Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 961: Chương 961: Thắng làm vua thua làm giặc




Trong lúc ngộ đạo, Diệp Húc cố gắng đem đạo toàn thân vận hóa thành thần văn, không thể cử động. Nếu hắn vận dụng bất kì tu vi gì, thì ngộ đạo tâm cảnh sẽ bị cắt ngang, muốn tu thành Thần Vương, vừa lại muốn khổ luyện chuyên cần mấy năm.

Thái Hư Đế Quân biết tình cảnh của hắn, liền chủ động cưỡi trâu ra Thái Hư Thần phủ. Cùng lúc đó, Đoan Tĩnh Đế Quân tế lên Viêm Thiên Thần Lô và bước lên trước nhìn ba vị Đế Quân từ xa.

Hai người bọn họ, một người được Diệp Húc chỉ điểm mới tu thành Đế Quân, một người bị Thiên Hậu Sở nhốt, nhờ Diệp Húc ra tay mới có thể trốn thoát.

Diệp Húc đều có đại ân với bọn họ, tuy nói Đế Quân có thể chặt bỏ mặt trái của mình, vứt bỏ mọi thứ trước đây, nội tâm tinh khiết như một, nhưng ân tình chính là ân tình, không thể xóa bỏ phải báo đáp ngày sau mới có thể thanh tịnh trong lòng.

Đoan Tĩnh Đế Quân tiến lên, thi lễ, nói: “Ba vị sư huynh, ta và các người đều là Đế Quân, tu hành không dễ, hà tất nhất định phải đấu đá qua lại, chẳng lẽ không thể bình an vô sự?

Đại Nhật Đế Quân mở to mắt, điệu bộ đáp lễ, thản nhiên nói: “Lời ấy của Đoan Tĩnh sư tỷ thật sự là ngây thơ! Ngọc Hư Phủ Chủ cùng Đàm Tổ Thần Vương mưu sát Thiên Hậu, đúng là phản nghịch, không thể không giết. Nếu là hai vị có thể giao Ngọc Hư Phủ Chủ ra đây, đảm bảo trăm năm sau Thái Hư Thần phủ vẫn bình an vô sự.

Thái Hư Đế Quân từ từ tiến lên cười nói: “Ha ha. Đại nhật sư huynh lời ấy sai rồi, người quang minh không vu oan người khác, đừng nói Ngọc Hư Phủ Chủ đối với ta có ân. Việc vây giết Thiên Hậu, ba vị sư huynh cũng có tham dự. Ba vị còn đổ lên đầu Ngọc Hư Phủ Chủ, chỉ sợ có chút khi dễ người ?

Thắng làm vua thua làm giặc.

Thân hình Ly Hận Thiên Chủ tiến lên, mỉm cười nói: Lịch sử là do người thắng viết, người thất bại dĩ nhiên là giặc cùng đường.

Quanh thân Đoan Tĩnh Đế Quân thần vận bốc lên, Chúc Dung chân thân hiện ra, đỉnh thiên lập địa, một tay nâng lên Viêm Thiên Thần Lô, đem đặt thần lô uy năng xuống, phát huy tới cực điểm, không vui nói: Thiên Hậu bây giờ vẫn còn sống khỏe, ẩn núp trong bóng tối, chờ thời cơ Đông Sơn tái khởi. Điều này trong lòng Ly Hận sư huynh biết rõ chứ? Ngọc Hư Phủ Chủ đã từng nhờ ngươi thông báo cho các Thần Vương Đế Quân khác, hay là Ly Hận sư huynh không có nói rõ việc này cho người khác biết, không biết ngươi có ý gì đây?

Đại Nhật Đế Quân cùng Vĩnh Hằng Đế Quân trong lòng chấn động, nhìn Ly Hận Thiên Chủ. Hiển nhiên hai vị Đế Quân cũng không biết chuyện Thiên Hậu Nương Nương giả chết, mà Ly Hận Thiên Chủ cũng không nói hai người một tiếng, hiển nhiên mưu đồ gây rối!

Đoan Tĩnh Đế Quân lập tức nhìn ra tiện nghi, hét lên một tiếng, tế lên thần lô, đồng thời đánh tới Vĩnh Hằng Đế Quân, từ đỉnh đầu thần lô, móc ngược xuống, thần hỏa phún dũng, lưu biến quanh thân, tay lấy vi chùy, chùy động thiên địa, ngang nhiên xem Vĩnh Hằng Đế Quân trở thành một cục sắt, gõ thật mạnh!

Thân hình Vĩnh Hằng Đế Quân trấn thủ hư không, bất động như thiên, giơ tay tiếp Đoan Tĩnh Đế Quân nhất kích, không mảy nổi giận, chậm chạp nhìn Tư Lý nói: Ly Hận sư huynh, Chuyện Thiên Hậu Nương Nương chưa chết, ngươi giải thích thế nào?

Tuy rằng y tâm thần rung động. Nhưng thực lực vẫn mạnh như trước, Đoan Tĩnh Đế Quân không có khả năng so sánh, nhìn y nhẹ nhàng tiếp được nhất kích của Đoan Tĩnh Đế Quân là có thể thấy được.

Ánh mắt của y chớp mạnh, thầm nghĩ trong lòng: Đáng hận, hành động của Ly Hận Thiên Chủ lần này. Khiến cho ta tiến thoái lưỡng nan.

Đoan Tĩnh Đế Quân gào thét đánh tới, thế ngày càng mạnh mẽ.

Vĩnh Hằng Đế Quân tiếp tất cả các thế công, cười nói: “Đoan Tĩnh sư tỷ, ta và ngươi nay tu thành cảnh giới Đế Quân có chút không dễ, đã tu luyện tới mức này, ta cũng sẽ không làm khó dễ ngươi quá mức. Dau trận chiến này, đợi Ngọc Hư Phủ Chủ đền tội, Cửu Thiên Thần Giới sẽ có thêm một vị trí cho sư tỷ, cho ngươi làm đứng đầu.

Cùng lúc đó, Thái Hư Đế Quân thần vận quanh thân hóa thành một đạo kim cầu, từ Thanh Hủy Thần Vương dưới chân bay lên, tới trước mặt Ly Hận Thiên Chủ, giáng kim cầu định càn khôn, phân âm dương, Thái Hư từ từ đánh tới một trượng.

Phía sau Ly Hận Thiên Chủ, Tu Di sơn Ly Hận giới ba mươi hai đàn thiên ầm ầm rơi xuống phía trên kim cầu, liền mang Càn Khôn đập vụn, âm dương hỗn loạn, cười: “Ha ha Thiên Hậu giả chết có thể nào? Hôm nay, bà ta không chiếm theo đại nghĩa, lượng ả nhất nữ tử, có năng lực nhấc lên bao nhiêu sóng gió hoa?

Thực lực của gã so với Vĩnh Hằng Đế Quân Đại Nhật Đế Quân còn cao hơn một bậc, Thái Hư Đế Quân dù có vu pháp tinh diệu, cũng khó có thể mảy may lay động gã.

Ly Hận Thiên Chủ tiếp được Thái Hư Thần Vương thế công, cười nói: Thái Hư sư huynh, sau trận chiến này, Ngọc Hư Phủ Chủ phải đền tội, các hạ cũng là một ngày đứng đầu, cùng chung chống lại Thiên Hậu, tranh đoạt đế vị.

Đoan Tĩnh Đế Quân ngăn lại Vĩnh Hằng Đế Quân, Ly Hận Thiên Chủ bị Thái Hư Đế Quân ngăn trở, chỉ có Đại Nhật Đế Quân không có đối thủ.

Đại Nhật Đế Quân cùng Vĩnh Hằng Đế Quân, trong lòng đối với Ly Hận Thiên Chủ có hơi bất mãn Ly Hận Thiên Chủ biết rõ Thiên Hậu giả chết, cũng nói cho bọn hắn, làm cho bọn họ sớm có phòng bị, hiển nhiên là động mượn tay Thiên Hậu trừ bỏ tâm tư của bọn hắn, giúp gã diệt trừ hai đại kình địch!

Thiên Hậu không chết, sách lược của bọn hắn dù không muốn cũng phải thay đổi, đối với Thiên Hậu phải đề phòng nhiều hơn, chuẩn bị bất trắc. Bởi vậy Vĩnh Hằng Đế Quân mới không có nói việc diệt môn, mà là cùng Đoan Tĩnh Đế Quân có ý giảng hòa, mới hứa với nàng sau khi diệt trừ Diệp Húc, mời nàng trở thành thống trị nhất đại Thiên giới Đế Quân.

Ly Hận Thiên Chủ cũng biết Vĩnh Hằng Đế Quân cùng Đại Nhật Đế Quân đối với mình có phòng bị, bởi vậy cũng không muốn cùng Thái Hư Đế Quân đánh quyết liệt. Có lẽ hắn sau trận chiến này, làm cho Thái Hư Đế Quân trở thành Đế Quân thống trị nhất đại Thiên giới.

Nhưng mà, điều kiện tiên quyết của hai người bọn họ đều là, phải diệt trừ Diệp Húc!

Thái Hư Đế Quân, Đoan Tĩnh Đế Quân cùng Diệp Húc, đối với bọn họ mà nói là sự uy hiếp, nhưng uy hiếp lớn nhất chính là Ngọc Hư Phủ Chủ, Diệp Húc Diệp Thiếu Bảo.

Diệp Húc tốc độ phát triển quá nhanh. Năm năm trước ở trận chiến triều hội, Diệp Húc vẫn là cảnh giới Vu Tổ, nay dĩ nhiên đã đánh sâu vào Thần Vương. Nếu để cho hắn trưởng thành thêm nữa, tu luyện tới cảnh giới Đế Quân, tất cả mọi người không thể cùng hắn tranh đoạt đế vị!

Huống chi, giữa Diệp Húc cùng vị cấm kỵ kia tồn tại tựa hồ có mối quan hệ không rõ. Vạn nhất Diệp Húc thật là cấm kỵ tồn tại kia chuyển thế, nếu để cho Diệp Húc trở thành Thiên đế mà nói, như vậy những người đã từng vây công cấm kỵ như bọn họ, liền chết không có chỗ chôn!

Bởi vậy bọn họ tuy rằng thỏa hiệp, nhưng Diệp Húc là nhất định phải chết, vạn nhất không thể làm cho hắn tiếp tục trưởng thành thêm nữa!

Đàm Tổ Thần Vương đột nhiên nói: Tạo hóa sư huynh, hiền khang lệ thủ hộ Ngọc Hư Cung, ta tới ứng chiến Đại Nhật Đế Quân, thanh toán năm đó ân oán!

Vợ chồng Tạo Hóa Thần Vương hơi ngẩn ra, chỉ thấy Đàm Tổ Thần Vương vừa sải bước ra, vẫy tay, chỉ thấy Thanh Đế kia phó vẩy mực Sơn Thủy đồ dừng ở đỉnh đầu của hắn, hồng mông tử khí dày đặc, lưu biến quanh thân, đằng đằng sát khí, hướng Đại Nhật Đế Quân đi đến.

Đại Nhật Đế Quân, ta tới chiến ngươi!

Cấm kỵ dư nghiệt, ngươi muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!

Đại Nhật Đế Quân cười lạnh, theo Đại Nhật Thuần Dương trong cung đứng dậy, vẫy tay, chỉ thấy này tấm biển Thiên cung càng ngày càng nhỏ, chỉ thấy quy thuận ở dưới trướng y Chư Thiên Thần Vương, Vu Tổ, Thánh Hoàng vù vù theo từ trong cung bay ra. Đại quân tiếp cận, đông nghìn nghịt, đồng thời đánh tới Thái Hư Thần phủ!

Hạo Thiên Thần giới Thần Vương, Vu Tổ, Thánh Hoàng nghe lệnh, sát nhập Thái Hư Thần phủ, diệt Ngọc Hư phủ cả nhà!

Cùng lúc đó, thân hình Ly Hận Thiên Chủ lay động, Tu Di sơn thượng, ba mươi hai đàn thiên bên trong, ngàn vạn Thần Ma bay lên, hướng Thái Hư Thần phủ công tới, thần vận của gã lại biến thành Thần Ma cùng với u thiên Thần giới cường giả, cười nói: “U thiên Thần giới Thần Vương, Vu Tổ, Thánh Hoàng nghe lệnh, chỉ giết Ngọc Hư phủ cả nhà già trẻ, không được gây thương tích cho môn nhân của Thái Hư Thần phủ!

Viêm Thiên Thập Nhị Thần Vương nghe lệnh, tàn sát Ngọc Hư Cung!

Vĩnh Hằng Đế Quân cũng thân hình nhẹ nhàng run lên, phía sau thật mạnh thần vận bên trong, Viêm Thiên Thần giới chứa nhiều cao thủ rậm rạp bay ra. Chỉ thấy Vu Tổ rơi vào U Thiên phía sau có nhiều thần vương có thần vạn bên trong, mà thánh hoàng rơi vào Vu Tổ có thần vận bên trong, trùng trùng thêm vào, cuối cùng dừng ở mười hai Thần Vương trên người, làm cho mười hai pho tượng Thần Vương này mạnh mẽ vô cùng, lao tới giết Thái Hư Thần phủ!

Sát!

Chư Thiên Thần Ma rống to, chỉ thấy Thái Hư Thần Quý phủ trên hư không, lập tức bị rống dập nát, trùng trùng vang lên ầm ầm đụng vào đám người Thái Hư Thần phủ, hướng Tô Kiều Kiều, Phượng Yên Nhu, vợ chồng Tạo Hóa Thần Vương ầm ầm áp chế!

Thái Hư Thần phủ Thiên Không, rồi đột nhiên hóa thành Hồng Mông, thương thiên sụp đổ, nhật nguyệt vô quang. Sau đó vô số vu pháp Thần Binh Tổ Binh Thánh bảo từ phía trên trời rậm rạp rơi xuống, gần như có thể đem thiên địa đánh thành hỗn độn!

Ngọc Hư phủ sở hữu môn sinh nghe lệnh, tùy ta cùng nhau phòng thủ Thái Hư Thần phủ!

Tô Kiều Kiều cùng Phượng Yên Nhu ngồi ngay ngắn trong vòng tại Đông cung Tây Cung, Vô Sinh Lão Tổ, Cực Nhạc Lão Tổ, phẫn nộ pho tượng Vương, Đà La Ni, Hao Thiên Khuyển, bắc đế Ma Tôn, Hắc Thiên Ma Tôn, Ma Hoàng Ma La thiên, đám người Hạng Tịch đều dừng bên cạnh ở hai cung. Chỉ nghe một tiếng ông, rồi thế giới đột nhiên nở rộ, một tấm thần kính to lớn chuyển động dâng lên, di đến phía sau mọi người.

La Thiên thần kính!

Mọi người cùng lúc hét lớn, đem toàn lực thân pháp kể hết dũng mãnh luyện chế vào Thiên Hậu sở thần kính này. Chỉ thấy thần kính ông ông tác hưởng, một đạo thô to kim quang xuy một tiếng đâm rách Hồng Mông Hỗn Độn, đem Thái Hư Thần phủ Thiên Không, cùng xung phong liều chết chống lại Chư Thiên Thần Vương, Thần Ma!

Thần quang đạo này xuyên thủng trời cao, dựng thẳng lên cao ở trên chính tầng trời, giống như một thanh kim sắc cự kiếm, cắt bầu trời, làm cho toàn bộ cường giả ở Cửu Thiên Thần Giới đều nhìn thấy bức dị tượng này!

Bệ hạ, đám người Ly Hận Thiên Chủ, lao về muốn Ngọc Hư Phủ Chủ động thủ.

Trung Ương Quân Thiên Thần giới, Thiên Dao Cơ nhìn xa trên chín tầng trời, sắc mặt đột nhiên vui vẻ, cười nói: Bệ hạ, nay chúng ta cũng có thể động thủ.

Đế Tuệ Thần Vương thân hình chấn động, chỉ nghe tiếng động ong ong truyền đến. Chỉ thấy dưới trướng y trăm vạn thiên binh thiên tướng cùng lúc vung giương từng mặt tinh kỳ. Hư không Quân Thiên Thần giới răng rắc vỡ ra, từng mặt tinh kỳ bay lên, rơi ở trên động khấu hư không lúc đó, đem chỗ động khẩu này mở rộng càng lúc càng lớn, có hơn trăm vạn dặm lớn nhỏ.

Chỉ thấy một chỗ khác của cửa động khổng lồ này, ba nghìn thế giới hiện ra từng phần, hình thù kỳ quái, lâu, gò đất, châu, bàn, thuyền, ô, thoi, tòa, giống như từng kiện vu bảo từ xưa, phiêu phù ở vô cực nơi ở bên trong, đều tự vận hành.

Đế Tuệ Thần Vương cười ha ha, phía sau mười tám tòa Công Đức Kim Luân chuyển động, vô số thần văn phún dũng xuống, hướng tam thiên thế giới bay tới, tế luyện tam thiên thế giới.

Thái Thanh linh mạch, Thượng Thanh linh mạch, ngọc thanh linh mạch, hết thảy vỡ cho ta!

Phía sau Đế Tuệ đột nhiên hiện ra vô số linh mạch, rậm rạp. Công Đức Kim Luân chuyển động, vô số linh mạch thình thịch vỡ vụn, cuồn cuộn linh khí như nước, phún dũng xuống, gào thét dũng mãnh tiến vào trong ba nghìn thế giới!

Hôm nay, đó là trẫm luyện hóa ba nghìn thế giới, trở lại thành Địa Tiên giới, tụ tập vô thượng công đức, là lúc thành tựu Đế Quân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.