Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1942: Chương 1942: Ta chờ ngươi trở về!(1)




Diệp Lăng Phi luôn có cảm giác Đới Vinh Cẩm gọi điện thoại cho hắn dụng tâm bất lương, trong đầu Diệp Lăng Phi, mỗi lần Đới Vinh Cẩm gọi điện thoại cho hắn là có mục đích cả, từ trước tới giờ, Đới Vinh Cẩm luôn sử dụng thủ đoạn như vậy để đấu trí đấu dũng với Diệp Lăng Phi, chỉ tiếc là chưa lần nào Đới Vinh Cẩm có được thành công! Hiện giờ Diệp Lăng Phi cũng đã mất hết kiên nhẫn, nếu Đới Vinh Cẩm đã nói hắn đang ở Nhật Bản, Diệp Lăng Phi quyết định đến Nhật Bản giải quyết dứt điểm chuyện này, không thể cứ tiếp tục dây dưa như vậy nữa. Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Phi Hổ, nói:

- Phi Hổ, ngày mai anh sẽ đến Nhật Bản, lúc đó gặp nhau chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn!

Sau khi để điện thoại xuống, Diệp Lăng Phi khẽ thở dài, nói:

- Hân Mính, bây giờ anh mới cảm giác được sự lợi hại của Johann Vương, hắn dường như đã dự liệu trước được kết quả như vậy, bây giờ anh không biết rốt cuộc Johann Vương định làm gì nữa, cho dù nơi đó là một cái bẫy thì có lẽ anh cũng nhảy xuống, em có nguyên nhân tại sao không, anh muốn tiêu diệt triệt để Đới Vinh Cẩm, anh không muốn tiếp tục lo lắng như vậy nữa, vì con của anh, anh phải tiêu diệt Đới Vinh Cẩm!

Chu Hân Mính không có ý ngăn cản Diệp Lăng Phi, chính bởi vì Chu Hân Mính hiểu rất rõ Diệp Lăng Phi, cho nên cô mới sẽ không khuyên can Diệp Lăng Phi, theo Chu Hân Mính thấy, chuyện này nhất định phải làm, nếu không thì Diệp Lăng Phi sẽ không dừng lại đâu, đúng như những gì mà Diệp Lăng Phi, nếu không tiêu diệt Đới Vinh Cẩm thì Đới Vinh Cẩm sẽ như giống như một hồn mà, luôn lởn vởn ở chung quanh bọn họ. Chu Hân Mính rất ủng hộ ý kiến đó của Diệp Lăng Phi, cô nói:

- Ông xã, em ủng hộ anh!

Diệp Lăng Phi dặt lên môi Chu Hân Mính một nụ hôn, sau đó đứng dậy, nói:

- Anh đi gặp Tình Đình, sáng sớm mai anh sẽ đi Nhật Bản, cũng không biết là có thể trở....!

Diệp Lăng Phi không nói tiếp đoạn sau, chợt nghe Chu Hân Mính nói:

- Ông xã, anh sẽ không sao đâu!

Diệp Lăng Phi nhìn nhìn Chu Hân Mính, hắn không tiếp tục nói những lời không may đó nữa, gật đầu với Chu Hân Mính, nói:

- Hân Mính, anh hứa với em sẽ bình an trở về!

Diệp Lăng Phi lái xe rời khỏi biệt thự, hắn lấy điện thoại di động ra gọi cho Bạch Tình Đình, mặc dù nhưng lúc này có thể Bạch Tình Đình đã ngủ rồi, nhưng Diệp Lăng Phi vẫn muốn gọi cú điện thoại này, ai biết ngày mai sau khi hắn đến Nhật Bản sẽ xảy ra chuyện gì chứ, Diệp Lăng Phi cần phải tâm sự với Bạch Tình Đình, ít nhất là phải nói rõ ràng tình hình trước mắt. Sau khi điện thoại đổ chuông sáu bảy hồi, Diệp Lăng Phi mới nghe được trong điện thoại vang lên giọng ngái ngủ của Bạch Tình Đình:

- Ai vậy?

- Tình Đình, anh đây!

Diệp Lăng Phi nói,

- Bây giờ anh đang lái xe đến chỗ em, anh có chuyện muốn nói với em!

- Ông xã, có chuyện để mai nói, em buồn ngủ lắm!

Bạch Tình Đình nói.

- Ngày mai anh sẽ sang Nhật Bản!

Diệp Lăng Phi nói,

- Cho nên, tối nay anh mới muốn nói với em, anh không biết ngày mai đến Nhật Bản rồi lúc nào mới có thể quay về!

Sau khi Diệp Lăng Phi nói ra những lời này, giọng điệu của Bạch Tình Đình ở đầu dây bên kia rõ ràng có sự thay đổi lớn, chỉ nghe Bạch Tình Đình hỏi với giọng âu lo:

- Ông xã, sao đang yên đang lành anh lại muốn sang Nhật Bản, tại sao phải đến Nhật Bản chứ?

- Đợi khi nào đến chỗ em anh sẽ nói!

Diệp Lăng Phi đáp, hắn dập máy, tiện tay châm một điếu thuốc, thật ra trong lòng Diệp Lăng Phi không hề muốn làm như vậy, tự dưng đến Nhật Bản còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì, tuy hắn đã từng nói với Chu Hân Mính là sẽ không có chuyện gì cả, nhưng đây chẳng qua chỉ là nói với Chu Hân Mính mà thôi, đơn giản là để an ủi Chu Hân Mính, nhưng trong lòng Diệp Lăng Phi lại hiểu rõ lần này đến Nhật Bản tuyệt đối không phải một chuyện đơn giản, nhất là Đới Vinh Cẩm đã tự mình tiết lộ tin tức mình đang ở Nhật Bản với Diệp Lăng Phi, bản thân điều đó đã nói lên lần này Đới Vinh Cẩm đã có chuẩn bị trước, thậm chí còn có thể là Đới Vinh Cẩm cố ý làm như vậy, muốn dụ Diệp Lăng Phi tới Nhật Bản. Diệp Lăng Phi cũng không biết mình phải làm gì, điều hắn muốn làm hiện giờ là đến gặp Bạch Tình Đình để tâm sự, về phần những chuyện khác, tạm thời để sang một bên lúc khác hẵng nói!

Diệp Lăng Phi dừng xe ở trước cửa biệt thự Nam Sơn, tiếng động cơ xe đã đánh thức cả Vu Tiểu Vũ và Đường Yên ở cũng trong biệt thự, Đường Yên và Vu Tiểu Vũ đều ở lại biệt thự, ba người vốn ngủ muôn. Bạch Tình Đình đã sớm đừng chờ Diệp Lăng Phi rồi, thấy Diệp Lăng Phi đã lái xe đến, Bạch Tình Đình vội vàng ra đón, ngay lúc Diệp Lăng Phi vừa mới xuống xe, Bạch Tình Đình nhào vào trong lòng Diệp Lăng Phi, nói:

- Ông xã, em không cho anh đi Nhật Bản!

Diệp Lăng Phi dùng tay vuốt mái tóc dài của Bạch Tình Đình ra đằng sau, hôn Bạch Tình Đình một cái thật kêu, nói:

- Đi thôi, buổi tối trời lạnh, chúng ta vào trong nhà nói chuyện!

Trong lúc nói chuyện, Diệp Lăng Phi đã bế Bạch Tình Đình đi về phía biệt thự. Trương Vân mang lên cho Diệp Lăng Phi một ly càn phê, Diệp Lăng Phi để cà phê qua một bên, nói:

- Trương Vân, cô đi ngủ đi, tôi muốn nói chuyện riêng với Tình Đình!

Trong lúc Diệp Lăng Phi nói chuyện, ánh mắt Bạch Tình Đình chỉ chăm chú vào Diệp Lăng Phi, Trương Vân nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì không nói thêm gì nữa, quay người rời đi. Bạch Tình Đình chăm chú nhìn Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình nhìn mình như vậy, hắn lấy tay lau qua mặt một cái, hỏi:

- Có gì đó trên mặt anh à?

- Không có, không có!

Bạch Tình Đình nói,

- Ông xã, anh không đi Nhật Bản có được không?

- Anh cũng không muốn đi, chỉ có điều nếu bây giờ anh không đi anh sợ sau này em sẽ không được sống một cuộc sống yên ổn!

Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình vào trong lòng, hắn nói:

- Anh vừa mới nhận được điện thoại của Đới Vinh Cẩm gọi tới, hiện giờ Đới Vinh Cẩm đang ở Nhật Bản, Đới Vinh Cẩm nói với anh chuyện này, anh cho rằng đây là hắn cố ý khiêu khích anh, Đới Vinh Cẩm là một đối thủ rất giảo hoạt, nếu anh không thể tiêu diệt Đới Vinh Cẩm thì cuộc sống của chúng ta không thể nào an ổn được, từ trước tới giờ, Đới Vinh Cẩm luôn nghĩ đủ mọi cách để đối phó với anh! Tình Đình, anh cũng lo lắng Đới Vinh Cẩm sẽ ra tay với em, bây giờ em còn có mang nữa, anh càng muốn giải quyết dứt khoát chuyện với Đới Vinh Cẩm! Tình Đình, anh hứa với em, lần này đến Nhật Bản nhất định anh sẽ không gặp chuyện gì đâu!

Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô lắc đầu, bảo:

- Ông xã, anh không nên đi, nếu Đới Vinh Cẩm thật sự muốn tới thì chúng ta cứ để hắn tới là được rồi, em không cho rằng hắn có thể đến đây tìm chúng ta!

- Nói thì như thế, nhưng trên thực tế lại không đơn giản như những gì em nghĩ đâu!

Diệp Lăng Phi nói,

- Tình Đình, em không hiểu Đới Vinh Cẩm đâu, anh hiểu rất rõ hắn, hắn nói với anh sau này sẽ tới tìm anh, đến lúc đó anh nghĩ nói đã rất nguy hiểm rồi, cho nên, bây giờ anh phải nghĩ cách xử lý Đới Vinh Cẩm trước!

- Nhưng mà, ông xã...!

Bạch Tình Đình còn muốn nói điều gì đó, nhưng đã bị Diệp Lăng Phi ngắt lời, chỉ nghe Diệp Lăng Phi lên tiếng:

- Bà xã, anh đã nói rồi, lần này anh nhất định sẽ rất cẩn thận, anh cũng biết anh bây giờ không còn giống như trước nữa, anh đã có vợ, có con nữa! Tình Đình, anh cam đoan mình sẽ cực kỳ cẩn trọng, em không cần lo lắng cho anh, trái lại người phải lo lắng là anh, em phải chăm sóc tốt cho mình đấy, à, còn có cái tên Johann Vương nữa, rốt cuộc hắn có ý định thế nào anh cũng không biết, nhưng trong khoảng thời gian này hắn sẽ không đến quấy rầy em nữa đâu, em không cần lo lắng!

- Ông xã, anh không cần lo lắng cái tên Johann Vương đó, em và hắn thật sự không có chút quan hệ gì, em thừa nhận, lúc trước em từng tiếp xúc với hắn, nhưng đó là vì khi đó tâm tình em phức tạp, không tìm được người để thổ lộ, nhưng bây giờ em không cần phải nghĩ đến những chuyện đó nữa! Ông xã, hiện giờ em chỉ hi vọng anh có thể bình an vô sự, chờ khi nào anh trở về, chúng ta lại chung sống với nhau, được không?

- Ừ!

Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, nói:

- Bà xã, anh hứa với em nhất định sẽ bình an vô sự trở về mà!

Diệp Lăng Phi vừa mới nói xong những lời này, chợt nghe thấy có tiếng bước chân, Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi đều ngẩng đầu lên, chỉ thấy Đường Yên người mặc đồ ngủ đang đi tới, trong tay cô ta là một ly rượu vang, cô ta thấy Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi đều đang nhìn mình, Đường Yên cười cười, nói:

- Không ngủ được, ra đây uống ly rượu, Diệp Lăng Phi, anh có hứng thú tâm sự với tôi một lát không?

Diệp Lăng Phi nhìn Đường Yên, nói:

- Tất nhiên là tôi muốn tâm sự với cô rồi, có một số việc cô rất quan trọng với tôi, bởi vì cô hiểu rất rõ Johann Vương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.