Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1334: Chương 1334: Tâm Tình Dậy Sóng! (2)




Bạch Tình Đình vẫn chưa nói xong câu nói này thì bị Diệp Lăng Phi ngắt lời, hắn nói:

- Không phải, Tình Đình, em nói xem hội sở này không đơn giản như vậy, họ biết tên em thì cũng không khiến cho người khác ngạc nhiên nhưng vấn đề ở đây là tên đàn ông này lại biết tên của anh, nên biết anh ở Vọng Hải rất ít xuất đầu lộ diện, cho nên theo anh thấy hội sở cao cấp này nhất định đã rất cất công điều tra rất kỹ tình hình ở Vọng Hải đấy!

Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì xác định tên đàn ông đó có lẽ vốn không phải là kẻ thù của Diệp Lăng Phi thì trong lòng Bạch Tình Đình mới yên tâm. Mấy ngày nay, Bạch Tình Đình luôn lo sợ cho Diệp Lăng Phi, nên biết trước đây Bạch Tình Đình chưa từng căng thẳng như vậy, tất cả chuyện này đều là vì sự xuất hiện của lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm cho nên trong lòng Bạch Tình Đình luôn lo lắng cho sự an toàn của Diệp Lăng Phi, khó khăn lắm mới giải quyết được chuyện lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, bây giờ lại xuất hiện một tổ chức Ám bộ, Bạch Tình Đình vốn đã yên tâm nhưng kết quả lại ngược lại.

Kỳ thực trong lòng Diệp Lăng Phi làm sao lại không lo cho Bạch Tình Đình được, hôm nay phát sinh chuyện ở Tòa nhà Tập đoàn Quốc tế Thế kỷ khiến cho Diệp Lăng Phi biết rằng nguy hiểm bây giờ đang cận kề bên cạnh hắn, hắn không thể coi thường được, có thể nếu hắn vô ý thì sẽ khiến cho Bạch Tình Đình phải đối mặt với nguy hiểm rất lớn, Diệp Lăng Phi không muốn xảy ra chuyện này.

Trác Việt quay trở lại rất nhanh, đi theo sau lưng hắn là một cô gái trẻ mặc chế phục, trong tay cô gái trẻ đó cầm một cái đĩa phủ vải đỏ. Trác Việt vừa bước vào thì lập tức cười nói:

- Thật sự xin lỗi, khi nãy tôi ở bên ngoài có chút việc làm hai người phải đợi lâu. Diệp tiên sinh, Bạch Tổng tài, tôi đã chuẩn bị cho hai vị thẻ Vip rồi, có thẻ Vip ở hội sở sẽ được được giảm phí 65%, đồng thời cũng sẽ nhận được sự phục vụ mà hội viên bình thường không thể có được.

Trác Việt vừa nói thì tay hắn giở khăn đỏ lấy ra hai thẻ Vip, rồi từ từ đưa cho Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình, cái gọi là thẻ Vip đó điểm khác biệt lớn nhất đối với những thẻ bình thường là thẻ đó được bao bọc bởi một lớp vàng mạ óng ánh, đây là lớp vàng có giá trị thật sự, trên mặt có khắc tên của hội sở cao cấp, dùng lớp vàng này làm thẻ hội viên, tuy không phải là lần đầu có người sáng chế nhưng ở Thành phố Vọng Hải này lại không thấy nhiều, dù là có những hội sở cao cấp cũng dùng thẻ hội viên, đại đa số cũng là dùng lớp vàng mạ thông thường, không phải là vàng thật như thế này, nhưng thẻ Vip của hội sở cao cấp này lại dùng vàng thật hơn nữa độ dày của vàng này lại dày hơn so với lá vàng thông thường. Diệp Lăng Phi cầm thẻ Vip trong tay, hắn nhìn nhìn và nói:

- Tôi còn cho rằng đây là vàng ròng nữa, thật không ngờ đây là thẻ thông thường, lẽ nào hội sở cao cấp của các anh không phóng khoáng hơn một chút sao, ví dụ như mỗi một vị khác quý thì được phát cho một thẻ vàng có giá trị thật, được làm toàn bằng vàng, như vậy tốt hơn đấy!

Trác Việt nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì hắn cười nói:

- Diệp tiên sinh, anh thật chân thật đấy, chuyện như vậy mà anh cũng có thể nghĩ đến, tôi sẽ suy nghĩ kỹ về kiến nghị của Diệp tiên sinh!

- Cái gì mà gọi là suy nghĩ kỹ!

Trong tay Diệp Lăng Phi cầm tấm thẻ, hắn nói:

- Giám đốc Trác, thẻ Vip này đối với tôi mà nói ý nghĩ của nó không lớn, hôm nay tôi cũng chính là đến đây muốn vào để được xem tận mắt chứ vốn không có ý gì khác cũng không phải nói tôi thật sự muốn đến đây để nghỉ ngơi thư giãn, thành phố Vọng Hải rất lớn, sao lại không có những nơi đó được, hơn nữa, cứ cho là Vọng Hải không có thì những chỗ khác cũng có, Thượng Hải, Bắc Kinh, thậm chí những đô thị lớn của Mỹ…, tôi chỉ cảm thấy có chút không hiểu, là một hội sở giải trí kinh doanh ngoài lẽ nào các anh không phải để kiếm tiền sao?

Trác Việt cười rồi gật đầu, hắn nói:

- Diệp tiên sinh, chúng tôi đã làm kinh doanh đương nhiên là vì kiếm tiền rồi!

Diệp Lăng Phi vừa nghe Trác Việt nói như vậy hắn lập tức hỏi:

- Giám đốc Trác, nếu đã vì kiếm tiền thì tôi không hiểu vì sao các anh không thể xử lý thẻ hội viên trực tiếp. Giám đốc Trác, đừng nói với tôi khi nãy những người bảo vệ đó thái độ đối với chúng tôi là có sự nhầm lẫn nhé, lời nói dối để gạt trẻ con đó đừng nên nói trước mặt tôi, tôi vốn không tin lời nói dối ấy đâu!

Trác Việt không có ý tránh né, hắn kiên nhẫn nghe Diệp Lăng Phi nói câu đó xong Trác Việt cười nói:

- Diệp tiên sinh, khi nãy những lời anh nói không sai, chính xác là tôi ở đây không thể xử lý thẻ hội viên trực tiếp, nói cách khác người có thẻ hội viên cho dù anh có tiền đến chỗ chúng tôi cũng không thể vào. Chúng tôi sỡ dĩ làm như vậy hoàn toàn là vì chúng tôi muốn bảo đảm quyền lợi của những vị khách của chúng tôi. Hội sở giải trí của chúng tôi trên toàn quốc tổng cộng có mười ba đại lý, bất luận là có thẻ hội viên của một trong mười ba đại lý của chúng tôi thì trong những hội sở khác đều có thể tiêu phí. Diệp tiên sinh, hội sở của chúng tôi chỉ tiếp nhận những nhân sĩ có tiếng ở Vọng Hải, Diệp tiên sinh, tôi muốn anh hiểu ý của tôi!

- Hiểu thì hiểu đấy!

Diệp Lăng Phi cầm thẻ Vip trong tay, hắn lại đưa ánh mắt nhìn Trác Việt, trong ánh mắt hắn ánh lên tia nghi ngờ và nói:

- Nhưng, tôi vẫn còn một chút chuyện không hiểu, các anh rốt cuộc vì sao lại làm như vậy?

Trác Việt đi đến lầu ba, hắn đứng trước cửa một phòng làm việc, hắn đưa hai tay trước mặt và dùng miệng thở vào, hắn ngưởi ngưởi xem hơi thở của mình có thơm mát không sau đó Trác Việt mới giơ tay phải ra, hắn gõ gõ ba cái trên cửa.

Sau đó rất nhanh thì nghe thấy một tiếng phụ nữ trong phòng vọng lại:

- Vào đi!

Trác Việt lúc này mới đẩy cửa phòng bước vào, hắn thấy một người phụ nữ khoảng chừng hơn ba mươi tuổi đang đứng trước cửa sổ trong phòng làm việc, cô ta để tóc ngắn, hai tay tựa vào cửa số, ánh mắt hướng ra bên ngoài. Trên bàn làm việc trước mặt cô ta đặt một chiếc máy tính xách tay, lúc này trên màn hình chiếc máy tính xách tay đang hiện lên hình ảnh từ camera theo dõi. Sau khi Trác Việt bước vào phòng thì người phụ nữ đó xoay người lại, cô ta nhìn Trác Việt, Trác Việt liếm liếm môi nói:

- Đã theo lời dặn dò của bà, thẻ Vip đã được đưa cho bọn họ rồi!

- Ừ, rất tốt!

Người phụ nữ đó đi đến trước bàn để máy tính và ngồi xuống, tay phải đặt lên mặt bàn gõ gõ vài cái thì bên trong phòng làm việc cũng vang lên tiếng đánh máy tách tách. Đột nhiên cô ta dừng tay phải lại thì âm thanh trong trẻo đó cũng dừng lại. Cô đưa ánh mắt nhìn Trác Việt và nhẹ nhàng nói:

- Anh đi kiểm tra xem rốt cuộc Diệp Lăng Phi có lai lịch thế nào?

- Bà chủ, tôi không hiểu lắm!

Trác Việt nghe đến đây thì hắn liếm liếm môi, trong lòng dường như do dự có nên nói ra hay không, cuối cùng Trác Việt vẫn quyết định bày tỏ mối hoài nghi trong lòng mình, hắn nói:

- Rốt cuộc Diệp Lăng Phi và bà chủ có quan hệ gì, tôi làm việc cho bà chủ đã nhiều năm vấn chưa bao giờ thấy bà chủ giống như bây giờ…!

Câu nói phía sau của Trác Việt chưa kịp nói ra, hắn hơi lo lắng, hắn ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ đang ngồi đối diện hắn thì thấy người phụ nữ này vốn không có phản ứng gì cả, hắn mới yên tâm và nói tiếp:

- Tôi cho rằng bà chủ, bà…!

Trác Việt vẫn chưa nói hết câu thì nghe thấy tiếng “vèo”, một con dao găm bay ngang qua tay, xát vào thịt của Trác Việt và bay thẳng vào tường phía sau người Trác Việt, tiếp đó con dao cắm thẳng vào hồng tâm bia ngắm treo trên tường phía sau lưng hắn.

Cảm giác đau rát nơi bên tai Trác Việt truyền lại, hắn cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên nữa. Những hạt mồ hôi to như hạt đậu từ trán hắn túa ra, hai tay Trác Việt nắm chặt vào nhau, hắn cảm thấy giữa hai tay mình toàn là mồ hôi. Hắn không dám nói bất kỳ tiếng gì nữa, Trác Việt cảm thấy hai chân mình run lên. Trong lòng hắn rất hối hận, sớm biết như vậy thì hắn không nên nhiều chuyện mà đi hỏi, nhưng Trác Việt rất muốn biết mối quan hệ giữa Diệp Lăng Phi và bà chủ là gì, vì sao bà chủ sau khi thấy Diệp Lăng Phi đến thì tâm tình dậy sóng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.