hiểu ra cũng vẫn còn kịp.
Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:
- Quan trọng không phải là Đới Vinh Cẩm. Bây giờ, anh lo lắng nhất là
người của Ám bộ, trước đây anh luôn cho rằng người của Ám bộ đã bị tiêu
diệt hết, bây giờ xem ra người của Ám bộ không hề bị tiêu diệt. Ban nãy
trong điện thoại Đới Vinh Cẩm đã nói cho anh biết tin đó, nghĩa là người của Ám bộ cho rằng Sean đã tiết lộ cho anh biết một số việc về Ám bộ,
thực tế anh không đặc biệt hiểu rõ về Ám bộ. Nhưng vấn đề bây giờ là
người của Ám bộ lại tin chuyện này, bọn chúng có thể sẽ tiêu diệt anh,
anh luôn cho rằng sự việc đã kết thúc rồi nhưng không ngờ bây giờ lại
xuất hiện chuyện về Ám bộ, vì thế anh thấy rất bực mình, vì anh phát
hiện đến cuối cùng anh vẫn bị tên khốn Đới Vinh Cẩm gài một nhát dao.
Bành Hiểu Lộ nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy xong, cô ta đặt tay lên má Diệp Lăng Phi an ủi:
- Diệp Lăng Phi, anh đừng như vậy anh không phải là thần tiên, anh cũng
có lúc tính toán sai lầm, em thấy bây giờ anh đã làm rất tốt rồi, anh đã khiến những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm không thể gây thêm
sóng gió ở Vọng Hải nữa.
- Hiểu Lộ, nói thì là vậy nhưng vấn đề bây giờ là kẻ người của Ám bộ rút cuộc muốn làm gì? Tối hôm qua Mộ Biến bị tấn công, rất có khả năng là
kẻ đó, nói cách khác cô ta xử lý Hoàng Việt xong, lại tấn công Mộ Biến,
mục đích chính là muốn giúp Ám bộ giải quyết hậu sự, nếu tính thêm cả
chuyện ở bệnh viện và việc cháy ở cục cảnh sát thì kẻ đó trong một buổi
tối ít nhất đã gây ra ba vụ, hơn nữa ba vụ việc đó đều không phải có thể làm được một cách dễ dàng, nhưng kẻ đó lại có thể làm được một cách dễ
dàng, Hiểu Lộ, bây giờ anh rất muốn tin là ba vụ việc đó do ba kẻ khác
nhau trong Ám bộ gây ra chứ không phải một người, nếu là do một người
gây ra thì kẻ đó quá khủng khiếp.
Bành Hiểu Lộ gật đầu, Bành Hiểu Lộ không có chút nghi ngờ gì về những
lời Diệp Lăng Phi vừa nói. Diệp Lăng Phi vừa nói đến đây, chuông điện
thoại của hắn lại vang lên. Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra liếc nhìn,
là Bạch Tình Đình gọi đến. Diệp Lăng Phi vội vàng nói với Bành Hiểu Lộ:
- Hiểu Lộ, là Tình Đình gọi đến.
Bành Hiểu Lộ vừa nghe Diệp Lăng Phi nói vậy trong lòng cô ta hiểu Diệp
Lăng Phi lo lắng Bành Hiểu Lộ noi gì đó trong khi hắn nghe điện thoại,
từ đó khiến Bạch Tình Đình biết Diệp Lăng Phi đang ở cùng với Bành Hiểu
Lộ vì vậy mới nhắc trước với Bành Hiểu Lộ. Bành Hiểu Lộ cố tình thè lười ra với Diệp Lăng Phi, một động tác nhõng nhẽo mà phụ nữ hay làm, ngay
sau đó cô ta đứng dậy đi lấy đồ uống. Diệp Lăng Phi lấy Bành Hiểu Lộ đi
khỏi mới nghe điện thoại.
Từ trong điện thoại vọng ra tiếng của Bạch Tình Đình:
- Ông xã, em và Trương Lộ Tuyết đã bàn xong rồi, vào trung tuần tháng
bảy các bộ phận của tập đoàn mới sẽ chính thức đi vào hoạt động, bây giờ xem ra, cũng chỉ còn thời gian không tới mười ngày nữa thôi, bọn em sẽ
tranh thủ thời gian để đưa tập đoàn đi vào hoạt động. Một chuyện khác
nữa là mạng thông tin văn phòng của tập đoàn mới hai ngày nữa sẽ chính
thích vận hành…
Bạch Tình Đình báo cáo lại tình hình công việc với Diệp Lăng Phi, Diệp
Lăng Phi chỉ yên lặng nghe thỉnh thoảng thêm vào vài câu, đột nhiên lại
nghe thấy Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã, em hỏi anh một chuyện, anh có đang làm ăn gì với người Pháp không?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói vậy, hắn thấy rất kỳ lạ hỏi:
- Là sao cơ? Bà xã, anh không hiểu câu hỏi đó lắm, sao em lại hỏi anh như vậy?
Bạch Tình Đình giải thích:
- Ồ, là thế này. Ban nãy ở công ty có một phụ nữ tóc vàng đến hỏi, nói
trước đó đã liên lạc thư điện tử với em, ông xã, anh cũng biết anh bận
rộn suốt chuyện của tập đoàn, cơ bản không có thời gian bàn chuyện kinh
doanh với người Pháp, em đã nói với thư ký thông báo với lễ tân bảo cô
ta rời đi, nhưng kỳ lạ ở chỗ nhân viên lễ tân nói không thấy người phụ
nữ nước ngoài đó ở trong tập đoàn nữa, ông xã, em biết chuyện trước đây
anh ở nước ngoài có lẽ người phụ nữ tóc vàng đó là bạn của anh…
Bạch Tình Đình vừa mới nói đến đây thì Diệp Lăng Phi cắt ngang nói:
- Bà xã, bây giờ em lập tức về phòng làm việc của em để Minako bảo vệ em, anh sẽ đến công ty ngay.