Diệp Lăng Phi nghe thấy trong khẩu khí của Diêu Dao không có gì lo lắng
cả, ngược lại Diệp Lăng Phi cũng không biết bạn trai của cô ấy có liên
quan đến chuyện này hay không. Chính vì chưa có gì chứng minh cả nên
Diêu Dao mới nói là bạn trai của cô ấy và Sở Thiếu Quân là bạn tốt để
thoái thác.
Diệp Lăng Phi chỉ cười và lắc đầu, hắn vốn không định nói tiếp, ngược lại Vu Tiêu Tiếu lại xen vào:
- Diêu Dao, bạn trai của cậu đến thật đúng lúc đấy, hôm nay bình thường
mà nói thì các trường đều phải đi học hết, bạn trai của cậu sao mà đến
đây được, lẽ nào cuối tuần cậu ấy không đến à, thật là kỳ lạ!
- Có lẽ, có lẽ cuối tuần anh ấy có việc, không có cách nào để đến, cho nên hôm nay mới đến!
Khi Diêu Dao nói câu nói này đến cô ta cũng không tin được. Cuối tuần
không có thời gian, cứ đi học rồi lại về, bản thân cũng khiến người khác cảm thấy nghi ngờ. Diêu Dao tuy nói như vậy, nhưng trong lòng cô cũng
không có gì lo lắng. Cô cầm chiếc điện thoại di đồng màu hồng phấn,
tròng đen trong cô đảo qua đảo lại, không có tâm tư để ăn thịt nướng
nữa.
Tâm trạng Diệp Lăng Phi lại rất tốt. Tuy bây giờ chuyện của hắn rất
nhiều, nhưng Diệp Lăng Phi vẫn giữ tâm trạng tốt, hắn kẹp miếng thịt
nướng trong miệng dầu nhỏ từng giọt, một phát là nuốt thẳng vào, vừa
nhai miếng thịt vừa uống ly nước ngọt đang để trên bàn. Diệp Lăng Phi ăn uống không hề giữ ý, Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi tay
phải cô véo lên đùi Diệp Lăng Phi hai cái, ý của Bạch Tình Đình là để
Diệp Lăng Phi chú ý ăn uống lịch sự chút nhưng Diệp Lăng Phi lại không
có phản ứng gì, tiếp tục ăn thịt. Bạch Tình Đình liên tiếp véo thêm hai
cái. Diệp Lăng Phi đều không phản ứng gì cả, Bạch Tình Đình biết bản
tính của Diệp Lăng Phi là thích làm như vậy. Diệp Lăng Phi liên tục ăn,
nhưng Bạch Tình Đình không thể không chú ý gắp thức ăn được, ai biết sẽ
có ký giả ở trong tiệm thịt nướng này hay không. Nếu ký giả chụp được
cảnh cô ăn không đẹp thì thật thú vị, cô là nhân vật của công chúng,
không thể không bận tâm đến ảnh hưởng mà chuyện này sẽ tạo thành.
Diêu Dao ăn không nổi nữa, chuyện này khiến trong lòng cô bất an. Diêu
Dao mở điện thoại ra định bấm số điện thoại để gọi đi thì cô dừng lại.
Diệp Lăng Phi cầm một chiếc khă ngiấy lau lau dầu bám quanh miệng, sau
khi lau xong hắn quấn chiếc khăn giấy thành một cục và bỏ vào gạt tàn
thuốc nằm bên cạnh tay phải của hắn.
- Diêu Dao, không phải trong lòng em đang nghi ngờ bạn trai em có liên quan đến chuyện này sao?
Diệp Lăng Phi tựa lưng vào thành ghế, hắn quen tính đưa tay phải ra sau
gáy, định là móc thuốc ra hút một điếu. Nhưng tay hắn vừa mới đưa vào
hộp thuốc thì tay của Bạch Tình Đình đã kéo tay của Diệp Lăng Phi ra,
Bạch Tình Đình trách móc:
- Ông xã, ở đây là nhà hàng, anh không được hút thuốc, em nói chuyện với anh xong rồi, nếu anh vẫn muốn hút thuốc thì đi ra ngoài mà hút, em
không cho anh ngồi bên em mà hút thuốc đâu!
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy trong lòng hắn nghĩ hắn
không thể nào hút thuốc trước mặt Bạch Tình Đình được, hắn cười và nói
một cách liên tiếp:
- Được, anh không hút nữa!
Tay trái Diệp Lăng Phi đặt lên vai Bạch Tình Đình, hắn dừng lại một lúc, tay trái hắn đặt trên vai Bạch Tình Đình rồi từ từ đưa đến eo cô, cuối
cùng dừng lại ở giữa eo Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng
Phi một cái, rồi lại cúi đầu, trong tay cô cầm đũa kẹp một miếng thịt đã nướng xong rồi đưa lên cái miệng nhỏ làm mê mệt người khác của mình.
Diêu Dao và Vu Tiêu Tiếu ngồi đối diện với Diệp Lăng Phi và Bạch Tình
Đình, trong tay Diêu Dao vẫn cầm chiếc điện thoại di động, cô muốn gọi
điện thoại cho bạn trai mình, nhưng lại sợ sau khi gọi thì sẽ biết
chuyện này có liên quan đến bạn trai mình. Do đó trong lòng Diêu Dao
đang rất mâu thuẫn, có chút cảm giác là không biết nên làm thế nào mới
được đây. Sau khi cô nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì Diêu Dao ngẩng
đầu lên nhìn Diệp Lăng Phi và nói:
- Chuyện này em không biết, em không dám chắc ….!
- Không dám chắc hay nói cách khác là em cũng nghi ngờ bạn trai em rồi!
Diệp Lăng Phi nhìn Diêu Dao, cười nói, theo Diệp Lăng Phi thấy Diêu Dao
lúc này rất thú vị, trong mắt cô ánh lên một vẻ hoài nghi nhưng trên
gương mặt thì lại biểu hiện cảm giác cực kỳ tin tưởng bạn trai mình,
phản ứng mâu thuẫn này khiến Diệp Lăng Phi lại trở nên rất hứng thú đối
với cô gái như Diêu Dao, hắn cười nói:
- Diêu Dao, nếu em chịu nghe lời anh thì anh sẽ dạy em một cách rất dễ
dàng để biết được bạn trai em có làm chuyện này hay không, em có muốn
nghe không?
Diêu Dao vừa nghe thì cô nhìn Diệp Lăng Phi, cô gật gật đầu và nói:
- Em muốn nghe thử!
- Em làm như vậy này!
Diệp Lăng Phi cố gắng nói rất khẽ. Bạch Tình Đình và Vu Tiếu Tiếu ngồi
bên cạnh, sau khi bọn họ nghe Diệp Lăng Phi nói ra cách đó xong thì Bạch Tình Đình không nói gì cả, Vu Tiêu Tiếu đã xen vào trước:
- Diệp đại ca, anh muốn làm cách thối này sao, em cảm thấy cách này của anh thật quá xấu xa đấy!
Diêu Dao cũng chần chừ và nói:
- Cách này quả là…!
Câu nói tiếp theo của cô vẫn chưa nói ra, dù sao cô không thân thiết với Diệp Lăng Phi như Vu Tiêu Tiếu, có những chuyện trong lòng Diêu Dao
không ngừng tính toán, cô lo sau khi nói ra những lời đó thì sẽ khiến
Diệp Lăng Phi không vui. Một tiếng chuông điện thoại reo lên, Diêu Dao
vội nhìn điện thoại của cô, cô cho rằng là điện thoại của bạn trai cô
gọi đến nhưng lại nghe Diệp Lăng Phi nói:
- Là điện thoại của anh!
Diệp Lăng Phi trong tay cầm điện thoại nhìn Bạch Tình Đình nói:
- Bà xã, anh đi ra ngoài nghe điện thoại, là điện thoại của Dã Lang gọi đến!
Diệp Lăng Phi nói như vậy là cũng không muốn Bạch Tình Đình phải lo
lắng, tình hình bây giờ rất loạn. Nếu Diệp Lăng Phi chuyện gì cũng nói
cho Bạch Tình Đình biết thì Diệp Lăng Phi lo Bạch Tình Đình sẽ nghĩ lung tung, như vậy chỉ sẽ làm mọi chuyện thêm loạn hơn. Bạch Tình Đình không đợi Diệp Lăng Phi bảo cô đứng lên, cô đã đứng lên rồi, trong tay cầm
cái ví và nói:
- Em đi vệ sinh!
Vu Tiêu Tiếu nghe Bạch Tình Đình nói là muốn đi vệ sinh thì cô cầm giấy ăn lau lau tay và nói:
- Chị, em cũng đi vệ sinh!
Diệp Lăng Phi không nghe Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu nói gì cả, trong tay hắn cầm điện thoại và đi ra khỏi nhà hàng thịt nướng. Diệp Lăng Phi trước biển quảng cáo của nhà hàng thịt nướng, hắn nghe điện thoại.
Dã Lang và Serena đang ở trong Cục cảnh sát, Sean và Anna đang ở trong
phòng thẩm vấn giao dịch. Sean là đặc công của Chính Phủ Pháp phái đến,
mục tiêu chính là phá hủy tổ chức lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa
Diễm. Sau khi liên tấp bị thất thủ Sean đã không dám coi thường tổ chức
lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, bây giờ có Anna, tên lính đánh thuê
này hiểu về Khoa Nhung Hỏa Diễm, Sean cảm thấy có một hy vọng mới. Chí
ít có thể coi là hoàn thành nhiệm vụ lần này rồi.
Hắn nói điều kiện với Anna, điều kiện của Anna rất đơn giản chính là
muốn Sean phải bảo đảm an toàn cho cô ta và em trai cô ta, cô ta cung
cấp nơi ở và thân phận mới của em trai cô ta để có thể bảo vệ. Điều kiện này đối với Sean không phải là một việc khó làm, hắn đồng ý rất nhanh.
Serena và Dã Lang không tham dự vào chuyện này, nhiệm vụ của Serena là
nằm vùng, bây giờ nhiệm vụ của cô đã thất bại, Serena cần phải về Tổng
bộ đặc công Pháp để tiếp nhận nhiệm vụ mới. Khi nãy cô đã nói với Sean
rồi, tình hình trước mắt chính là bọn họ phải đợi chỉ lệnh của phía
Pháp, theo lời của Sean thì Tổ chức đặc công Pháp sẽ phái hai đặc công
đến đưa Serena về Pháp, chuyện này đã được xác định rồi.
Serena trong lòng biết lần này nếu về Pháp thì sau này không biết khi
nào mới gặp lại được Dã Lang, cô ta cần phải trân trọng cơ hội được ở
bên Dã Lang. Serena không muốn để mọi chuyện làm loạn tâm tình của cô
ta. Cô ta và Dã Lang đang đứng sau lưng Sean, nhìn Sean và Anna nói
chuyện.
Theo Diệp Lăng Phi, Dã Lang phải đem tiến triển của sự việc thông báo
cho Diệp Lăng Phi. Dã Lang bây giờ mới cầm điện thoại định gọi điện cho
Diệp Lăng Phi, khi Dã Lang gọi thì Diệp Lăng Phi đang ở nhà hàng ăn cơm. Diệp Lăng Phi nghe điện thoại rồi móc từ trên người ra một điếu thuốc
rồi hút một hơi, những kẻ nghiện thuốc đều như vậy, kiềm chế thật khó
khăn, nếu có thể có cơ hội hút thuốc thì nhất định phải hút vài hơi mới
được. Ai cũng đều biết hút thuốc rất có hại, trên bao thuốc cũng có dán
cảnh cáo, nói hút thuốc có hại cho sức khỏe nhưng thực sự những người
không hút thuốc thì lại rất ít, hoặc là hút thuốc một cách chủ động hoặc là hút thuốc một cách bị động, nói cách khác người ta thường nói người
hút thuốc bị động, tóm lại thuốc lá đã trở thành một khối u ác tính của
xã hội, rất có hại cho sức khỏe của người hút thuốc. Một xí nghiệp sản
xuất thuốc lá hằng năm đều nộp thuế trên cả tỷ. Ai mà muốn từ bỏ chiếc
bánh gato lớn như vậy.
Sau khi Diệp Lăng Phi hút một hơi hắn mới hỏi:
- Dã Lang, việc làm đến đâu rồi?
Trong điện thoại vọng lại tiếng của Dã Lang:
- Satan, việc này làm cũng coi như thuận lợi, Anna và Sean đã thỏa thuận xong rồi, vấn đề bây giờ chính là phải đợi phía Pháp đồng ý thôi!
- Ừ, anh biết rồi!
Diệp Lăng Phi cầm điện thoại, sau khi hút một hơi thì hắn ho lên hai
tiếng. Dã Lang nghe thấy tiếng ho của Diệp Lăng Phi từ trong điện thoại
thì hắn hỏi:
- Satan, anh sao rồi? Có phải đã bị bệnh rồi không?
- Không có chuyện gì, chỉ là hút thuốc bị nghẹn thôi!
Diệp Lăng Phi đem điếu thuốc vừa hút được mấy hơi vứt lên trên nền đất
rồi hắn dùng chân dập tắt điếu thuốc, cầm điện thoại lên nói với Dã
Lang. Theo Diệp Lăng Phi thấy sự việc tuy nói là làm rất thuận lợi nhưng đây chẳng qua là bắt đầu thôi, chỉ khi dẫn người của Khoa Nhung Hỏa
Diễm vào tròng mới có thể thành công. Trong lòng Diệp Lăng Phi luôn có
một dự cảm, chính là Đới Vinh Cẩm không phải là đối thủ dễ đối phó, chí
ít là từ những chuyện trước đây có thể Đới Vinh Cẩm là một trong những
đối thủ khó đối phó nhất của Diệp Lăng Phi. Khi đối diện với đối thủ này trước giờ Diệp Lăng Phi không dám coi thường, phải biết nơi nào suy
nghĩ không chu toàn thì sẽ đưa mình vào đường chết. Diệp Lăng Phi không
muốn vì nhầm lẫn của hắn mà mình lại gặp tai vạ.
Diệp Lăng Phi ném điếu thuốc xuống đất, hắn cầm điện thoại và nói với Dã Lang:
- Dã Lang, theo anh thấy lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm nếu biết Anna đang bị giam ở đây thì nhất định sẽ đến cứu Anna, nếu không cứu
Anna thì cũng sẽ giết Anna, cho nên bây giờ cậu theo kế hoạch anh nói mà thực hiện, hãy trông chừng ngiêm ngặt ở đó, như vậy ngộ nhỡ người của
tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm dám đến thì triệt để tiêu
diệt bọn chúng, không thể để bọn chúng trốn mất khỏi tay chúng ta lần
nữa được!
- Dạ, chuyện này em biết!
Dã Lang trả lời,
- Em biết phải làm như thế nào rồi, Satan em còn một chuyện riêng cần
nói với anh, nhưng, à, mà thôi, em không nói thì tốt hơn, Satan chúng ta quyết định như vậy nhé !
Dã Lang nói đến đây thì đột nhiên lại không nói những lời mà mình dự
định nói ra nữa. Diệp Lăng Phi rất không chịu nổi những chuyện như vậy,
bạn nói thì cứ nói ra hết, chỉ nói có một nửa, ai mà chịu nổi, Diệp Lăng Phi hỏi :
- Dã Lang, rốt cuộc là có chuyện gì, cậu mau nói cho tôi biết, cậu không biết cậu nói lấp lửng nhưng vậy tôi rất khó chịu không ?
- Satan, đây là chuyện riêng của em, em vốn định tự mình giải quyết
nhưng em vẫn muốn nghe ý kiến của anh, dù sao anh cũng có nhiều kinh
nghiệm về phương diện này!