Diệp Lăng Phi và Bạch Tình đi đến trung tâm này thì gặp ngay rắc rối ở
cửa. Hôm nay Diệp Lăng Phi không thể bắt được nữ đặc công đó nên trong
lòng hắn cảm thấy khó chịu, đúng lúc hắn gặp phải mấy tên bảo vệ, Diệp
Lăng Phi định giận cá chém thớt mấy tên bảo vệ này. Hắn đã chuẩn bị
nhưng khi mấy tên bảo vệ đi đến thì hắn lại không ngờ đúng lúc này có
một người mặc tay phục thắt caravát đi nhanh đến.
Nhìn quần áo tên này thì có lẽ là quản lý ở đây, hầu như ở trung tâm
giải trí cao cấp như vậy thì đều có mặt những người như thế này. Không
thể nghi ngờ được, tên này chính là người phụ trách ở đây, khi nhìn hắn
đi đến chỗ những người này và nói với những tên bảo vệ một cách không
khách khí:
- Các người không nhìn cho kỹ hai vị này là ai sao, dám to gan thế, đã vậy còn muốn động thủ nữa…!
Tên này vừa nói những lời ấy ra thì khiến cho những tên bảo vệ này có
chút không hiểu, những tên bảo vệ này dựa vào hắn nên mới dám to gan như vậy, bây giờ nghe quản lý nói như vậy làm cho bọn họ không hiểu lắm.
- Các người còn đứng đó ngẩn ngơ gì nữa, còn không mau xin lỗi đi!
Người đàn ông mặc tây phục lớn tiếng quát, những người bảo vệ lúc này
mới lấy lại tinh thần vội vàng xin lỗi Diệp Lăng Phi. Nhân viên bảo vệ
bị Diệp Lăng Phi lúc nãy đánh ngã xuống đất đã lồm cồm bò dậy, trên mặt
hắn không còn bình tĩnh như lúc nãy, biểu hiện bình tĩnh trước đây của
hắn bắt nguồn từ cái gọi là có người chống lưng tại trung tâm giải trí
xa hoa này, là một viên bảo vệ của tòa nhà xa hoa hắn có cảm giác cáo
mượn oai hùm. Bây giờ thì khác, hắn không ngờ chuyện lại trong nháy mắt
trở thành như vậy.
Khi những tên bảo vệ này vừa xin lỗi xong thì người đàn ông mặc tây phục mới xoay về phía Diệp Lăng Phi, hắn móc từ trên người ra một tấm danh
thiếp đưa cho Diệp Lăng Phi và nói:
- Diệp tiên sinh, đây là danh thiếp của tôi, tôi họ Trác, là quản lý ở hội sở này!
Tên quản lý nói rồi hai tay đưa cho Bạch Tình Đình một tấm danh thiếp, trên mặt hắn hiện lên nụ cười xin lỗi và liên tục nói:
- Bạch Tổng tài, thật ngại quá, tôi vốn không ngờ cô cũng đến, chúng tôi vốn kinh doanh chưa lâu, vốn muốn mời các vị là những nhân vật lớn ở
Vọng Hải nhưng vì chuyện này có chút hiểu nhầm, cho nên vẫn chưa thông
báo kịp thời cho các vị. Bạch Tổng tài, xin cô đừng để bụng!
Bạch Tình Đình cầm tấm danh thiếp trong tay nhìn thấy trên đó ghi tên
Trác Việt, Tổng giám đốc hội sở cao cấp Đại Phú Hào, Bạch Tình Đình vốn
không có cảm giác ngạc nhiên lắm khi người đàn ông Trác Việt này gọi tên cô, nên biết ở Vọng Hải cái tên Bạch Tình Đình tuy không phải là nổi
tiếng nhưng người bình thường vẫn biết đến.
Còn người đàn ông này biết đến Diệp Lăng Phi, có thể lấy vai trò Diệp
Lăng Phi là chồng của Bạch Tình Đình để giải thích cho điểm này. Trong
tay Bạch Tình Đình cầm tấm danh thiếp của người đàn ông đó, cô vốn không nói gì, cô đưa ánh mắt sang nhìn Diệp Lăng Phi. Bởi vì Diệp Lăng Phi
đang ở đây, không cần đến Bạch Tình Đình nói, tất cả giao cho Diệp Lăng
Phi là đủ rồi.
Diệp Lăng Phi trong tay cầm tấm danh thiếp của người đàn ông đó, hắn nhìn cái tên viết trên đó và nói:
- À, Trác Việt, ừ, cái tên này nghe cũng rất hay đấy!
Nói xong Diệp Lăng Phi cuốn tấm danh thiếp trong tay, hắn vốn không
giống như người khác sẽ cất danh thiếp đi để tỏ vẻ tôn trọng người đối
diện. Diệp Lăng Phi cầm tấm danh thiếp cuộn lại giữa lòng bàn tay dường
như hắn đối với người đàn ông đang đứng trước mặt không có ấn tượng gì
tốt cả. Hắn lại nhìn người bảo vệ đang đứng sau lưng Trác Việt rồi nhìn
Trác Việt và nói:
- Giám đốc Trác, chúng ta cũng không cần nói những lời nói khách sáo vậy nữa, tôi à, tôi đến đây chỉ muốn thư giãn một chút, tiền tôi có, không
phải là nói tôi không cho tiền các anh nhưng tôi lại không ngờ khi đến
đây lại gặp chuyện này, Giám đốc Trác, cứ cho Hội sở này của các anh
đang thực hiện chế độ hội viên, không phải là hội viên thì không được
vào tiêu phí, nhưng tôi lại không nghe nói không phải người làm hội viên thì không thể làm hội viên! Các anh làm vậy không phải rất nực cười
sao? Không biết giám đốc Trác có thể giải thích cho tôi biết một chút
được không?
Trác Việt nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì hắn cười nói:
- Diệp tiên sinh, tôi nghĩ ở đây có chút hiểu nhầm, tôi thấy ở đây cũng
không phải là nơi để nói chuyện, hay là tôi dẫn hai vị đến phòng khách,
chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện, tôi sẽ giả thích rõ những hiểu lầm này cho Diệp tiên sinh nghe!
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình một cái thì thấy Bạch Tình Đình đang
nhìn hắn. Ý của Bạch Tình Đình là không muốn Diệp Lăng Phi tiếp tục
tranh cãi nữa, cô muốn kết thúc sớm chuyện này. Diệp Lăng Phi chỉ nhìn
Bạch Tình Đình một cái rồi hắn xoay mặt nói vơi Trác Việt:
- Giám đốc Trác, vậy thì được, tôi muốn nghe anh giải thích với tôi như thế nào!
- Vâng, vậy Diệp Tiên sinh, Bạch Tổng tài, xin mời đi theo tôi!
Trác Việt nói rồi đích thân dẫn Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đến
phòng khách phía tây bắc. Mấy tên bảo an đó sau khi nhìn thấy Trác Việt
rời khỏi thì bọn họ mới thì thầm:
- Chuyện này rốt cuộc là thế nào, tôi thấy Gíam đốc của chúng ta sắc mặt thay đổi rất nhanh, hôm qua đến cả Phó Thị Trưởng của Chính phủ thành
phố ông ấy cũng không nể, sao hôm nay lại nhìn hai người này với cặp mắt khác, thật khiến người ta khó mà hiểu được!
- Thôi đi, chúng ta cũng đừng quan tâm đến chuyện này, chúng ta cứ yên
tâm làm tốt công việc bảo vệ của chúng ta, sau này phải cẩn thận một
chút thì tốt hơn, ai biết tâm tư ông chủ như thế nào, ngộ nhỡ chúng ta
chọc đến ông chủ thì bị sa thải là chuyện nhỏ, chỉ lo là…!
Hắn còn chưa nói xong thì hắn vội bịt miệng lại, hắn biết mình đã nói
quá nhiều. Đây đang trong giờ làm việc, chuyện quan trọng nhất là quản
lý miệng của mình cho tốt, nếu mình quản không được thì rất dễ mất mạng, hắn không dám nói gì nữa, hắn lo sẽ bị người khác phát hiện hắn vội
xoay người rời khỏi chỗ này.
Trác Việt dẫn Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đến một căn phòng, căn
phòng này chỉ đặt hai ghế sofa, từ chiếc ghế sofa có thể thấy chúng rất
đắt tiền. Nhiều người thích những vật dụng trong nhà đắt tiền một chút,
cho rằng những vật dụng này đều rất xa hoa, nhưng cũng có người vốn
không thích thế mà trong nhà những người Đức, Pháp, phong cách mỗi người khác nhau, sự chọn lựa trên thế giới này phương thức cũng khác nhau
nhưng bất luận nói như thế nào thì quan điểm thông thường là nếu như mua vật dụng trong nhà nhất định phải mua sản phẩm nước ngoài như vậy những vật dụng như thế mới có tính xa hoa.
Cách nghĩ của những người trong nước luôn khác với cách nghĩ của những
người nước ngoài, đại đa số những người có tiền trong nước thì đều thích dùng hàng nước ngoài, nhưng đối với hàng hóa trong nước thì lại không
thích lắm. Họ không biết những vật dụng cao cấp ở nước ngoài đa số đều
là do trong nước xuất khẩu ra, họ làm như vậy thật là một chuyện nực
cười, người trong nước bỏ số tiền lớn để mua hàng nước ngoài với giá
cao, kỳ thực hàng cao cấp đó chính là hàng trong nước sản xuất, chỉ là
dán mác nước ngoài mà thôi, chyện này luôn có ý vị khôi hài như vậy đấy.
Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đi vào bên trong, Diệp Lăng Phi cũng
không khách khí với Trác Việt, hắn vừa bước vào thì ngồi xuống, tiện tay hắn kéo Bạch Tình Đình tỏ ý bảo Bạch Tình Đình cũng ngồi xuống. Bạch
Tình Đình không thể tùy tiện giống như Diệp Lăng Phi, lễ nghi này là ở
bên kia, còn Bạch Tình Đình đến đây là tiêu phí thì là khách ở đây nhưng lễ tiết này lại không thể bị phá vỡ như vậy, Bạch Tình Đình do dự một
chút, trong lòng chần chừ không biết nên ngồi xuống hay không.
Trác Việt là một người đàn ông khôn khéo, sau khi nhìn thấy Bạch Tình Đình như vậy thì Trác Diệp lập tức cười và nói:
- Bạch Tổng tài, xin mời cô ngồi, bây giờ tôi lập tức đưa cho cô và Diệp Tiên Sinh một thẻ Vip, xin đợi một chút, lập tức sẽ xong liền!
Trác Việt nói xong thì lập tức đi ra khỏi phòng. Trong căn phòng này chỉ còn lại Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi móc trên người
ra một điếu thuốc, hắn mồi thuốc rồi nhìn sang phía Bạch Tình Đình khẽ
nói:
- Bà xã, em có thấy có vấn đề gì không?
- Vấn đề gì?
Bạch Tình Đình sau khi nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy cô khẽ ngạc nhiên
lắc đầu, biểu hiện ra vẻ cô không hiểu lời nói của Diệp Lăng Phi. Diệp
Lăng Phi thấy bộ dạng Bạch Tình Đình như vậy thì hắn hút một hơi thuốc
rồi nhả khói thuốc từ miệng ra và chậm rãi nói:
- Bà xã, anh phát hiện ở đây có vấn đề rất lớn, người đàn ông tên là Trác Việt đó sao mà biết tên của anh chứ?
Vấn đề này Bạch Tình Đình thật sự là chưa nghĩ đến, khi nãy cô nghe Trác Việt gọi tên Diệp Lăng Phi cô chỉ nghĩ là nguyên nhân là vì cô nhưng
bây giờ Bạch Tình Đình lại không thể không suy nghĩ. Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi và nói:
- Ông xã, ý của anh là nói ở đây có vấn đề hay nói bọn họ có thể là …!