Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 774: Chương 774: Con đường thứ tư




Hắc Thiên Ma Tôn cũng chỉ liếc nhìn một cái liền biết được một kích này của Tào Khê Tông, bản thân ngăn không nổi tiếp cũng không xong, nếu như cố đón đỡ thì chỉ có một con đường chết!

Một kích này của Tào Khê Tông không hề thua kém một kích của Tạo Hoá Môn chủ. Tạo Hoá Môn chỉ chỉ là thức vu pháp của thân ngoại hoá thân, còn Tào Khê Tông lại là đích thân ra y, dốc hết toàn lực, mặc dù không được phong kinh vân đạm như Tạo Hoá Môn chủ, nhưng lại bá đạo vô cùng.

“Lại trúng quỷ kế của tên tiểu tử này…”

Hắc Thiên Ma Tôn bất chấp nhìn một kích của Tào Khê Tông giáng xuống, trong lòng không khỏi thầm hối hận, tại sao lại cứ phải ở cùng một chỗ với tên tiểu tử Diệp Húc.

Từ khi gặp phải hắn, bản thân Hắc Thiên Ma Tôn chưa từng lúc nào được hài lòng. Đầu tiên là vô duyên vô cớ bị Tạo Hoá Môn chủ truy sát, sau dó lại bị Nhạn Đãng thất thánh vây khốn, đến giờ lại bị Tào Khê Tông đuổi giết, cơ hồ không có lúc nào ngừng nghỉ.

Có điều, tốc độ của Diệp Húc quả thực rất nhanh, một kích của Tào Khê Tông vẫn chưa hề đâm trúng hai người bọn họ, chỉ là sượt qua người. Hắc Thiên Ma Tôn gầm rống, Hắc Đế ma môn vừa xuất hiện liền bị uy năng tản phát ra từ Hình Thiên kích đánh tan. Gã lập tức tế khởi Bát Bảo Kim Luân đối kháng, chỉ thấy bộ Thánh bảo này vừa ra liền bị dư uy của Hình Thiên kích xung kích đến đầy vết nứt.

Hắc Thiên Ma Tôn trong lòng thầm sót, đột nhiên phát hiện ra tốc độ của Diệp Húc dần dần thay đổi, không khỏi vừa mừng vừa sợ, lại lấy làm lạ: “Tu vi của tên tiểu tử này không ngờ lại đang không ngừng tăng lên!”

Tu vi của Diệp Húc đích thực đang không ngừng tăng lên, trong ngọc lầu của hắn, ngọc thụ không ngừng dẫn dắt tiên linh hoá thành tu vi của hắn, sau khi đến Thiên giới, lượng hấp thu bài tiết của hắn, cơ hồ đạt đến cấp bậc Thánh Hoàng.

Tu vi của hắn tăng lên, thực lực nâng cao, tốc độ cũng trở nên càng ngày càng nhanh. Tào Khê Tông liên tiếp xuất hai kích, nhưng cũng chỉ lướt qua người hắn, không thể đâm trúng hai người, ngược lại khoảng cách giữa bọn họ càng ngày càng lớn.

“Một tên nhị phẩm Vu Hoàng, một tên tứ phẩm Thánh Hoàng, vậy mà muốn thoát khỏi tay ta s, tốc độ trong chớp mắt tăng đến cực điểm, lưu quang chợt loé, biến mất không thấy gì nữa.

“Tốc độ khá lắm!”

Hắc Thiên Ma Tôn thấy Diệp Húc toá thành một đạo lưu quang biến mất, không khỏi biến sắc, liền đó toát mồ hôi lạnh: “Lão tại sao vẫn còn ở đây…”

Tốc độ của Diệp Húc quả thật quá nhanh, không thể khiêng gã theo cùng liền quăng gã ở chỗ cũ.

Tráng ngưu ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hình Thiên kích hạ xuống, không khỏi thầm than một tiếng: “Mạng ta xong rồi…”

Vù!

Một đạo lưu quang lướt qua, gào thét bay tới, tóm lấy cổ chân Hắc Thiên Ma Tôn, lại gào thét bay đi, biến mất không thấy gì nữa, Hình Thiên kích giáng xuống, chém nứt hư không, khiến không gian cả mấy chục vạn dặm bị huỷ diệt.

Tào Khê Tông giận hừ một tiếng, thu hồi Hình Thiên kích, nhìn ra bốn phía, chỉ thấy hai người Diệp Húc cùng Hắc Thiên Ma Tôn sớm đã biến mất, khiến hắn không có cách nào tìm kiếm.

“Tốc độ thật kinh người… Chẳng lẽ với bản lĩnh của ta cũng không có cách nào báo thù cho nhị đệ…”

Hắn không khỏi chán nản: “Xem ra đành phải báo lên Vũ Thần Điện, lấy mấy sợi tiên linh chi mạch, treo thưởng bắt hai tên này…”

Qua thật lâu sau, Diệp Húc tản Lưu Quang ấn đi, vứt Hắc Thiên Ma Tôn xuống, hai người nhìn nhau, cùng có một loại cảm giác vui mừng thoát chết trong gang tấc.

“Tiểu lão đệ, bát đại ma tôn ta chiếm núi làm vua, khai phá một vùng linh sơn, ngươi vừa mới lên đây, không có chỗ đứng, chi bằng gia nhập ma vương cốc, làm lão út của bát ma ta.”

Hắc Thiên Ma Tôn cười nói: “Lúc trước Xích Uyên vốn là lão út, có điều hắn bị ngươi giết rồi, cái vị trí này để ngươi ngồi, ý ngươi thế nào?”

“Đại Hắc Thiên, bát ma các ngươi là làm ăn không cần vốn, cướp bóc đốt giết khắp nơi, chỉ trông chờ vào điều này sẽ khó thành nghiệp lớn, hơn nữa còn bị người ta săn lùng truy nã, hết sức nguy ngập.”

Diệp Húc mỉm cười cự tuyệt: “Ta không làm!”

Hắc Thiên Ma Tôn hơi biến sắc, cười lạnh nói: “Danh tiếng bát đại ma tôn chúng ta tuy không tốt, nhưng muốn tiếp tục sinh tồn trên Thiên giới, thì chỉ có cách cướp của giết người!”

Hắn dừng một chút, lại nói: “Tài nguyên trên Thiên giới, hầu như tất cả đều đã có chủ, rơi vào tay những thế lực lớn, ngươi nếu như muốn tồn tại được ở nơi đây, tạo nên danh tiếng thì chỉ có ba con đường có thể lựa chọn.”

Hắn giơ lên một ngón tay nói: “Con đường thứ nhất chính là gia nhập thiên triều, bắt đầu từ chức vị Giám Thiên Tuần Thiên Sử, từng bước từng bước tiến dần lên. Sau khi Thương Thiên Đế Tôn xưng đế, xây dựng thiên triều, lôi kéo thiên hạ anh hùng, khiến bọn chúng trở thành tay sai cho triều đình, liền không cần phải lo nghĩ cơm áo, có điều đó là trước đây, nay Thương Thiên đã chết, các bộ trong thiên triều tranh quyền đoạt thế, đấu đã quyết liệt, gia nhập vào đó nói không chừng sẽ bị biến thành vật hi sinh.”

“Con đường thứ hai, chính là trở thành đệ tử của những đại phái như Tạo Hoá Môn.Tạo Hoá Môn loại đại phải đẳng cấp này, chiếm cứ lượng tài nguyên cực lớn, lại có Tạo Hoá Thần Vương bảo hộ, truyền thụ tâm pháp, nhưng đáng tiếc là trói buộc quá lớn, hơn nữa những người này đối với ngôi vị Thiên đế như hổ rình mồi, cũng không biết trước được ngươi lúc nào sẽ trở thành bia đỡ đạn, trở thành vật hi sinh trong cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị này.”

Hắc Thiên Ma Tôn giơ tiếp ngòn tay thứ ba, cười hắc hắc nói: “Con đường thứ ba, đó là giống như bát đại ma tôn ta, làm thổ phỉ, cướp bóc những thế lực nhỏ, thu thập tài nguyên, làm chủ rừng núi, mặc dù bị Thiên giới truy sát, nhưng vẫn được sống tiêu dao tự tại!”

Diệp Húc cẩn thận cân nhắc, tài nguyên trên Thiên giới tập trung cao độ, cơ hồ không có một chút nào phân tán rải rác, nếu như người bình thường muốn xuất chúng nổi bật, đích xác chỉ có ba con đường có thể lựa chọn.

Nếu như không có đủ tài nguyên, linh mạch thì cho dù là tư chất Thiên đế cũng đừng mơ tưởng có thể thành nghiệp lớn!

Có điều hắn vẫn còn con đường thứ tư, thời khắc hắn tiến vào Thiên giới, hắn đã cảm nhận được một loại khí tức quen thuộc dị thường, có một loại cảm giác gần gũi tương liên.

Ngọc thụ trong ngọc lầu xao động, cũng cảm thấy những luồng khí tức này, không ngừng thúc giục hắn đi tìm kiếm.

Những luồng khí tức này lúc yếu lúc mạnh, nhưng đều tương tự như khí tức của ngọc thụ và kiến mộc, thậm chí có vài luồng còn nồng đậm, mãnh liệt hơn kiến mộc gấp nhiều lần.

Những luồng khí tức này, hẳn là thế giới chi căn trong lời Vũ La lão tổ nói, kiến mộc chỉ là một nhánh cây của thế giới chi căn, với tình hình này, xem ra thế giới chi căn đã bị ai đó đánh nát, phân tán đến nhiều nơi trong vũ trụ.

Nếu như có thể tìm kiếm được những tàn phiến của thế giới chi căn, hấp thu vào trong cơ thể, tu vi cùng thực lực, thế lực của hắn chắc chắn sẽ có biến hoá nghiêng trời lệch đất!

Hơn nữa ngọc thủ trưởng thành, cũng có thể hấp thu linh khí và năng lượng từ hư không Thiên giới, khiến hắn không cần phải lo lắng không có linh khí tu luyện.

Diệp Húc khẽ mỉm cười nói: “Chiến núi làm vua, quả thực tiêu diêu tự tại, có điều cũng chỉ là ít chuyện cỏn con, không làm nên nổi nghiệp lớn, bát đại ma tôn các ngươi mặc dù uy phong lẫm liệt nhưng nào có ai dám đi cướp những đại phái như Tạo Hoá Môn, hay chống lại những cơ cấu thiên triều như Vũ Thần Điện, Vũ Thánh Điện? Hắc huynh, mong thứ lỗi cho Diệp mỗ không thể gia nhập ma vương cốc…”

Hắc Thiên Ma Tôn biến sắc, phất tay nói: “Tiểu lão đệ, ngươi khiến lão Hắc quá thất vọng rồi, ta ưu ái ngươi như vậy ngươi lại cứ năm lần bảy lượt từ chối ta, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng lão không dám làm gì ngươi?”

“Đại Hắc Thiên, ta với ngươi nếu như quyết một phen sống chết, thì cũng còn chưa biết ai chết dưới tay ai, hà tất phải làm tổn thương đến hoà khí?”

Diệp Húc thản nhiên nói: “Diệp mỗ mặc dù chỉ là Vu Hoàng, nhưng đối chọi lại Thánh Hoàng cũng không hề yếu thế, điểm này Hắc huynh biết rõ hơn ai hết.”

Hắc Thiên Ma Tôn cụt hứng, phất tay nói: “Mỗi người có chí hướng riêng, ngươi muốn trở thành bia đỡ đạn, lão cũng không miễn cưỡng. Tiểu lão đệ, ngươi nếu như đi hai con đường trước thì lão Hắc khuyên ngươi một câu, tốt hơn nên đi chọn con đường thứ hai, gia nhập một phái nào đó. Thương Thiên đã chết, thiên triều mục nát, tình hình hết sức nguy ngập! Còn nữa, ngươi nếu như trở thành đệ tử của một phái nào đó thì phải nhớ kỹ một điều, không bao giờ được nói mình là Vu Hoàng từ hạ giới lên đây, nếu không tất có đại hoạ!”

Diệp Húc thấy được thiện ý của gã, trong lòng không khỏi cảm kích, hiếu kỳ hỏi: “Đây là vì cớ gì?”

Hắc Thiên Ma Tôn trầm giọng nói: “Có thể trở thành Vu Hoàng từ một nơi tài nguyên nghèo nàn như ba nghìn thế giới, hầu như tư chất đều vô cùng xuất sắc, tư chất quá tốt liền dễ bị người đố kỵ, khiến bản thân gặp phải càng nhiều phiền phức cùng nguy hiểm.”

Diệp Húc khẽ rùng mình, gật đầu đồng ý.

Cho dù ở thế giới Vu Hoang hay ba nghìn thế giới, không cần nói đến Thánh Hoàng ngay Vu Hoàng cũng là thiểu số, nhưng trên Thiên giới đất đai rộng lớn, của cải dồi dào, linh khí đâu đâu cũng có, thậm chí còn không có linh khí cấp thấp, cửu giai Thuần Dương linh mạch cấp cao dưới hạ giới ở trên Thiên giới cũng chỉ là linh khí cấp thấp, Thiên giới có thể xuất hiện nhiều cường nhân như vậy hoàn toàn không phải là may mắn, mà là điều tất nhiên.

Điều này cũng không nói lên tư chất của cường nhân Thiên giới tốt hơn so với các cao thủ dưới hạ giới, các cường nhân dưới hạ giới bởi vì thiếu thốn tài nguyên, dùng tài nguyên yếu kém tu luyện đến thành tựu cực cao, mỗi một người có thể trở thành Vu Hoàng, tư chất đều không thể coi thường, nếu là ở trên Thiên giới thì đều thuộc vào loại yêu nghiệt.

Nếu như tiến vào Thiên giới, thực lực và tu vi của bọn họ tất nhiên sẽ có một bước nhảy vọt, rất nhanh liền đuổi kịp những cường nhân Thiên giới.

Thương Thiên Đế Tôn xây dựng lên Vũ Thần Điện Vũ Thánh Điện, thành lập Giám Thiên Tuần Thiên Sử chính là nhằm khống chế những Vu Hoàng dưới hạ giới trong tay, không để bọn họ thoát khỏi sự kiểm soát của hắn.

Bởi vì tiềm lực của chúng sinh hạ giới quả thực quá lớn, trong số những nhân tố bất định này nếu như có người có tư chất Thiên đế, e rằng sẽ đem lại phiền phức không cần thiết cho hắn.

Tinh đế chính là Tinh Hà Trụ Quang thể, Giám Thiên Sử Đằng Hầu từng nói tư chất của y ngay trên Thiên giới cũng là hiếm gặp, tương lai tất thành đại khí, còn Ứng Tông đạo, Ma Hoàng, Hạnh Tông chủ ba người này, mỗi người đều không hề thua kém Tinh đế, điều này cho thấy tiềm lực của những Vu Hoàng dưới hạ giới lên đây.

Còn những cường nhân như Bắc Đế Ma Tôn, Hắc Thiên Ma Tôn cũng là từ hạ giới bay lên, tiến vào Thiên giới đốt giết cướp bóc đến mức nổi danh, thậm chí ngay Vũ Thần Điện Vũ La lão tổ ra lệnh truy nã, cũng không có cách nào bắt được bọn họ, chứng tỏ tư chất của tám người này đều không thể coi thường.

Có điều cho dù là Bắc Đế Ma Tôn, Hắc Thiên Ma Tôn hay Tinh đế, Ứng Tông Đạo đều không phải người có tư chất yêu nghiệp mà Diệp Húc từng gặp.

Tư chất đó chính là Tây Vương Mẫu đã qua đời, bà ở dưới hạ giới chỉ dựa vào tài nguyên cằn cỗi mà có thể tu thành Thánh Hoàng, hơn nữa còn là Thánh Hoàng đỉnh cao cảnh giới, đó mới là nữ trung hào kiệt chân chính, tư chất vô song!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.