Thịnh Thế rất bất mãn, Sở Sở của anh đã ngã bệnh rồi, nào còn tâm
trạng quản lý chuyện dư thừa của công ty kia , lập tức giọng nói cũng
rất bất mãn: “Bảng báo cáo giá tiền cũng để cho tôi quyết định, vậy thì tôi phải để các người làm gì?”
Nói xong, Thịnh Thế trực tiếp cúp điện thoại, suy nghĩ một chút, dứt
khoát tắt máy điện thoại luôn, quả thực là anh đã nuôi một đám phế vật, phế vật mà!
Điện thoại phía kia, thì đối mặt với một phòng công ty cao tầng đang
hỏi thăm giá tiền là bao nhiêu, trên trán thư ký thẳng tắp đổ mồ hôi lắc đầu, đại BOSS không nói cho bọn họ biết giá tiền của bảng báo cáo, bọn
họ tự giải quyết một cái rắm!
Rõ ràng thứ sáu tuần trước khi đi họp, đại BOSS đã mở hội nghị khẩn
cấp, nói cho bọn họ biết, tình thế bắt buộc của vụ án này, làm hại tất
cả mọi người bọn họ liên tục làm thêm giờ trong một tuần, thật vất vả
mới đưa ra được phương án, chỉ thiếu cách định giá mà đại BOSS đưa ra
thôi, thì bọn họ có thể lập tức biến thương trường thành chiến trường
rồi chém giết bắt lại vụ án này, kết quả, thời điểm sau cùng, đại BOSS
lại nói có chuyện!
Hơn nữa còn là chuyện vô cùng quan trọng!
Đại BOSS có thể có chuyện vô cùng quan trọng gì chứ?
Mặc dù ở trên trời có chuyện quan trọng gì, làm sao có thể hơn chuyện lấy được hàng trăm triệu vụ án quan trọng này chứ?
Đáy lòng Thư ký rất gấp, nhưng mà đại BOSS cũng đã quẳng điện thoại
đi hai lần rồi, nhưng nếu cô không hỏi rõ ràng, nếu vụ án này thật sự
thất bại, thì cô thật mà có thể từ “Mười dặm Thịnh Thế” cút đi rồi!
Vì vậy, thư ký đè ép sợ hãi từ đáy lòng, run run rẩy rẩy tiếp tục gọi điện thoại tới lần thứ ba, đại BOSS lại tắt máy điện thoại rồi!
Thư ký suy nghĩ một chút, lập tức chạy tới phòng làm việc, tra xét điện thoại nhà của đại BOSS, lại gọi tới.
Điện thoại chỉ vang hai tiếng, lập tức có người nghe.
”Xin chào.”
Trong điện thoại truyền tới là một giọng nữ, giọng nói rõ ràng, là
cảm giác đầu tiên của thư ký, giống như MC nổi tiếng trong đài phát
thanh vậy.
Thư ký dừng lại một giây, mới khách khí nói trong điện thoại: “Chào cô, tôi tìm anh Thịnh.”
”Tìm Thịnh Thế sao?” Cố Lan San nhìn tay đang dần dần mất hẳn ở cửa
toilet của Thịnh Thế một chút, lập tức nói điện thoại, dùng giọng điệu
mềm mại mở miệng: “Bây giờ anh ta có chút việc, một lát nữa cô hãy gọi
tới.”
Thư ký cảm thấy được khi mình nghe thấy giọng nói này thì cực kỳ vui
mừng, nhân viên của Thịnh Thế, đều rất thông minh và có năng lực, thư ký nhanh chóng bắt được trọng điểm, đó chính là Cố Lan San trong
miệng”Thịnh thế” , đáy lòng thư ký hoài nghi, lập tức thử hỏi dò: “Xin
hỏi,cô là?”
Thật ra thì Cố Lan San cũng không biết người phụ nữ gọi điện thoại
tới tìm thịnh thế là ai, bây giờ lại nghe cô ta hỏi mình là ai, trong
đầu chợt hiện lên hình ảnh của Tô Kiều Kiều, Cố Lan San nghĩ, không lẽ Thịnh Thế lại có một người phụ nữ khác nữa, cô nắm điện thoại, nhìn
chằm chằm ngưỡng cửa phòng toilet trầm mặc một hồi, mới không nhanh
không chậm mở miệng: “Tôi là vợ của Thịnh Thế, Cố Lan San.” Dừng một
chút, Cố Lan San lại bổ sung một câu: “Xin hỏi cô có chuyện gì không?”
Quả nhiên là bà Thịnh trong truyền thuyết. . . . . . từ sau khi anh
Thịnh kết hôn thì cô đã là thư ký của anh, thế nhưng cũng hai năm rồi,
cô lại chưa từng thấy bà chủ lần nào, không nghĩ tới lần đầu tiên nói
chuyện, lại là tình huống như thế. . . . . .
Thư ký nghĩ rõ ràng đại BOSS đã tức giận, nàng gọi điện thoại lần thứ ba, đã không muốn biết mình bị mắng thế nào rồi, hiện tại vừa vặn bà
chủ nhận điện thoại, định sẽ để cho bà chủ giúp một tay truyền đạt đến
cho anh Thịnh thôi.
Lập tức, thư ký nhìn về phía trong điện thoại, giọng nói khách khí
lại cung kính: “Bà chủ, tôi là thư ký của anh Thịnh, mới vừa tôi đã gọi
cho anh Thịnh, nhưng anh Thịnh lại nói hôm nay anh ấy có chuyện vô cùng quan trọng.”