Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1941: Chương 1941: Thủ đoạn!(2)




- Phát hiện hành tung của Đới Vinh Cẩm, hắn đang ở Nhật Bản!

Phi Hổ nói,

- Lần trước tổ chức bị tập kích ở Nhật Bản, cũng là bởi vì Phi Miêu tiết lộ tin tức người của chúng ta đến Nhật Bản cho Đới Vinh Cẩm, bằng không thì chúng ta cũng sẽ không bị tập kích đâu, lần này, Đới Vinh Cẩm đến Nhật Bản, bọn em chuẩn bị tiêu diệt hắn tại Nhật Bản!

- Anh cũng biết là hắn đến Nhật Bản!

Diệp Lăng Phi nói,

- Chỉ có điều anh đang suy nghĩ không biết có nên đến Nhật Bản không, anh cứ có cảm giác Đới Vinh Cẩm đến Nhật Bản rất không đơn giản, hắn có cần phải chạy đến Nhật Bản không, trừ phi hắn có minh hữu nào đó ở đấy!

- Bất kể là có phải hắn có minh hữu hay không, chúng ta đều phải tiêu diệt Đới Vinh Cẩm!

Phi Hổ nói,

- Chúng ta cũng điều tra ra hòn đảo nhỏ đó, những kẻ thù cũ ở chỗ đó đều muốn báo thù Lang Nha chúng ta!

- Tin tức đó có thể tin được không?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Đáng tin cậy!

Phi Hổ nói,

- Tin tức này truyền ra từ nơi tuyệt đối tin cậy, Satan, lần này chúng ta có thể xử lý xong mọi chuyện rồi, từ nay về sau không cần phiền não những thứ này nữa!

- Lúc nào thì đến Nhật Bản?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Ngày mai em sẽ tới Nhật Bản, những người khác có người hôm nay đến Nhật Bản rồi....!

- Sau khi đến Nhật Bản thì giúp anh một chuyện, hỗ trợ bạn của anh tiêu diệt thế lực gia tộc Kusamoto, anh tin rằng bằng vào năng lực của các cậu là có thể xử lý dễ dàng những chuyện này!

- Dạ!

Phi Hổ đáp.

Diệp Lăng Phi để điện thoại xuống, không từ biết lúc nào, Chu Hân Mính đã đứng ở sau lưng Diệp Lăng Phi, Chu Hân Mính chỉ mặc một bộ áo ngủ, bên trong không có bất kỳ nội y gì, cặp đùi trắng như tuyết nhìn một cái là thấy hết.

- Hân Mính, đi ngủ đi!

Diệp Lăng Phi nhìn thấy Chu Hân Mính đang đứng sau lưng mình, hắn cười cười, ôm eo Chu Hân Mính, nói:

- Trời đã khuya lắm rồi!

- Ông xã, tâm sự với em đi, em không ngủ được!

Chu Hân Mính tựa vào người Diệp Lăng Phi, nhẹ nhàng nói:

- Ông xã, đã lâu lắm rồi chúng ta không uống rượu cùng nhau, chi bằng tối nay chúng ta uống một chút, dù sao Mính Đình cũng đã có Tiểu Linh chăm sóc rồi!

Ngẫm lại cũng đúng, đã lâu rồi Diệp Lăng Phi không uống rượu với Chu Hân Mính, từ sau khi Chu Hân Mính mang thai, Diệp Lăng Phi rất ít khi uống rượu với Chu Hân Mính, chủ yếu là vì lo lắng cho sức khỏe của Chu Hân Mính, dần dà, cơ hội trò chuyện Chu Hân Mính cũng ít đi, thật ra, trong lòng Diệp Lăng Phi luôn cho rằng Chu Hân Mính rất hiểu hắn, cực kỳ hiểu hắn, có chuyện gì hắn cũng muốn trò chuyện với Chu Hân Mính nhiều hơn. Chu Hân Mính lấy rượu và ly, hai người ngồi trong phòng khách, Chu Hân Mính rót một ly rượu vang cho Diệp Lăng Phi, rồi tự rót một ly cho mình, đưa một ly cho Diệp Lăng Phi, nói:

- Ông xã, có phải anh còn đang phiền não về chuyện của Lang Nha không?

- Tuy là anh đã nói sau này anh và Lang Nha không có quan hệ gì với nhau nữa, nhưng đây không phải là chuyện nói như vậy là có thể kết thúc, dù sao Lang Nha cũng là tổ chức do anh sáng lập, lúc nào anh vẫn giữ tình cảm của mình với Lang Nha!

Diệp Lăng Phi uống hơn một nửa ly rượu vang, sau đó để cái ly xuống bàn, nói:

- Tất nhiên, anh cũng thừa nhận, chung quy quan hệ giữa anh và Lang Nha cũng có sự ngăn cách, anh không thể làm những chuyện can thiệp vào nội bộ của Lang Nha quá mức, bất kỳ một tổ chức nào cũng sẽ có một ngày phải giải thể, anh cho rằng Lang Nha cũng sẽ có ngày phải giải thể thôi, đương nhiên, đó không phải là chuyện cần anh quan tâm, trái Đới Vinh Cẩm một mực như tảng đá trong lòng anh, anh chỉ e Đới Vinh Cẩm lại giở trò gì đó với anh!

- Đới Vinh Cẩm đang ở Nhật Bản à?

Chu Hân Mính hỏi.

Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, nói:

- Đúng vậy, lần này hắn đến Nhật Bản, nhưng mà anh lại không cho rằng anh đến Nhật Bản là có thể tìm được hắn, lần này Đới Vinh Cẩm đến Nhật Bản không đơn giản như vậy đâu, có lẽ không nên suy nghĩ đến thì hơn, dạo này có quá nhiều chuyện phiền nào, quan trọng nhất vẫn là Tình Đình! Cái tên Johann Vương đó không biết là thần thánh phương nào, cho dù hiện giờ Tình Đình đang mang thai, anh vẫn cảm thấy không an lòng, chuyện của Tình Đình khiến anh cảm thấy rất lo lắng, có lẽ là bởi vì từ trước tới giờ anh một mực luôn lừa gạt Tình Đình!

Chu Hân Mính cười nói:

- Ông xã, anh biết vậy là tốt rồi, em hiểu suy nghĩ của Tình Đình, cậu ấy vẫn luôn là thiên chi kiêu nữ, nếu không phải gặp được ông xã anh, em nghĩ bất luận người đàn ông nào trong xã hội này cũng không thể triệt để chinh phục được Tình Đình đâu! Trước kia Tình Đình đã từng nói với em, cô ấy sẽ không cho phép chồng của mình có người phụ nữ khác ở bên ngoài có, nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, cậu ấy sẽ không chút do dự mà chia tay, một chút cơ hội cũng không có, bây giờ em thấy Tình Đình lại không phải như vậy, ông xã, có lẽ anh cũng hiểu suy nghĩ của Tình Đình!

- Tất nhiên là anh hiểu rồi, dù sao chuyện đó cũng do anh gây ra, nếu như trước kia không phải anh làm nhiều chuyện như vậy, chuyện cũng sẽ không thành ra như bây giờ! Anh không bao giờ muốn kiếm cớ cho những việc mà mình làm, làm sai thì cũng đã sai rồi, điều anh muốn làm nhất bây giờ là giành lại trái tim của Tình Đình, đó là suy nghĩ duy nhất của anh vào lúc này!

Chu Hân Mính cười nói:

- Ông xã, anh có suy nghĩ như vậy là được rồi, em cho rằng hiện giờ Tình Đình cũng là đang khảo nghiệm anh, ông xã, phụ nữ sau khi mang thai, tâm tình sẽ trở nên rất tệ, trước kia em cũng từng trài qua chuyện này, cho nên sau này ông xã anh nhất định phải chịu đựng nhừng hành vi cổ quái của Tình Đình, anh không thể bởi vậy mà tức giận đâu nhé!

- Tất nhiên là sẽ không rồi, em yên tâm đi!

Diệp Lăng Phi nói,

- Sao anh lại giận Tình Đình được chứ.....!

Diệp Lăng Phi vừa mới nói đến đây, điện thoại của hắn đổ chuông, Diệp Lăng Phi cầm điện thoại lên nhìn, hắn uống cạn ly rượu vang trong tay, nhận nghe điện thoại.

- Diệp Lăng Phi, ngươi không thể ngờ ta lại gọi điện thoại cho ngươi vào thời điểm này phải không?

Trong điện thoại truyền đến tiếng cười của Đới Vinh Cẩm, Diệp Lăng Phi vừa nghe thấy tiếng cười của Đới Vinh Cẩm xong, hắn sa sầm mặt, nhưng trong giọng điệu thì vẫn nhẹ nhàng như cũ, hắn bảo:

- Đới Vinh Cẩm, vừa rồi ta còn nhắc tới ngươi đó, ta cứ có cảm giác ngươi sẽ gọi điện thoại cho ta, nhưng thật không ngờ ngươi lại gọi điện thoại cho ta nhanh như vậy!

- Vậy sao, hai chúng ta quả thật là tâm hữu linh tê a, ta cũng vừa mới nghĩ tới ngươi!

Đới Vinh Cẩm cười nói,

- Không phải ta đã gọi điện cho ngươi sao, Diệp Lăng Phi, có hứng thú đến Nhật Bản không, bây giờ ta đang ở Nhật Bản, ở đây rất thú vị, nếu ngươi tới Nhật Bản thì ta tin là trò chơi sẽ thú vị hơn!

- Nhật Bản? Bây giờ ta không muốn tới Nhật Bản, đất nước đó với ta mà nói cũng không có ấn tượng tốt đẹp gì, Đới Vinh Cẩm, ngươi cứ ở Nhật Bản một mình đi nhé!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Tất nhiên, ta rất muốn ngươi đến thành phố Vọng Hải, như vậy thì hai người chúng ta có thể mặt đối mặt nói chuyện với nhau rồi!

- Mặt đối mặt nói chuyện phiếm với ngươi thì có cái gì hay chứ, ta cũng không muốn bị ngươi chằm chằm vào cả buổi!

Đới Vinh Cẩm cười nói,

- Thật ra ta đến Nhật Bản chỉ là để du lịch mà thôi, chỗ mà ta muốn đến nhất quả thưc là thành phố Vọng Hải, nhưng không phải là bây giờ, dạo gần đây ta có rất nhiều chuyện phải làm! Diệp Lăng Phi, ta đột nhiên nhớ ra một việc, có phải là ngươi và Bạch Tình Đình đã có con rồi không?

- Chuyện đó thì có liên quan đến ngươi sao?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Không có gì, ta tùy tiện hỏi vậy mà thôi!

Đới Vinh Cẩm cười nói,

- Diệp Lăng Phi, chúng ta nói sang chuyện khác đi, nếu có một ngày, ta cho ngươi lựa chọn giữa hai người quan trọng nhất, ngươi sẽ lựa chọn như thế nào?

Diệp Lăng Phi nghe Đới Vinh Cẩm nói như vậy, hắn lập tức nhíu mày, theo Diệp Lăng Phi thấy, Đới Vinh Cẩm bỗng nhiên đề cập đến chuyện này, tuyệt đối không phải là chỉ đơn giản là nói chơi, nói không chừng Đới Vinh Cẩm đã có kế hoạch của mình. Trước đó Diệp Lăng Phi đã biết Đới Vinh Cẩm đang ở Nhật Bản, nhưng hắn không ngờ Đới Vinh Cẩm lại dễ dàng nói ra tin tức mình đang ở Nhật Bản với Diệp Lăng Phi, nếu không phải là đã có chuẩn bị, Đới Vinh Cẩm sẽ không dễ dàng nói hành tung của mình cho Diệp Lăng Phi đâu. Bây giờ Diệp Lăng Phi lại nghe Đới Vinh Cẩm nói như vậy, theo Diệp Lăng Phi thấy, có lẽ là Đới Vinh Cẩm đã có suy nghĩ về phương diện này, hoặc có thể nói đã hình thành kế hoạch rồi, nếu không thì sao Đới Vinh Cẩm lại hỏi mình như vậy chứ. Diệp Lăng Phi hừ lạnh, nói:

- Đới Vinh Cẩm, đừng có nằm mơ nữa, ngươi căn bản không có cơ hội như vậy đâu, tốt nhất ngươi nên nghĩ xem ta sẽ đến bắt ngươi như thế nào đi!

- Diệp Lăng Phi, ngươi nói chuyện vốn luôn thú vị như vậy!

Đới Vinh Cẩm nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì cười bảo:

- Có những lời không nên nói phóng đại quá, bằng không thì tương lai không biết sẽ như thế nào đâu, có thể nhân vật quan trọng mà ta nói không phải Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính thì sao? Diệp Lăng Phi, nghĩ cho kỹ đi nhé!

Đới Vinh Cẩm nói xong liền dập máy, Diệp Lăng Phi nhíu mày, không biết rốt cuộc Đới Vinh Cẩm định giở thủ đoạn gì!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.