Diệp Húc chợt
cười vang lên, nói: “Các vị, ta dù biết cách vào Di La Thiên Địa Tháp,
nhưng chuyện không có lợi thì tiểu đệ sẽ không làm! Mong các vị sư huynh lấy ra chút thành ý, tiểu đệ cũng không tham lam gì lắm, chỉ cần các
người mỗi người cho ta một Thiên Đế hóa thân của Nguyên Thủy Thiên
Vương, ta sẽ thẳng thắn nói rõ.”
Đại Thế Tôn, Ma Thần Hoàng và Thiên Hậu nương nương đều im lặng. Lúc này Thiên Đế hóa thân chẳng có chút tác dụng nào, căn bản không thể làm gì
được Di La Thiên Địa Tháp. Đối với bọn họ mà nói, có cũng được mà không
có cũng chẳng sao, chỉ có thể từ bên trong Di La Thiên Địa Tháp đột phá, tìm ra phương pháp tế luyện tòa chứng đạo chi bảo này.
Bọn họ cũng không hề đồng lòng, đều cực kỳ kiêng kỵ nhau. Nếu Diệp Húc
nguyện ý trao đổi cách tiến vào Di La Thiên Địa Tháp, không phải đánh
đấm ra tay đương nhiên là tốt nhất, tránh cho bị người khác đánh lén khi động thủ.
Đại Thế Tôn cười ha ha, tế một tôn Thiên Đế hóa thân lên đưa thẳng đến
trước mặt Diệp Húc, nói: “Đế Quân, nay ngươi nói cho lão tăng được
chưa?”
Diệp Húc nhận lấy tôn Thiên Đế hóa thân này, lập tức ra tay xóa dịch dấu ấn của Đại Thế Tôn. Hắn nhìn nhìn Thiên Hậu và Ma Thần Hoàng, tủm tỉm
cười nói: “Nương nương, Thần Hoàng, chẳng lẽ hai người không muốn biết
cách đi vào trong Di La Thiên Địa Tháp sao?”
Ma Thần Hoàng hừ lạnh một tiếng, ra vẻ không thoải mái, đang định giao
ra một tôn Thiên Đế hóa thân thì đột nhiên nghe Thiên Hậu nương nương
cười khanh khách nói: “Bản cung biết rồi! Thì ra chỉ cần tế lên Thiên Đế hóa thân là có thể ung dung đi vào trong tháp!”
“Mụ già thối tha, làm hỏng chuyện tốt của ta!” Diệp Húc nổi giận, đằng đằng sát khí trợn mắt nhìn Thiên Hậu.
Sắc mặt Thiên Hậu nương nương biến đổi, toàn thân tràn ra sát khí, cười
lạnh nói: “Tiểu tử thối. Bản cung nhìn ngươi là thấy khó chịu rồi! Ngươi muốn chết thì bản cung thành toàn ngươi!”
Hai người nghiến răng nghiến lợi tự thúc giục bảo vật của mình lên, hận không thể ra tay đánh chết đối phương.
“Ngọc Hư Đế Quân quả nhiên gian xảo, lừa đi một tôn Thiên Đế hóa thân của Đại Thế Tôn!”
Ma Thần Hoàng cười ầm lên, lập tức tế Thiên Đế hóa thân bay tới Di La Thiên Địa Tháp, đáp: “Thiên Hậu, đa tạ đã chỉ điểm!”
Khuôn mặt đầy kim quang của Đại Thế Tôn kia gần như chuyển hết sang
xanh, trừng Diệp Húc một cái. Sợ Ma Thần Hoàng chiếm hết tiên cơ, ông ta cũng vội vàng tế lên một Thiên Đế hóa thân phi thẳng vào Di La Thiên
Địa Tháp, giận dỗi nói: “Ngọc Hư Đế Quân, ngươi giảo hoạt quá đó! May là lão tăng không chỉ có được một tôn Thiên Đế hóa thân, nếu không sẽ bị
ngươi làm cho mất đi cơ duyên này!”
Diệp Húc và Thiên Hậu nương nương gần như cùng quay đầu nhìn về phía Đại Thế Tôn và Ma Thần Hoàng, chỉ thấy hai vị Thiên Quân kia ầm ầm nhảy vào trong Di La Thiên Địa Tháp. Tòa bảo tháp này vẫn chưa chấn động, để mặc cho hai người đi vào.
“Xem ra thúc giục Thiên Đế hóa thân có thể an toàn đi vào Di La Thiên
Địa Tháp, suy đoán của ta cũng không sai.” Diệp Húc cười nói.
Thiên Hậu nương nương cũng thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ cười nói: “Bản cung sớm đã nghĩ đến cách này, dùng sự cộng hưởng giữa Thiên Đế hóa thân của Nguyên Thủy Thiên Vương và Di La Thiên Địa Tháp để đi vào trong. Chỉ là không dám xác định có thể đi vào hay không, vạn nhất sơ sẩy thì sẽ bị
Di La Thiên Địa Tháp trấn chết. Nay xem ra, quả là có thể. May nhờ Đế
Quân đến, nếu không thì hai người bọn họ sao lại dễ dàng mạo hiểm như
vậy chứ?”
Diệp Húc và Thiên Hậu nhìn nhau cười, rất có vẻ ăn ý.
Hai người bọn họ cũng không dám chắc chắn là dùng Thiên Đế hóa thân thì
có thể xúc động Di La Thiên Địa Tháp, bình an đi vào trong hay không,
bởi vậy mới làm ra màn vừa rồi dể Đại Thế Tôn và Ma Thần Hoàng đi vào dò đường.
Ba người Ly Hận Thiên Chủ, Vĩnh Hằng Đế Quân và Đại Nhật Đế Quân trố mắt ra nhìn đôi tuấn nam mỹ nữ này, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
“Đôi cẩu nam nữ này tâm tư xảo trá, âm mưu chồng chất. Ba người chúng ta thua trong tay bọn họ, quả thực không hề oan…” Ba vị Đế Quân đều có
chung một suy nghĩ.
Diệp Húc cười nói: “Nương nương, chúng ta thật đúng là quần anh tụ hội!
Nếu chung ta liên kết lại, Đại Thế Tôn hay Ma Thần Hoàng đều chẳng là
gì.”
“Liên kết?”
Thiên Hậu nương nương cười đến run rẩy cả người, nói: “Ngọc Hư Đế Quân,
ngài không sợ bản cung đâm dao sau lưng, nhưng bản cung lại sợ ngài đâm
sau lưng bản cung lắm!”
“Tạo hóa trêu ngươi.”
Diệp Húc thở dài, đột nhiên lạnh lùng nói: “Nương nương, vừa rồi là bà
không đúng! Kỳ thật bà nên chờ ta lừa luôn Thiên Đế hóa thân trong tay
Ma Thần Hoàng rồi vạch trần cũng không muộn.”
Thiên Hậu nương nương mân miệng cười, mái tóc đen dài óng ả kia cuốn lấy đám người Vĩnh Hằng Ly Hận Đại Nhật để lại sau người, lướt tới Di La
Thiên Địa Tháp. Bà ta cười nói: “Nếu ngài có được một tôn hóa thân nữa,
thực lực sẽ lại tăng thêm. Loại chuyện giúp địch này, bản cung không
muốn làm.”
Diệp Húc chớp mắt nhìn đám người Thiên Hậu nương nương đi vào trong Di
La Thiên Địa Tháp. Hắn đang định thúc giục Thiên Đế hóa thân bước vào
trong tháp thì cười lạnh một tiếng, khẽ nói: “Yên Nhu, các vị, ra tay
đi!”
Phượng Yên Nhu lập tức quát lên một tiếng, toàn lực thúc giục Di La
Thiên Nguyên Thủy bảo quyển kết nối với Di La Thiên Địa Tháp. Cùng lúc
đó, phía trên Luân Hồi Thiên Môn, các vị Thần Vương hét lớn, ngàn vạn
thần văn đồng loạt tuôn vào trong cơ thể Phượng Yên Nhu, cưỡng ép tăng
tu vi của nàng lên.
Ầm ầm!
Di La Thiên Địa Tháp rung lên, tòa bảo tháp vốn yên tĩnh đột nhiên trở
nên vô cùng cuồng bạo. Phượng Yên Nhu tuy là Vu Tổ đỉnh phong, nhưng tu
vi đã thâm hậu đến cấp Thần Vương, lại có hơn bốn mươi vị Thần Vương
cùng trợ sức, mà còn triệu hồi Di La Thiên Địa Tháp ở khoảng cách gần
nên lập tức khiến cho Di La Thiên Địa Tháp động đậy, trực tiếp phát ra
một luồng uy năng của tòa chứng đạo chi bảo này.a
Một luồng sức mạnh to lớn không gì sánh được từ giữa không trung rung
tới, ầm một tiếng áp xuống đám người Thiên Hậu nương nương!
“Tiểu tử thối kia, quả nhiên chẳng thể tin được ngươi mà!”
Thiên Hậu vừa sợ vừa giận, không hề nghĩ ngợi mà lập tức thúc giục Thiên Đế tam bảo nghênh đón sức mạnh to lớn đánh xuống kia. Cùng lúc đó, đám
người Ly Hận Thiên Chủ cũng hợp lực thúc giục Hồng Mông Kim Bảng, Bất
Chu Sơn ấn, toàn lực chống cự.
“Nương nương, ta và bà quả thực chẳng thể biến chiến tranh thành tơ lụa, chỉ có thể phân ra sống chết! Bà chưa bao giờ tin ta, ta cũng chưa bao
giờ tin bà!”
Diệp Húc rung đôi tay lên, đồng thời bay tới Thiên Hậu, quát lên một
tiếng rồi đánh ra một tòa Luân Hồi Thiên Môn. Cùng lúc đó, Luân Hồi
Thiên Môn sau lưng hắn bay ra, dung hợp với Thiên Môn hình thành từ một
quyền kia. Ngay sau đó lại có một gốc ngọc thụ nguyên thần bay lên, dung nhập vào trong Thiên Môn, kết hợp với uy năng của Di La Thiên Địa Tháp
mà Phượng Yên Nhu triệu hồi cùng nhau áp chế đám người Thiên Hậu nương
nương.
Oành oành oành!
Thân thể đám thần vương dưới trướng đám người Thiên Hậu nương nương kia
đồng thời nổ tung, thần văn phân giải, hóa thành huyết vụ.
Uy năng của Thiên Môn và Di La Thiên Địa Tháp áp chế khiến cho Hồng Mông Kim Bảng và Bất Chu Sơn ấn không thể chống đỡ được đầu tiên. Bất Chu
Sơn ấn rơi xuống, Hồng Mông Kim Bảng bị đánh bay. Ba vị Đế Quân Ly Hận,
Vĩnh Hằng, Đại Nhật cùng hộc máu, thần văn tan rã, thân thể bị chấn cho
dập nát.
Ba vị Đế Quân bọn họ đều ký thác thần hồn vào trong chứng đạo chi bảo,
nên vẫn chưa bị đả kích trí mệnh, nhưng vẫn bị thương nặng, trong chốc
lát khó có thể khôi phục nguyên khí.
Thiên Đế Đại Quyền đón nhận uy năng của Di La Thiên Địa Tháp, Thiên Hậu
bùng nổ thực lực sánh được với cả Thiên Quân, cuối cùng mới đánh vỡ
luồng uy năng này. Ngay sau đó Luân Hồi Thiên Môn rơi xuống, va mạnh lên Thiên Đế Đại Quyền vang lên một tiếng ầm to. Khuôn mặt Thiên Hậu nương
nương đỏ lên, nhịn không được phun ra một ngụm máu đỏ tươi. Hàng tỉ tơ
ngọc bay lượn quanh thân bà ta kia cuốn lấy Hồng Mông Kim Bảng và Bất
Chu Sơn ấn, vội vã phi vào trong Di La Thiên Địa Tháp.
“Nương nương, trước giờ luôn luôn là bà truy sát ta! Nay thời thế thay đổi, đến lượt ta đuổi giết bà rồi!”
Diệp Húc cười ha ha, sải bước đến gần Thiên Hậu, lại đánh ra một quyền
nữa. Thiên Hậu thét to, quay người đánh một chưởng nghênh đón. Hai người đối chiêu lập tức khiến tinh vực chấn động, không biết bao nhiêu ngôi
sao bị hai người này trực tiếp chấn vỡ.
Luân Hồi Thiên Môn bay tới, Thiên Hậu lập tức thúc giục đại quyền đón
đánh Thiên Môn. Lại thấy trong Thiên Môn, một tòa Vô Lượng Thần Đàn áp
xuống, lập tức lại bay ra một gốc Cú Mang thần thụ, một tòa Đãng Ma bia. Đồng thời lại có Phật âm hát vang, kim quang tỏa sáng, một tôn đại Phật vô song kim quang chói mắt từ trên trời giáng xuống, giơ bàn tay to
chụp mạnh tới.
Mà Phượng Yên Nhu và hơn bốn mươi vị Thần Vương đồng thời triệu hồi Di
La Thiên Địa Tháp lần nữa. Đại đạo trong bảo tháp chấn động, ầm ầm áp
xuống.
“Diệp Thiếu Bảo, ả đàn bà của ngươi có thể triệu hồi Di La Thiên Địa
Tháp, ngươi cho là bản cung không biết sao? Bản cung có được Thiên Đế
tam bảo do Nguyên Thủy Thiên Vương tự mình luyện chế ra, cũng có thể
khống chế đại đạo của Nguyên Thủy Thiên Vương!”
Mái tóc đen kia của Thiên Hậu quấn lấy tơ ngọc, bà ta thoáng trông như
một vị Cổ thần hùng mạng nhất, quát tháo thiên địa. Tơ ngọc quấn quanh
Hồng Mông Kim Bảng và Bất Chu Sơn ấn, thúc giục uy năng hai món chứng
đạo chi bảo này lên bảy tám phần, uy lực mênh mông đón nhận lấy Luân Hồi Thiên Môn và bốn món chứng đạo chi bảo kia.
Cùng lúc đó, Thiên Đế tam bảo của bà ta tỏa sáng, thế nhưng lại mơ hồ
tác động tới đại đạo trong Di La Thiên Địa Tháp, hạn chế uy năng mà
Phượng Yên Nhu triệu hồi.
Tơ ngọc của bà ta thậm chí còn quấn tới Cú Mang thần thụ, Đãng Ma bia và Phật Đế kim thân, định đoạt đi quyền điều khiển ba món chứng đạo chi
bảo kia, đánh lại đám người Diệp Húc.
Cú Mang thần thụ, Đãng Ma bia và Phật Đế kim thân bị tơ ngọc quấn quanh, gần như thoát khỏi sự khống chế của các vị Đế Quân Thái Hư, Đoan Tĩnh
và Quang Thọ Vương Phật tổ.
Sự hùng mạnh của bà ta tỏa ra không hề giữ lại gì, không hổ là nữ tử
mạnh nhất thiên hạ, một trong tứ đại cường giả cấp Thiên Quân.
“Nương nương, bà quả nhiên rất khó đối phó. Nhưng bà cho là ta thật sự muốn tru sát bà sao? Sai rồi.”
Tóc tai Diệp Húc bay lượn, bắp thịt hở lên như thân thể thần ma. Luân
Hồi Thiên Môn lại đánh tới đại quyền, đồng thời hắn chụp xuống một
chưởng. Chương này không đánh đến Thiên Hậu, mà đánh đến Thiên Đế hóa
thân của Nguyên Thủy Thiên Vương mà Thiên Hậu luyện hóa kia.
“Không ổn!”
Thiên Hậu nương nương ngẩn ra, chỉ kịp nhìn một chưởng của Diệp Húc đảo
qua đánh cho một tôn Thiên Đế hóa thân tan đi, biến thành thiên địa đại
đạo tuôn vào trong Luân Hồi Thiên Môn.
Tôn Thiên Đế hóa thân này vừa bị luyện hóa xong, Di La Thiên Địa Tháp
lập tức chấn động, uy năng vô cùng vô tận ùn ùn áp chế tới Thiên Hậu.
Đã không còn sự cộng hưởng giữa Thiên Đế hóa thân và Di La Thiên Địa
Tháp, tòa bảo tháp này sẽ tru sát tất cả kẻ xâm nhập. Đây cũng là mục
đích chính của Diệp Húc.
Lần này Di La Thiên Địa Tháp chấn động, uy lực khổng lồ vô cùng, thậm
chí hơn hẳn chứng đạo chi bảo. Thiên Hậu nương nương gặp nguy không
loạn, vội tế một tôn Thiên Đế hóa thân nữa lên. Ở trên cổ lộ, bà ta
luyện hóa không chỉ một tôn hóa thân.
Không ngờ tôn hóa thân này vừa được tế lên đã bị Diệp Húc dùng một
chưởng nữa đánh nát thành thiên địa đại đạo, dung nhập vào Luân Hồi
Thiên Môn.
Thiên Hậu nương nương lại tế lên một tôn Thiên Đế hóa thân của Nguyên
Thủy Thiên Vương, không kịp cướp lấy ba món chứng đạo chi bảo để giết
đám người Diệp Húc, mà lắc mình lùi đi. Diệp Húc bước nhanh đánh tới,
thần vận quanh thân chấn động, ngọc lâu Thiên Môn cùng bay ra. Các Đế
Quân Đoan Tĩnh, Thái Hư, Kiền Cung đứng ở trên Thiên Môn, lại điều khiển nhiều món chứng đạo chi bảo đánh đi.