Con người là loài động vật đầy dục vọng. Diệp Lăng Phi không nhớ đã
nghe câu nói này ở đâu. Song hắn cảm thấy vị huynh đệ nào nói ra câu này thực sự quá giỏi luôn. Chỉ có những huynh đệ nào trải qua kinh nghiệm
như thế này mới hiểu được tính kinh điển của nó.
Lúc
này, Diệp Lăng Phi chỉ cảm thấy phần hạ bộ của hắn đang làm chủ chính
cơ thể hắn. Hắn đè Trịnh Khả Nhạc nằm phía dưới mình. Hết sức chọc chọc vào hạ bộ của Trịnh Khả Nhạc. Đôi môi dán chặt lên đôi môi mềm mại,
mong manh của cô. Thèm khát mút mát đôi môi cô.
Tuy
trước đây Diệp Lăng Phi có tán tỉnh Trịnh Khả Nhạc song còn chưa tiến
tới bước này. Từ thân thể Trịnh Khả Nhạc toát ra mùi thơm kích thích
đầu óc Diệp Lăng Phi. Khiến hắn thiếu chút nữa thì quên mất Trương Lộ
Tuyết cũng đang ở đây.
Trịnh Khả Nhạc nằm dưới thì
không ngừng động đậy. Mồi lần cô uốn éo người đều tạo cọ sát vào bộ phận mẫn cảm của Diệp Lăng Phi. Khiến Diệp Lăng Phi nảy lên dục vọng muốn
bóc trần cả người cô.
Nhưng, ngay đúng lúc Diệp Lăng
Phi chuẩn bị tàn phá thân thể mềm mại đang nằm dưới tay hắn của Trịnh
Khả Nhạc thì tiếng xe ô tô vọng lại khiến đầu óc vốn đang quay cuồng
bởi ham muốn sực tỉnh lại. Diệp Lăng Phi dường như nhảy bật dậy từ
trên người Trịnh Khả Nhạc. Hắn vội vàng chạy tới bên cửa. Nhìn ra bên
ngoài. Chỉ thấy con xe Merce của Bạch Tình Đình đang đỗ ngay sau xe của Trương Lộ Tuyết.
Đầu Diệp Lăng Phi nổ đùng một tiếng.
Hắn cảm thấy lần này đau đầu thực sự rồi. Sao Bạch Tình Đình sớm không
tới, muộn không tới, mà ngay lúc này lại tới chứ?
Diệp
Lăng Phi không kịp nghĩ nhiều. Hắn vội vàng chạy về phòng khách. Chỉ
thấy Trịnh Khả Nhạc đã ngồi dậy. Đang sửa sang lại quần áo. Diệp Lăng
Phi vội vàng dặn dò Trịnh Khả Nhạc:
- Khả Nhạc, giờ là cơ hội
thể hiện trí tuệ thông minh của em đó. Nếu Tình Đình hỏi anh ở đâu
thì cứ bảo với cô ấy là anh đang ở...ở trong nhà vệ sinh nhé!
Diệp Lăng Phi nói xong. Cũng không đợi Trịnh Khả Nhạc có hiểu hay
không thì đã chạy thẳng lên lầu. Hắn giờ cần nhanh chóng dấu ngay
Trương Lộ Tuyết đi. Không được để Bạch Tình Đình phát hiện ra.
Đợi Diệp Lăng Phi chạy lẽn lầu rồi hắn mới kịp sực tỉnh. Trong lòng
thầm mắng hắn quá ngốc. Xe của Trương Lộ Tuyết đồ ngay bên ngoài. Tình
Đình sao không biết đó là xe của Trương Lộ Tuyết chứ. Dù hắn có dấu
Trương Lộ Tuyết đi thì Bạch Tình Đình cũng biết Trương Lộ Tuyết đang ở đây.
Diệp Lăng Phi trong chóc lát cảm thấy mình bất lực vô cùng. Hắn giờ muốn tìm Trương Lộ Tuyết, dặn dò Trương Lộ Tuyết một trận. Dặn cô ta không được nói linh tinh vớ vẩn. Nhưng giờ hắn
biết đi đâu tìm Trương Lộ Tuyết chứ. Diệp Lăng Phi cảm thấy Bạch Tình
Đình tới lúc này thật sự trùng hợp quá đi.
Diệp Lăng
Phi thấy mình không nên ở trên này mà đúng ra hắn phải ở tầng dưới mới đúng. Nói chuyện với Trịnh Khả Nhạc, như thế sẽ bớt đi sự nghi ngờ của
Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi cảm thấy loạn hết cả lên. Hắn không biết
rốt cuộc phải làm thế nào mới tốt đây.
Tới lúc này, Diệp Lăng Phi mới nhận ra trong lòng hắn Bạch Tình Đình quan trọng tới mực độ nào.
Diệp Lăng Phi lại chạy như bay về phòng khách. Hắn liền thấy Trịnh Khả
Nhạc giật mình đang ngồi ngơ ngác. Cô chưa nhìn thấy Diệp Lăng Phi hoảng loạn như thế này bao giờ. Trong lòng Trịnh Khả Nhạc, Diệp Lăng Phi
luôn là người có thái độ bình tình, không hoảng loạn trước bất kể sự
việc nào. Nhưng hôm nay cô lại thấy một mặt khác của Diệp Lăng Phi.
Trịnh Khả Nhạc còn nghĩ rằng nguyên nhân là do cô. Cô ngồi trên ghế
sofa, đã chỉnh xong phần quần áo bị Diệp Lăng Phi làm loạn lên. Trịnh
Khả Nhạc nhỏ giọng nói với Diệp Lăng Phi:
- Diệp đại ca, em đã chỉnh sửa xong rồi!
- ừ!
Diệp Lăng Phi chỉ tiện miệng nói một tiếng. Có chút thất thần ngồi
trên ghế sofa đối diện với Trịnh Khả Nhạc, cầm lên một điếu thuốc đặt
vào miệng.
Trịnh Khả Nhạc thấy Diệp Lăng Phi cầm bật lửa đang định châm liền vội vàng nhỏ giọng nói:
- Diệp đại ca, anh cầm lộn rồi.
Diệp Lăng Phi lúc này mới chú ý tới việc mình cầm lộn điếu thuốc. Hắn
đang định châm lửa đặt thuốc vào miệng liền vội vàng đảo đầu thuốc lại.
Châm thuốc. Hắn vội vàng hít một hơi để tâm trạng bình tĩnh lại.
Trịnh Khả Nhạc thấy bộ dạng hoảng loạn của Diệp Lăng Phi thì trong lòng cảm thấy có chút tội lỗi. Sớm biết thế này thì cô không nên tới đây làm gì. Giờ thì hay rồi. Càng làm loạn nhiều hơn. Trịnh Khả Nhạc trong
lòng cảm thấy có lỗi vô cùng. Song cô không hề biết rằng người khiến
Diệp Lăng Phi lo lắng lại chính là cái cô Trương Lộ Tuyết kia giờ này
không biết đang ở đâu. Đây mới là người phụ nữ khiến hắn phải đau đầu.
Vừa nghĩ tới việc Bạch Tình Đình sau khi gặp Trương Lộ Tuyết có thể
sẽ xảy ra chuyện là đầu hắn lại ong hết cả lên.
Song,
điều gì đến thì sẽ đến, có muốn tránh cùng chẳng được. Diệp Lăng Phi cố gắng hết sức để có thể bình tình lại. Hắn thầm tính có lẽ giờ này
Bạch Tình Đình đã bước vào rồi. Diệp Lăng Phi cố ý nói với Trịnh Khả
Nhạc:
- Khả Nhạc, chuyện công ty giờ anh không quản nữa. Tuy
rằng anh là đại cổ đông của Tập đoàn Tân Á song anh không muốn tham gia vào việc quản lý tập đoàn. Anh thấy em nên nói lại với Tổng giám đốc
Trương một tiếng.
Diệp Lăng Phi nói xong liền nháy mắt
với Trịnh Khả Nhạc. Trịnh Khả Nhạc là cô gái thông minh nhanh nhẹn nên
hiểu ngay được ngụ ý của Diệp Lăng Phi. cố ý nói:
- Dạ, giám đốc Diệp. Em biết rồi. Em sẽ nói lại với Tổng giám đốc Trương.
Trịnh Khả Nhạc vừa nói dứt lời thì Bạch Tình Đình mặc bộ quần áo công
sở màu trắng, tay cầm túi sách bước vào, sắc mặt Bạch Tình Đình đã có
chút khó chịu. Vừa bước vào, ánh mắt của Bạch Tình Đinh liền chiếu
thẳng vào người đang ngồi trên ghế sofa - Trịnh Khả Nhạc. Sau đó cô mới nhìn về phía Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình thì cố tỏ ra kinh ngạc, nói:
- Bà xã, sao em lại tới đây?
- Em vừa tan ca. Muốn qua đây thăm anh.
Bạch Tình Đình cầm túi sách bước tới bên Diệp Lăng Phi. Cô đặt túi sách xuống ghế, ngồi xuống, vắt chân phải lên đùi. Lại chiếu mắt về phía
Trịnh Khả Nhạc. Nói:
- Em muốn biết ông xã giờ đang làm gì?
- À, ra là thế. Bà xã, em thật là. Tới cũng phải báo trước với anh
một câu chứ. Diệp Lăng Phi vừa nói vừa đưa tay ôm lấy eo Bạch Tình Đình.
Ở trước mặt người khác. Bạch Tình Đình không hề có phản ứng gì. Lúc
này cô càng tỏ ra vẻ một người phụ nữ được chồng ôm là chuyện hiển
nhiên hơn bất cứ lúc nào. Bạch Tình Đình bình thản nói:
- Đợi
lát nữa em còn phải quay về nhà bố nữa. Ông xã, đợi vài ngày nữa chúng
ta đi mua nhà khác thì không cần phải tách ra sống thế này nữa.
Câu này của Bạch Tình Đình nói cùng như không. Bạch Tình Đình nói câu
này ngụ ý để xóa tan nghi ngờ tại sao có không ở cùng với Diệp Lăng
Phi của Trịnh Khả Nhạc. Nhưng câu nói lúc nãy của Bạch Tình Đình hiển
nhiên đã chỉ cho người khác biết rằng giữa cô và Diệp Lăng Phi có vấn đề. Cái gì mà mua xong nhà thì không phải tách ra sống chứ. Ngôi biệt
thự này rõ ràng có thể ở được. Lại nói không ở đây. Điều này vốn đã
nói rõ quan hệ giữa hai người đang có vấn đề.
Diệp
Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình nói vậy thì trong lòng cười thầm. Hắn có
thể thấy rõ Bạch Tình Đình chưa hề có kinh nghiệm trong việc xử lý
những tình huống như thế này. Nói thế này, chẳng phải đã công khai với người khác rằng đã xảy ra chuyện giữa vợ chồng họ hay sao?
Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tinh Đình từ khi bước vào thì cứ chăm chăm nhìn Trịnh Khả Nhạc. Hắn vội vàng giới thiệu:
- Bà xã, để anh giới thiệu với em. Đây là...
Diệp Lăng Phi còn chưa nói xong thì đã nghe thấy tiếng nói của Bạch Tình Đình:
- Ông xã, em biết cô ấy là ai. Cô ấy là Trịnh Khả Nhạc - thư ký của Trương Lộ Tuyết. Trước em có gặp qua cô ấy.
- Thế hả? Quen là tốt!
Diệp Lăng Phi hút một hơi thuốc, cố sắng hết sức để giấu đi tâm lý bất an của mình. Bạch Tình Đình hơi cau mày, nói:
- Ông xã, anh đừng có hút thuốc trước mặt người khác như thế. Thế là
không lịch sự đâu! Diệp Lăng Phi nghe thấy thế liền dập ngay điếu thuốc. Sau đó liền cười nói:
- Bà xã, anh vừa này có nói chuyện công ty với Khả Nhạc. Khả Nhạc là...
- Ông xã, anh không cần phải giải thích. Em vừa này có nghe thấy rồi.
Bạch Tình Đình một lần nữa cắt ngang lời nói của Diệp Lăng Phi. Dường
như Bạch Tình Đình đã biết điều gì đó. Cô nhìn về hướng Trịnh Khả Nhạc. Nói với giọng điệu của một vị tổng giám đốc thường dung, hỏi:
- Khả Nhạc, sao chỉ có cô ở đây. Trương Lộ Tuyết đâu?
Trịnh Khả Nhạc hơi giật mình. Theo phản ứng tự nhiên cô nhìn thẳng về phía Diệp Lăng Phi. Liền thấy Diệp Lăng Phi nháy mắt với cô. Bạch Tình
Đình đúng lúc này cùng nhìn theo ánh mắt của Trịnh Khả Nhạc. Cô cũng
chuyển sang nhìn Diệp Lăng Phi. Thấy Diệp Lăng Phi nháy mắt với Trịnh
Khả Nhạc. Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã, em hơi khát nước. Anh có thể đi lấy cho em một cốc nước không!
- Nước hả. Để anh đi coi xem có còn nước khoáng hay không!
Diệp Lăng Phi phát hiện Bạch Tình Đình đã nhìn thấy mình nháy mắt với Trịnh Khả Nhạc thì có chút hơi bối rối. Vội vàng nói.
- Vâng, cảm ơn anh!
Bạch Tình Đình nói câu này vô cùng khách sáo. Khiến người khác cảm thấy đây không phải là cách nói nên có giữa vợ với chồng.
Diệp Lăng Phi vừa rời khỏi. Bạch Tình Đình lại đưa mắt sang nhìn Trịnh Khả Nhạc. Hôi:
- Tôi vừa nhìn thấy xe của Trương Lộ Tuyết. Chẳng lẽ hai cô không đi cùng nhau?
- Tổng giám đốc Trương đang đi thăm quan nơi này. Tôi cũng không biết ở đâu!
Trịnh Khả Nhạc nghĩ một lát. Cuối cùng vẫn quyết định nói thật. Cô cũng không biết mọi chuyện giữa hai người là thế nào nên chỉ đành nói thật
mà thôi.
- Thăm quan?
Bạch Tình Đình giật mình, nói:
- Đây là nhà tôi. Cô ta thăm quan cái gì chứ?
- Tôi cũng không biết. Trịnh Khả Nhạc nói.
Lúc này, Diệp Lăng Phi đã cầm hai bình nước khoáng đi ra. Hắn cười nói:
- Chỉ còn lại hai bình nước khoáng thôi!
Nói xong, hắn đặt một bình trước mặt Trịnh Khả Nhạc. Rồi hắn mở bình nước khoáng còn lại ra và đưa cho Bạch Tình Đình. Nói:
- Bà xã, em uống nước đi!
Bạch Tình Đình cầm lấy chai nước. Nhưng không hề uống mà quay sang hỏi Diệp Lăng Phi:
- Ông xã, Trương Lộ Tuyết hiện giờ đang ở đâu?
- Cô ta.. .Anh không biết! Diệp Lăng Phi nói.
- Đây là nhà của chúng ta mà. Sao Trương Lộ Tuyết tới mà anh không biết ở đâu là thế nào. Câu này mà anh cùng nói được sao?
Giọng nói của Bạch Tình Đình rõ ràng đã bắt đầu bực bội. Bất giác nói to lên:
- Không lẽ ông xã muốn để Trương Lộ Tuyết coi đây như nhà của cô ta sao!
- Sao có thể chứ? Diệp Lăng Phi nói:
- Trương Lộ Tuyết vừa đến thì nói muốn đi thăm quan một chút. Anh cùng
không để ý, ở đây nói chuyện vói Trịnh Khả Nhạc về tập đoàn.
- Thăm quan? Em thấy không đơn giản thế đâu!
Bạch Tình Đình đặt bình nước khoáng xuống bàn. Không nói nhiều. Cô đứng dậy. Bước lên lầu.
Diệp Lăng Phi thấy vậy cũng vội vàng đứng lên. Cùng với Bạch Tình Đình bước lên lầu.
- Bà xã, em định đi đâu thế? Diệp Lăng Phi hỏi.
- Đi đâu? Em muốn đi tìm Trương Lộ Tuyết. Em muốn xem xem cô ta đang làm gì. Dám chạy tới nhà của em cơ đấy!
Bach Tình Đình tức giận đùng đùng nói.
Bạch Tình Đình vừa bước lên tầng hai thì nghe thấy tiếng mở cửa. Ngay sau đó thì nghe thấy tiếng cười của Trương Lộ Tuyết:
- A, Tình Đình. Sao cô lại tới đây?
Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy Trương Lộ Tuyết thì đầu óc quay cuồng. Lòng thầm kêu: 'Trương Lộ Tuyết, lần này cô hại chết tôi rồi! '