Phù, may là vẫn còn nguyên vẹn. Như vậy là tốt lắm rồi, cứ tưởng cái lò đã
nổ tung rồi chứ. Nếu như nó bị nổ vậy thì đành phải đi xin môn phái, đây đã là cái cuối cùng rồi.
Lúc trước, thì ra Bộ Tranh đã làm nổ mất mấy cái lò luyện đan. Luyện Đan Phong lúc nào cũng có mấy cái lò tồn kho. Mặc dù Luyện Đan Phong không
được coi trọng nhưng dù sao vẫn được cấp phát một chút phúc lợi, cứ tầm
mười năm lại được cấp một cái lò luyện đan sơ cấp. Nếu như không xin
được thì chẳng bao lâu nữa gã sẽ phải mua một cái mới.
Tuy nhiên, hiện giờ Bộ Tranh không có khả năng xin cấp miễn phí, bởi vì
gã không phải là quản sự. Nếu như cái lò luyện đạn cuối cùng cũng bị nổ, gã đành phải tự mình tìm biện pháp khác. Nghe nói Cống Hiến Đường cũng
có lò luyện đan, nhưng chẳng ai có nhu cầu đổi, đồng thời, điểm cống
hiến cần để đổi cũng rất thấp.
Thỉnh thoảng cũng có một vài đệ tử có được bí kíp luyện đan, nếu muốn
tiến hành thì phải kiếm một cái lò luyện đan. Tình huống này cũng không
hiếm thấy, cho nên Cống Hiến Đường buộc phải có lò luyện đan. Ngoài ra,
sau khi đã đổi bằng điểm cống hiến thì cái lò luyện đan đó sẽ là tài sản cá nhân, không giống như những cái lò của Luyện Đan Phong, chúng thuộc
về sở hữu của môn phái.
Đương nhiên, nếu như không cần thiết, Bộ Tranh tuyệt đối sẽ không tự bỏ
tiền ra mua, có thể sử dụng của công thì tội gì phải lãng phí.
Trở lại chuyện chính, Bộ Tranh nhìn thấy lò luyện đan tỏa ra một vầng
sáng mờ ảo, tuy rằng không quá mức rõ ràng, nhưng vẫn thấp thoáng nhìn
thấy. Nếu như nhìn thấy cảnh tượng này, những người khác nhất định sẽ vô cùng sợ hãi thán phục bởi đó chính là Đan Mang.
Vào thời điểm thành đan, có đôi khi đan dược sẽ tự nhiên phát ra một
loại hào quang mà người ta gọi là Đan Mang. Thông thường, Đan Mang chỉ
xuất hiện ở những loại đan dược siêu phàm. Càng siêu phàm thì ánh hào
quang càng rực rỡ. Bởi vậy, cũng có thể coi đan dược này của Bộ Tranh là có chút siêu phàm.
Nhìn chung, có hai trường hợp sẽ xuất hiện Đan Mang. Trường hợp thứ nhất xảy ra với một số loại đan dược siêu phàm vốn dĩ rất khó luyện chế, chỉ cần thành đan là sẽ có Đan Mang. Thứ hai, cho dù chỉ là một loại đan
dược bình thường, nhưng nếu như có được phẩm chất siêu phàm, cũng sẽ có
Đan Mang. Nhưng tình huống đó nói chung rất hiếm khi xuất hiện.
Điều này không chỉ xảy ra trên phương diện luyện đan, mà trên phương
diện luyện khí cũng giống như vậy, chẳng qua là cách gọi khác nhau mà
thôi.
Chẳng thể phân biệt nổi đan dược này của Bộ Tranh thuộc về trường hợp
nào nữa. Đan dược là do chính tay gã phối chế, không biết là thuộc về
loại nào, nhưng có lẽ khả năng thuộc về loại siêu phàm tương đối nhỏ.
Đan dược siêu phàm không phải là thứ dễ chế ra được như vậy.
Khả năng nắm bắt và hỏa hầu khi luyện chế đan dược của gã thực sự đã đạt tới trình độ rất cao rồi. Nói chung, đan dược do gã luyện chế ra tốt
hơn so với bình thường, cho nên khả năng thứ hai có lẽ cao hơn một chút.
Bất kể là loại nào cũng được, dù sao đan dược này cũng là loại tốt. Ở
cái Thất Tinh Quốc này, thậm chí ngay cả người như Tần Sương cũng chưa
từng nhìn thấy có loại đan dược như vậy. Tuy vậy, vẫn còn tồn tại một
vấn đề, không biết hiệu quả của đan dược này có giống như Bộ Tranh đã
suy đoán hay không. Sai lệch trong quá trình luyện dược là việc hết sức
bình thường, trước khi thành công, không ai dám khẳng định điều gì.
Điều này, nên dùng cách nào để chứng minh? Rất đơn giản, ăn vào là sẽ biết! !
Bộ Tranh luôn luôn dùng cách như thế này để xác định, bởi ngoại trừ biện pháp này thì chẳng còn cách nào khác. Bởi vậy, lúc nào gã cũng mang
theo đan dược giải độc để bảo vệ tính mạng.
Vừa mở lò, Bộ Tranh đã nhìn thấy mấy viên đan dược tương đối lóng lánh,
ánh lên sắc lam nhạt, có vẻ rất dịu mắt. Gã đếm qua một lượt, tổng cộng
có năm viên đan dược. Hơn nữa, lúc này số đan dược đó dường như còn đang phát ra một loại hào quang mờ ảo. Tuy nhiên, Bộ Tranh lại không hề chú ý tới điều đó.
Đan Mang như thế này sẽ nhanh chóng biến mất. Nếu như nó duy trì được
một thời gian dài, vậy đã chứng tỏ đan dược này là loại siêu phàm trong
siêu phàm. Hiển nhiên, với trình độ hiện giờ, Bộ Tranh không thể nào đạt được thành quả như vậy, trừ phi là phúc tổ bảy mươi đời.
Tiếp theo, Bộ Tranh chừa ra một viên đan dược, dùng vải bố gói kín bốn
viên còn lại rồi ném vào bên trong Càn Khôn Giới. Đan dược như thế này
đúng ra phải tìm mọi cách kiếm một chiếc bình sứ để cất giữ, đấy là còn
chưa nói tới hộp ngọc mới là thứ thích hợp nhất.
Nếu nói ra lý do sẽ khiến cho người khác rớt mất cằm. Bởi vì hà tiện,
cho nên gã không chịu đi mua mấy thứ đó. Trước kia gã còn có thể lấy một số cái từ chỗ hàng tồn kho của Luyện Đan Phong, nhưng hiện giờ đã dùng
sạch rồi, phải đợi đến lúc cấp phát hàng tháng thì mới có.
Ngồi xếp bằng xuống, gã cho viên đan dược đó vào trong miệng. Gã cảm
thấy một dòng nước ấm bắt đầu từ cổ họng chảy vào trong bụng. Tiếp theo, dòng nước ấm đó liên tục khuếch tán từ trong bụng ra khắp toàn thân. Bộ Tranh lập tức điều khiển dòng nước ấm đó chảy hết toàn bộ về Đan Điền.
Lúc mới bắt đầu, Bộ Tranh vận hành đơn lẻ từng cái kinh mạch một, thu
dòng nước ấm đó về đan điền. Nhưng chẳng bao lâu sau, gã bắt đầu đồng
thời vận hành kinh mạch toàn thân mà bản thân hầu như đã tu luyện qua
một lượt. Vào thời điểm này, gã đồng thời vận hành, thu dòng nước ấm đó
vào trong Đan Điền mà không rơi rớt một giọt, không lãng phí mảy may.
Nếu đổi lại là người khác, tin chắc sẽ rất khó mà làm được điều này, bởi vì rất hiếm có người đã tu luyện hết tất cả các đường kinh mạch như gã, trừ phi là có cảnh giới từ Cửu Mạch trở lên thì mới có thể thu được
hiệu quả ngang ngửa với gã.
Đương nhiên, điều này không có nghĩa là Bộ Tranh đã đạt tới cảnh giới
Cửu Mạch. Quá trình Cửu Mạch đồng hành hiện giờ của gã thực ra không
phải chân chính là Cửu Mạch đồng hành. Mặc dù gã đồng thời vận hành tất
cả các đường kinh mạch, nhưng mỗi một kinh mạch này lại tự mình vận hành riêng lẻ.
Trên phương diện võ đạo, chân chính cùng nhau vận hành là kinh mạch phải vận hành giao thoa tương hỗ lẫn nhau. Trong khi đó, Bộ Tranh chỉ vận
hành đơn lẻ mà thôi, còn kém xa mới đạt tới ý nghĩa chân chính của nó.
Mặc dầu vậy, trên phương diện hấp thu dược lực, thực sự lại không kém
nhiều lắm. Tuy nhiên, trong tình huống không có gì khác lạ, đan dược
bình thường không thể nào có hiệu quả như vậy, chỉ cần cảnh giới Nhất
Mạch cũng đủ hấp thu toàn bộ.
Quá trình Cửu Mạch đồng hành hiện giờ thực sự là việc nằm ngoài suy nghĩ của Bộ Tranh. Từ trước tới giờ, gã luôn chỉ tu luyện đơn lẻ từng đường
kinh mạch một. Lần này, có thể nói là lần đầu tiên gã làm được việc đó.
Qua đó cũng giúp cho gã tìm ra con đường sau này của mình, bắt đầu trải
nghiệm cảnh giới Nhất Mạch tu luyện cùng một lúc hai kinh mạch.
Có một điều khiến cho Bộ Tranh tương đối kinh ngạc, viên đan dược đó có
hiệu quả không tồi một chút nào. Không ngờ đã giúp gã tu luyện xong toàn bộ kỳ kinh Bát Mạch. Nếu căn cứ vào tiến độ lúc trước, tối thiểu gã
phải mất thêm hai tháng nữa mới hoàn thành.
Gã rút ngắn được gần hai tháng thế này là do đan dược đã phát huy tác
dụng, thúc đẩy tiến độ tu luyện. Đến lúc này không cần nói cũng biết,
tác dụng chủ yếu của đan dược này là dùng để tu luyện, đồng thời hiệu
quả của nó còn vô cùng khả quan. Bộ Tranh đã từng thử dùng một ít Luyện
Khí Đan, hiệu quả của nó hoàn toàn không thể so sánh với đan dược này.
Nếu như hiệu quả của một viên Luyện Khí Đan là gia tăng một ngày công
lực, thì của đan dược này chính là ba tháng công lực. Đan dược có hiệu
quả vượt qua một tháng công lực dù thế nào cũng là loại tốt, kể cả là
đặt ở thế lực cao cấp cũng vẫn sẽ là như vậy, chứ chưa nói gì đến loại
vượt qua ba tháng như thế này. Căn cứ vào điều này, đan dược này của Bộ
Tranh tám phần mười là một loại tốt.
Tại sao lại chỉ nói có tám phần mười? Hiệu quả đan dược cũng chỉ là một
trong số những tiêu chí, ngoài ra còn phải tính đến khoảng cách thời
gian giữa hai lần sử dụng. Lấy ngay Luyện Khí Đan làm ví dụ, nó có thể
gia tăng một ngày công lực, nhưng phải ba ngày sau mới có thể sử dụng
viên thứ hai, nếu không thì hiệu quả sẽ rất nhỏ.
Loại mạnh hơn Luyện Khí Đan là Bồi Nguyên Đan, tuy rằng cũng phải cách
ba ngày sử dụng một lần, nhưng nó lại có thể gia tăng hai ngày công lực. Nếu như có thể sử dụng liên tục, đương nhiên là Bồi Nguyên Đan có hiệu
quả hơn.
Từ đó suy ra, nếu như bình quân một ngày có thể gia tăng công lực càng nhiều, dĩ nhiên là loại càng tốt.
Nói chung, đại bộ phận đan dược dùng cho tu luyện đều bị chi phối bởi
tác dụng phụ này. Kể cả là có dùng Luyện Khí Đan thì cũng phải ba ngày
sau mới có thể dùng Bồi Nguyên Đan, nếu không thì chẳng thu được mấy
hiệu quả.