Editor: Cà Rốt Hồng
Vào ngày mười lăm tháng tám, anh ta từ Thượng Hải bay chuyến bay muộn suốt đêm về Bắc Kinh cùng bà Hàn ăn bữa cơm đoàn viên biết được Cố Lan San đã bước vào giai đoạn chờ sanh.
Lúc này, Hàn Thành Trì mới giật mình sực tỉnh, thời gian trôi thật nhanh, trong nháy mắt đã trôi qua hơn nửa năm rồi, Cố Ân Ân rời khỏi anh ta đã hơn nửa năm, Thịnh Thế và Cố Lan San kết hôn cũng đã hơn nửa năm rồi.
Thật ra, rất nhiều khi anh ta cùng người hợp tác nói chuyện làm ăn cũng đều có nghe qua tin tức về Thịnh Thế, nói bây giờ muốn gặp mặt thái tử gia nhà họ Thịnh một lần càng ngày càng khó, cả ngày đều không lộ diện trên thương giới, nhưng nhân viên trong công ty bọn họ đều là người tài ba, cho dù như thế vẫn có thể quản lý Thập Lý Thịnh Thế của cậu ta gọn gàng ngăn nắp, trong hoàn cảnh khủng hoảng tài chính hiện tại vẫn làm cho cổ phần vững bước tăng lên cao, thậm chí anh ta còn nghe nói thái tử gia nhà họ Thịnh cả ngày đều ở nhà cùng với vợ con của mình. Dĩ nhiên, lúc anh ta tham gia một vài bữa tiệc, cũng có thể nghe thấy tin tức về Cố Lan San, chỉ là đại đa số đều là, mợ nhỏ nhà họ Thịnh, chính là thiên kim đại tiểu thư nhà họ Sở, mệnh thật là rất tốt, gả tốt, xuất thân tốt, còn một lần mang thai được thai đôi. Còn có một vài tin tức, là anh ta nghe được từ mẹ của mình, hiện tại quan hệ giữa bà Hàn và bà Thịnh không xem là xấu, vẫn là bạn chơi mạt chược như trước, đại đa số tin tức là mẹ anh ta nói cho anh ta biết, cũng là một vài chuyện vặt vãnh, ví dụ như hôm nay Cố Lan San khám thai cho hay bảo bảo rất khỏe mạnh, ví dụ như Thịnh Thế đối với Cố Lan San tốt như thế nào, vì cô ấy làm cái gì cái gì.
Nói tóm lại, anh ta nghe được những thứ trong miệng của mọi người, đều là tin tức cuộc sống sinh hoạt rất tốt của Thịnh Thế và Cố Lan San.
Có lúc, không cần anh ta bỏ sức ra hỏi thăm, anh ta đều có thể nghe được.
Nghe những tin tức kia thật sự rất tốt, nhưng mà, dù vậy, có lúc anh ta vẫn thất thần suy nghĩ, cuộc sống của Cố Lan San và Thịnh Thế thật sự trôi qua tốt hay không?
Chỉ là, anh ta vẫn luôn không có nghe được tin tức của Cố Ân Ân.
Anh ta đi qua Mĩ rất nhiều lần, là bởi vì chuyện làm ăn nên mới đi, anh ta không có cố ý đi tìm Cố Ân Ân, Cố Ân Ân cũng không có liên lạc với anh ta.
Có rất nhiều người, rất nhiều việc, thật sự rất kỳ lạ.
Anh xem, Thịnh Thế và Cố Lan San, anh ta không bỏ sức ra hỏi thăm, anh ta đều có thể biết tình hình của bọn họ, nhưng có vài người, cũng không có tận lực bỏ sức ra hỏi thăm giống như vậy, thì thật sự không bao giờ nghe thấy được.
Cho nên, anh ta và Cố Ân Ân, hai người đã từng quen biết 27 năm, yêu nhau 27 năm, cứ như vậy dường như thật sự phân tán chân trời, giống như chưa từng quen biết nhau.
. . .
. . .
Vào rạng sáng ngày 28 tháng 8 âm lịch, Cố Lan San bỗng nhiên bị đau bụng, được Thịnh Thếđưa vào bệnh viện, suốt đêm tiến hành sinh nở.
. . .
. . .
Mười giờ sáng, Hàn Thành Trì cần phải đi Hàng Châu một chuyến, có một dự án hợp tác cần đàm phán, cho nên bảy giờ rưỡi anh ta đã thức dậy, chuẩn bị thu dọn một chút đi ra sân bay, sau đó lúc bảy giờ năm mươi phút, anh ta ra khỏi nhà, nhận được điện thoại của bà Hàn, nói Cố Lan San thuận lợi sanh hạ hai đứa bé, mẹ tròn con vuông.
Bà Hàn có vẻ có chút hâm mộ, nói chuyện trong điện thoại có chút nhiều: “Thành Trì à, Lan San thật là một cô gái tốt, nếu lúc trước con cưới nó, có lẽ bây giờ hai đứa bé sanh ra được đó là con của con, ôi, thiệt là. . . . . .”
Bà Hàn thật sự rất thích Cố Lan San, cho nên mặc dù hiện tại Cố Lan San đã gả cho Thịnh Thế, mỗi lần nhắc tới, bà vẫn sẽ buồn thổn thức một trận.