Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1193: Chương 1193: Không thể tin lời của ông!




Diệp Lăng Phi nói đến đây. Lập tức lại bồi thêm một câu:

- Chỉ tiếc là, ở đây tịnh không có thứ gọi là bộ đội đặc chủng được huấn luyện nghiêm chỉnh, nhưng bộ đội bình thường thì có, các ông có thể thông báo với người bên trên xin chỉ thị, điều động bộ đội!

- Điều này là không thể!

Sean vừa nghe được những lời này của Diệp Lăng Phi, liền nói:

- Tôi không có khả năng điều động quân đội!

- Tôi đương nhiên biết, tôi chỉ đùa ông một chút mà thôi!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Tôi mà lại không hiểu rõ ông sao, nhưng mà Sean à, tuy rằng là ông đặc công nước Pháp, nhưng ở chỗ này, lời nói của tôi mới có trọng lượng, à, đương nhiên, cũng bao gồm cả hai tên coi như là đặc công vừa nãy. Theo tôi thấy thì, quyền lực của những người này tại thành phố Vọng Hải cũng không lớn bằng quyền lực của tôi, hai người chúng ta không cần phải tiếp tục đàm luận mấy cái chuyện râu ria này nữa, tôi đã hiểu rõ ý tứ của ông rồi, tiếp theo, chúng ta hẳn là nên nói chủ đề chính rồi. Tôi nghĩ tôi có thể tham gia hội nghị, còn như mấy thứ mà các ông gọi là kế hoạch này, đối với tôi mà nói cũng khong có tác dụng quá lớn. Chẳng qua cũng phải để cho các người chút mặt mũi phải không? Vậy nên, tôi sẽ nghe một chút. Tốt rồi, Sean, ông có thể cho những người đó tiến vào, tiếp tục tham dự cái thứ mà các người gọi là hội nghị rồi!

- Satan, tôi tin rằng anh sẽ không thất vọng, căn cứ vào tin tức tình báo mà đặc công nằm vùng bên tổ chức Khoa Nhung Hỏa Diễm cung cấp cho chúng ta, tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm đã triển khai kế hoạch đối phó anh rồi, điều chúng ta muốn làm, chính là dụ những người này vào bẫy.

- Những điều này đương nhiên là tôi hiểu được!

Mấy người Hoàng Việt cùng Triệu Đào lại quay về phòng họp lần nữa, Diệp Lăng Phi ngồi ở bên người của Sean. Hoàng Việt chạy lên phía trước, tiếp tục bài diễn thuyết của hắn, hắn chỉ ra cho những người xem ở bên dưới.

- Người này là người chịu trách nhiệm chính cho hành động lần này của Khoa Nhung Hỏa Diễm, hiện nay còn chưa có tin tức tình báo là hắn đã tiến vào trong nước, nhưng chúng tôi cho rằng, hắn đã tiến vào trong nước!

Diệp Lăng Phi đang ngồi phía dưới nghe, bỗng nhiên, điện thoại di động của hắn reo vang. Nhạc chuông điện thoại di động khiến cho Hoàng Việt có chút không vui, hắn liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi, liền thấy Diệp Lăng Phi đã cầm lấy điện thoại di động đi về phía cửa phòng họp, Hoàng Việt vừa định nói, bỗng nghe được Sean nói với Mộ Văn :

- Xin Hoàng tiên sinh chờ một chút đã!

Mộ Văn đem lời của Sean nói cho Hoàng Việt nghe. Sắc mặt của Hoàng Việt bắt đầu trở nên khó coi, hắn cố nén lấy khó chịu, quay lại ngồi bên người Mộ Văn. Diệp Lăng Phi cầm điện thoại di động đi tới bên ngoài phòng họp, cuộc gọi này là do Bạch Tình Đình gọi đến, Diệp Lăng Phi vừa mới tiếp điện thoại, từ trong điện thoại liền truyền ra giọng nói của Bạch Tình Đình:

- Ông xã , anh đang ở đâu đấy?

- Ừm, đang ở trong phòng hội nghị của cảnh sát thành phố!

Diệp Lăng Phi nói,

- Tình Đình, em ngủ trước đi, anh bên này có thể phải tốn chút thời gian, em không cần chờ anh về đâu!

- Ông xã , không có chuyện gì chứ?

- Không có việc gì đâu, em cho rằng anh thì có thể có chuyện gì!

Diệp Lăng Phi khẽ nói,

- Đơn giản chỉ là một chút chuyện lông gà vỏ tỏi mà thôi, được rồi, đi ngủ sớm một chút nhé, ngày mai còn có việc phải làm, có phải không?

Bạch Tình Đình nghe được những lời này của Diệp Lăng Phi, nói:

- Được rồi, ông xã . Em đi ngủ trước đây, nếu như có chuyện gì xảy ra mà nói, nhớ gọi điện cho em !

- Ừm, anh biết rồi!

Diệp Lăng Phi nói,

- Bà xã, ngủ ngon!

- Ngủ ngon!

Diệp Lăng Phi dập máy rồi mới quay lại bên trong phòng hội nghị. Hắn lại ngồi ở bên cạnh Sean, người đàn ông tên là Hoàng Việt kia liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi một cái, dường như có chút không hài lòng, nhưng hắn cũng không có nói ra. Tiếp đó, Hoàng Việt lại đi tới trước sân khấu, tiếp tục lấy phần trình bày của hắn. Những điều mà Hoàng Việt biết được cũng không nhiều bằng Diệp Lăng Phi, tổng thể mà nói, hiểu biết của Hoàng Việt đối với tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm này chỉ giới hạn ở một chút tin tức mặt ngoài nông cạn, cũng không có thấu đáo. Sean sẽ không nói cho Hoàng Việt tất cả các tin tức tình báo, tuy nói hợp tác giữa hai nước, nhưng ở phương diện chia sẻ tình báo, Sean vẫn giữ lại một chút. Hoàng Việt nói xong, bật đèn lên, lúc này, đến lượt Sean trình bày rồi, lời của Sean được Mộ Văn phiên dịch lại, khiến mọi người ở đây đều hiểu được ý của Sean. Tổng thể mà nói, kế hoạch này hoàn toàn là nhằm vào tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, không thể nghi ngờ Diệp Lăng Phi chính là mồi câu, căn cứ trình bày của Sean, người của Khoa Nhung Hỏa Diễm sẽ phát động tập kích Diệp Lăng Phi.

Lúc Sean nhắc tới điểm ấy, Hoàng Việt xen ngang nói:

- Sean tiên sinh, chuyện này anh chưa từng nói qua với chúng tôi. Chúng ta trước đó cũng không biết, vì sao người của Khoa Nhung Hỏa Diễm sẽ phát động tập kích một người bình thường, điều này không thể giải thích được.

Sean vừa nghe được những lời này, liền cười cười, nói:

- Hoàng tiên sinh, có một số việc anh còn không biết, còn như thân phận của Diệp tiên sinh... . !

Sean nói đến đây đã bị Diệp Lăng Phi ngắt lời nói:

- Sean, chuyện này không cần phải nói thêm gì nữa, chúng ta thảo luận một chút, ông thấy khi nào người của Khoa Nhung Hỏa Diễm mới có thể đến thành phố Vọng Hải?

- Đã đến thành phố Vọng Hải rồi, chí ít một bộ phận trong đó đã tới thành phố Vọng Hải, Diệp tiên sinh, nói cách khác nếu như chúng ta không nhanh chóng áp dụng hành động, tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm sẽ sớm tập kích anh, à, có lẽ mục tiêu tập kích của Khoa Nhung Hỏa Diễm sẽ không chỉ là bản thân anh, bởi vì tổ chức lính đánh thuê rất thích việc phá hoại, bọn chúng sẽ tạo ra một sự kiện khủng bố có lực phá hoại rất lớn, nhân tiện khi diệt trừ Diệp tiên sinh, đồng thời cũng sẽ lưu lại này một cái dấu ấn của bọn chúng cho thành phố này, đây chính là phong cách làm việc của bọn chúng!

- Có vẻ đây là một chuyện khiến người ta rất đau đầu!

Diệp Lăng Phi xoa xoa lấy huyệt Thái Dương, có vẻ có chút đau đầu, nói:

- Nếu nói như vậy, chúng ta đây thật sự cần lập kế hoạch cho tốt một chút!

Diệp Lăng Phi cùng Sean hai người nói chuyện tựa hồ không để ý đến mấy người Hoàng Việt, Hoàng Việt cảm thấy hắn bị Sean coi như không khí. Hoàng Việt rất không thích loại cảm giác này, hắn thế nhưng mà là đặc công loại một, nhân vật then chốt ở chỗ này hẳn phải là hắn mới đúng, nhưng không biết vì sao, người đàn ông tên là DIệp Lăng Phi này lại thành nhân vật then chốt, điều này làm cho Hoàng Việt cảm giác rất khó chịu. Hoàng Việt thấy cuộc trò chuyện giữa Sean cùng Diệp Lăng Phi còn chưa kết thúc, hắn ngắt lời nói:

- Tôi muốn thảo luận kế hoạch hành động của chúng ta!

Sean cùng Diệp Lăng Phi đều ngừng nói chuyện, đưa mắt về phía Hoàng Việt, tựa hồ muốn biết kế hoạch tiếp theo của Hoàng Việt. Phần kế hoạch này của Hoàng Việt đã được soạn xong từ sớm rồi. Bây giờ, ở trước mặt Diệp Lăng Phi, mới bắt đầu trình bày thứ gọi là kế hoạch này. Bất quá, Diệp Lăng Phi căn bản là không có đem phần kế hoạch này của Hoàng Việt nghe vào tai, trong cái nhìn của Diệp Lăng Phi, kế hoạch chân chính phải được lập ra dưới sự trợ giúp của tin tức tình báo chuẩn xác hơn nữa, tình báo hiện giờ cũng không đầy đủ chi tiết, cho dù kế hoạch của ngươi lập ra có chu đáo chặt chẽ hơn nữa, cũng sẽ tồn tại sơ hở, chỉ cần có một sơ hở sẽ có khả năng phải lấy mạng của chính mình mà điền vào, Diệp Lăng Phi cũng không muốn đem tính mạng của chính mình giao cho một kẻ như vậy. Sự chú ý Diệp Lăng Phi hiện giờ chủ yếu đặt ở trên người của Sean, hắn tin tưởng Sean nhất định còn có kế hoạch chi tiết tỉ mỉ, chỉ là Sean chưa nói ra toàn bộ, có lẽ là Sean cho rằng còn chưa đến thời điểm công bố toàn bộ kế hoạch.

Mãi cho đến mười giờ tối, hội nghị mới kết thúc. Cái thứ gọi là hội nghị, chỉ là do Hoàng Việt lập ra rồi một thứ gọi là kế hoạch an bài, nhưng tại Diệp Lăng Phi xem ra, mấy kế hoạch này căn bản là không đáng nhắc tới. Chẳng qua là, Diệp Lăng Phi cũng không có nói ra. Đợi sau khi hội nghị kết thúc, Sean chủ động nói muốn tìm một chỗ uống vài chén cùng Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cười cười, nói :

- Uống một chén, cũng tốt, đi thôi, tôi đưa ôngi đi tìm một chỗ uống chút rượu!

Mộ Văn nghe Sean đề xuất muốn uống rượu, cô ta khẽ cau mày, đối bọn họ Sưan rất quan trọng yếu, chí ít còn một ít tin tức tình báo mà Sean nắm giữ còn chưa nói cho bọn họ. Mộ Văn có thể cảm giác được Sean không có lòng tin đối với cô ta cùng Hoàng Việt, chí ít là khi vừa rồi Hoàng Việt trình bày kế hoạch hành động, từ phản ứng của Sean có thể thấy, Sean không hài lòng đối với kế hoạch hành động này chút nào, chỉ là Sean không nói ra mà thôi. Mà khi cô ta nhìn sang phía Diệp Lăng Phi, cũng có loại cảm giác này, Diệp Lăng Phi cũng không chú tâm với cái kế hoạch này, có thể nói, trong phòng hội nghị, người thỏa mãn với cái gọi là kế hoạch hành động này chỉ có mình Hoàng Việt.

Mộ Văn suy nghĩ một chút, đi tới trước mặt Sean, chủ động đề xuất:

- Sean tiên sinh, tôi có thể mời ông uống một chén không?

Sean không ngờ Mộ Văn sẽ chủ động mời mình uống rượu, hắn tươi cười quay sang nhìn Mộ Văn, cười nói:

- Đối với lời mời của mỹ nữ, tôi chưa bao giờ từ chối, hiện giờ tôi càng ngày càng hy vọng rằng tối hôm nay sẽ là một buổi tối tuyệt vời rồi!

Sean nói đến đây, quay sang nói với Diệp Lăng Phi:

- Diệp tiên sinh, anh có lấy làm phiền không nếu một mỹ nữ muốn đi uống rượu cùng chúng ta?

- Tôi đương nhiên không ngại!

Diệp Lăng Phi cười gật đầu.

Sean bảo cộng sự của hắn quay về trước, Hoàng Việt nghe không hiểu tiếng Pháp, bây giờ hắn có chút hận tiếng Pháp rồi, hắn căn bản là không biết những người này đến cùng là đang nói điều gì. Sở dĩ Mộ Văn tham gia vào lần kế hoạch hành động này, chủ yếu là vì Mộ Văn tinh thông tiếng Pháp, nhưng Mộ Văn cũng không giải thích với Hoàng Việt, hắn liếc qua chỗ Mộ Văn , lập tức đi tới trước mặt Mộ Văn, thấp giọng hỏi:

- Đến cùng là có chuyện gì xảy ra, làm sao tôi lại cảm giác Sean có chuyện?

- À, Sean chủ động mời Diệp Lăng Phi đi ra ngoài uống rượu, mà Diệp Lăng Phi cũng đáp ứng rồi!

Mộ Văn thấp giọng nói,

- Tôi vừa đề nghị muốn đi ra ngoài uống một chén với Sean, tôi thật sự muốn biết rốt cuộc Sean dự định làm gì, tôi cảm thấy Sean cố ý muốn bỏ rơi chúng ta, không muốn chia sẻ tình báo với chúng ta, mà thái độ của Sean với Diệp Lăng Phi thì ngược lại, tựa hồ hắn rất tin tưởng người đàn ông này, điều này cũng là điều mà tôi muốn biết, Hoàng Việt, hẳn là anh nên điều tra kỹ càng tình huống của người tên là Diệp Lăng Phi này, tôi thấy hắn không phải là một nhân vật đơn giản đâu, chí ít cũng không phải bình thường giống như biểu hiện bên ngoài.

Hoàng Việt nghe Mộ Văn nói hết, hắn gật đầu, nói:

- Vậy được rồi, chúng ta chia ra hành động, cô để ý đến Sean, cố gắng hết sức moi thêm chút tình báo từ trong miệng Sean, tôi sẽ đi điều tra tình huống của Diệp Lăng Phi, tôi rất muốn xem người đàn ông này là thần thánh phương nào!

Mộ Văn và Hoàng Việt thảo luận xong, cô chủ động đi tới trước mặt Diệp Lăng Phi, liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi một cái, trong miệng khẽ nói:

- Diệp tiên sinh, tiếng Pháp của anh rất lưu loát, không biết là học được ở nơi nào?

- Cô đây là đang tiếp cận tôi sao?

Diệp Lăng Phi nghe được những lời này, cười nói:

- Tôi chưa bao giờ ngại việc nói chuyện phiếm với mỹ nữ, bên người có một mỹ nữ, luôn luôn làm cho thể xác và tinh thần rất sung sướng, nhất là một mỹ nữ giống như cô, là một đặc công, tôi cho rằng trên người cô có một thứ mị lực mà những cô gái bình thường không có, mà điều này vừa vặn lại hấp dẫn tôi, nếu như cô muốn tiến thêm một bước hiểu rõ tôi mà nói, chúng ta có thể có thâm nhập tiếp xúc sâu hơn nữa, ví dụ như….!

Câu kế tiếp Diệp Lăng Phi cũng không nói ra, kỳ thật, dù là Diệp Lăng Phi không nói, hắn đã nói đến cái mức này rồi, chỉ cần không phải đứa ngốc, đều có thể nghe ra ý của Diệp Lăng Phi. Bình thường khi một cô gái làm quen với một gã đàn ông, khi mà gã đàn ông kia nói ra những lời mập mờ như vậy, phản ứng của cô gái bình thường sẽ là mắng một hai câu, nếu không mắng, cũng biểu hiện ra bộ dạng bất mãn, tức giận, nhưng Mộ Văn lại không có lộ ra vẻ mặt như vậy, trên mặt cô vẫn mang theo ý cười như trước, tựa hồ rất đồng ý với đề nghị này của Diệp Lăng Phi, cô cười nói:

- Diệp tiên sinh, nếu có thời gian mà nói, đương nhiên là có thể, tôi rất chờ mong thời điểm cùng Diệp tiên sinh hảo hảo tiếp xúc!

Phản ứng này của Mộ Văn vẫn nằm trong dự liệu của Diệp Lăng Phi, nếu như Mộ Văn không phản ứng như vậy, ngược lại sẽ làm Diệp Lăng Phi cho rằng cô không phải một đặc công đủ tư cách. Làm đặc công, đầu tiên phải học được diễn kịch thế nào, cuộc sống của bọn họ tràn ngập lời nói dối và diễn kịch, thậm chí còn vì chấp hành một vài nhiệm vụ đặc thù, những đặc công này còn có thể trả một cái giá lớn, đó mới là đặc công. Mộ Văn rất hiển nhiên đã trải qua huấn luyện ở phương diện này, còn như thân thủ của Mộ Văn, theo Diệp Lăng Phi đánh giá, tuyệt đối sẽ không kém hơn Bành Hiểu Lộ, phải nói là còn cao hơn Bành Hiểu Lộ.

Diệp Lăng Phi phát hiện hắn tìm được một việc khá thú vị, hắn rất có hứng thú nhìn Mộ Văn, cười nói:

- Rất thú vị, đây là lần đầu tiên gặp phải mỹ nữ chủ động giống như cô, ừm, vậy được, chúng ta có thể hảo hảo mà thư giãn một chút!

Lúc này Sean đã đi tới, hắn cười cắt đứt cuộc nói chuyện giữa Diệp Lăng Phi và Mộ Văn, Sean cười nói:

- Diệp tiên sinh, anh đây là đang đoạt bạn gái tối nay của tôi, lẽ nào anh không thấy đây là một loại hành vi rất không lễ phép sao?

- Sean à, tôi không cho rằng làm vậy là không lễ phép, chí ít theo ý tôi, đây là phản ứng bình thường của con người, nếu như đối mặt với một mỹ nữ đặc công như vậy, tôi còn không động tâm mà nói, chẳng phải biểu thị rằng thằng đàn ông tôi đây rất không bình thường sao, Sean, có vẻ tối hôm nay ông phải đối mặt với gã tình địch này rồi, ông cần phải trông nom bạn gái của anh cho thật kỹ đấy, nghìn vạn lần đừng có để tôi đoạt mất!

Mộ Văn nghe được cuộc nói chuyện của hai gã đàn ông Sean cùng Diệp Lăng Phi, cô cũng không cho rằng hai người đàn ông này sẽ thực sự tranh đoạt cô. Sean là một gã đặc công lão luyện, đặc công già đời như hắn , mỗi một lời nói ra đều có thể là lời nói dối. Mộ Văn không thể tin tưởng lời nói của Sean, so với Sean, cô liền lộ vẻ non nớt. Điều Mộ Văn cảm thấy hứng thú chính là người đàn ông tên là Diệp Lăng Phi kia, cô ta không ngờ tay Diệp Lăng Phi này lại nói chuyện với Sean như vậy, từ cách thức nói chuyện của Diệp Lăng Phi, tựa hồ ở phương diện này Diệp Lăng Phi cũng đã từng được huấn luyện, chí ít có thể chứng minh Diệp Lăng Phi cũng không phải là một người bình thường. Lẽ nào hắn cũng là một gã đặc công? Trong đầu Mộ Văn bỗng nhiên nảy ra ý nghĩ này, theo Mộ Văn nghĩ, nếu như Diệp Lăng Phi cũng là một gã đặc công mà nói, tất cả những chuyện này đều có thể giải thích được rồi, Sean hiểu rõ Diệp Lăng Phi , bởi vậy, Sean tương đối có lòng tin với Diệp Lăng Phi, đây cũng là vì sao Sean kiên quyết muốn cho Diệp Lăng Phi tham dự vào hành động lần này. Còn về phía Khoa Nhung Hỏa Diễm, có lẽ là bởi vì Diệp Lăng Phi thân là đặc công đắc tội bọn họ, bọn họ mới áp dụng hành động như vậy để trả thù.

Ngoại trừ lý do này, Mộ Văn thực sự nghĩ không được lý do nào khác tốt hơn. Cô ý thức được chính mình vô tình lại có phát hiện mới, nếu như có thể ở bên hai người Sean và Diệp Lăng Phi, nói không chừng sự tình sẽ có tiến triển, lại có thể nắm được càng nhiều tin tức tình báo.

Mộ Văn dự định trong lòng như vậy, cô lại cười nói:

- Sean tiên sinh, nếu đi ra ngoài uống rựou, tôi hẳn là quay về thay một bộ quần áo khác, anh không phiền nếu tôi phải đi thay đồ một lúc chứ!

- Đương nhiên không ngại, chờ đợi mỹ nữ một chút có là gì!

Sean cười nói,

- Tôi càng không ngại đưa cô lên khách sạn!

- Tôi nghĩ anh ở dưới lầu chờ tôi là được rồi!

Diệp Lăng Phi cùng Dã Thú đi ra trước cổng cục công an, ra khỏi xe, Diệp Lăng Phi lấy từ trên người ra một bao thuốc, châm một điếu rồi, hắn quay mặt về phía Dã Thú, miệng nói:

- Dã Thú, có vẻ tên Sean kia dự định lấy anh ra làm mồi nhử!

- Lão đại, em thấy chúng ta không cần phải mạo hiểm như vậy, em không tín nhiệm tên kia chút nào, anh đừng có quên chuyện mà tên khốn này đã làm năm đó, không chừng là hắn muốn bắt chúng ta!

Diệp Lăng Phi nghe được những lời này của Dã Thú , hắn lắc lắc đầu, nói:

- Dã Thú, anh có thể khẳng định là lần này Sean không phải tới bắt chúng ta, thế nhưng mà, anh lại tin rằng Sean vì hoàn thành nhiệm vụ của hắn, không tiếc để cho anh đi chịu chết, hắn vốn là một tên đặc công khốn khiếp, gián điệp già đời, hẳn là chuyện xấu xa nào cũng có thể làm được. Anh không thể tuyệt đối tin tưởng tên đặc công khốn khiếp này, thế nhưng, bây giờ lại phải tạm thời tin tưởng tên khốn này một chút, bởi vì trong tay hắn thực sự nắm được một ít tình báo mà chúng ta cần!

- Lão đại, làm như vậy rất nguy hiểm!

Dã Thú nói.

- Nguy hiểm cũng không có cách nào, Dã Thú, ngày mai Dã Lang sẽ trở về, đến lúc đó, chúng ta cần phải nói chuyện với Dã Lang một chút, theo ý anh, Dã Lang đã thu được cảnh báo nặc danh, nhắc nhở hắn không được quay về thành phố Vọng Hải. Như vậy xem ra, tình báo mà Sean nắm giữ trong tay chí ít có một bộ phận là thật, cái này đối với chúng ta rất là hữu dụng.

- Lão đại, em hiểu rồi!

Dã Thú nói,

- Có phải chúng ta phải tiếp xúc với lão khốn khiếp kia nhiều hơn một chút, tốt nhất là có thể moi được toàn bộ tin tức mà hắn có được!

- Dã Thú, không nên vội vàng!

Diệp Lăng Phi nói,

- Nếu Sean tới tìm anh, chứng tỏ hắn cần anh, để làm điều kiện trao đổi, hắn nhất định sẽ đem một bộ phận tình báo nói cho anh biết!

- Hy vọng là vậy!

Dã Thú trả lời không hào hứng cho lắm.

Sean ngồi trên xe Diệp Lăng Phi, đến khi xe đỗ ở trước của khách sạn của Mộ Văn, Mộ Văn đi lên phòng thay quần áo, còn Sean và Diệp Lăng Phi thì ngồi lại trong xe chờ. Sean liếc nhìn Diệp Lăng Phi, miệng cười nói:

- Cô ấy là một cô gái quyến rũ!

- Sean à, ông đã bao nhiêu tuổi rồi, còn nhớ thương một cô gái trẻ tuổi như vậy, hẳn là ông lo lắng cô ta có bắt ông lại không, làm đặc công, ai biết lần này ông không phải vì thăm dò tình báo mà đến. Dù sao ông cũng một tên gián điệp, theo tôi thấy, thế gian này có một loại người không thể tin tưởng, loại người này chính là những kẻ làm gián điệp như các người!

Diệp Lăng Phi nói, rồi lại bồi thêm một câu:

- Tôi cho rằng lần này ông có thể hại chết tôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.