"Tú Anh, tối nay ta có thời gian, chúng ta đi bán đan dược a." Sau khi ăn
cơm xong, Bộ Tranh mời Tú Anh đi cùng với mình bày hàng bán thuốc.
"Không đi, ta còn phải tu luyện!" Hai mắt lộ ra vẻ ước muốn, nhưng cuối cùng Tú Anh vẫn lắc đầu, kiên quyết cự tuyệt.
"Không đi? Bình thường ngươi luôn kêu gào muốn đi cùng với ta cho biết,
xem có đồ ngốc nào đến mua đan dược của ta. Sao giờ bảo đi cùng,
ngươi lại không chịu đi." Bộ Tranh có phần khó hiểu nhìn Tú Anh.
"Qua một tháng nữa là đến thời điểm đệ tử ngoại môn thi đấu, ta phải cố gắng tu luyện!" Tú Anh lắc đầu bảo.
"Đệ tử ngoại môn thi đấu? Là cái gì thế?" Bộ Tranh hết sức khó hiểu. Đối với những việc như thế này, gã hoàn toàn chẳng biết gì mấy.
"Đó là kỳ thi đấu tổ chức một năm một lần của môn phái, không chỉ đệ tử
ngoại môn thi đấu, mà còn có cả đệ tử phổ thông nữa. Thực ra nó chính là kỳ sát hạch hàng năm. Một trăm đệ tử ngoại môn xếp hạng đầu của kỳ thi
có thể trở thành đệ tử phổ thông, một trăm đệ tử bình thường xếp hạng
đầu có thể nhận được vô số tài nguyên tu luyện của môn phái." Tú Anh
giải thích cho Bộ Tranh tương đối rành rẽ, nếu không nàng ta sợ rằng gã
sẽ chẳng hiểu nổi.
Thông thường, cách thức để trở thành đệ tử phổ thông chính là như vậy,
chỉ cần xếp ở một trăm thứ hạng đầu trong kỳ thi đấu đệ tử ngoại môn là
đạt. Làm như thế là nhằm mục đích gây áp lực tạo tâm lý cạnh tranh cho
mọi người, bởi nếu như chỉ cần tu luyện tới trình độ nhất định là thăng
cấp, vậy thì thật sự chẳng có chút tinh thần võ giả nào cả.
Đương nhiên, biện pháp khác thì vẫn có, đó chính là đóng góp hoặc cống
hiến cho mốn phái đến một mức nhất định, đồng thời bước vào cảnh giới
Lưỡng Mạch, vậy là có thể trở thành đệ tử phổ thông. Biện pháp này không có tính cạnh tranh, những đệ tử dùng biện pháp này, thông thường không
có bất cứ hy vọng gì bước chân lên đỉnh cao của võ đạo.
"Hóa ra là như vậy, thế còn đệ tử tạp dịch thì sao?" Bộ Tranh hỏi.
"Trước hết đệ tử tạp dịch phải thông qua khảo hạch trở thành đệ tử ngoại môn, sau đó thì giống nhau cả thôi." Tú Anh đáp.
"Thế thì chẳng liên quan gì đến ta, đến lúc đó ngươi phải cố gắng đấy."
Bộ Tranh vênh mặt tỏ thái độ chẳng liên quan đến mình, khiến cho Tú Anh
có phần khó chịu.
"Ngươi phải tới đó để cổ động tinh thần cho ta đấy." Tú Anh giao một
nhiệm vụ cho Bộ Tranh. Đương nhiên, nàng ta tin chắc Bộ Tranh sẽ rất dứt khoát cự tuyệt nhiệm vụ này.
"Không đi!"
Quả nhiên là đúng. Bộ Tranh không chần chừ thẳng thừng cự tuyệt, ngay cả lý do tại sao cũng chẳng thèm nói.
"Kỳ thi đấu môn phái rất náo nhiệt đó, có rất nhiều thiếu nữ. . ." Tú Anh thử dụ dỗ Bộ Tranh một phen.
"Thiếu nữ nhiều, chàng trai cũng nhiều hả, có đầy những chỗ như thế,
chợ phiên đêm nay cũng như vậy cả." Bộ Tranh cực kỳ coi thường đáp lại, "Ngươi thật sự thiếu từng trải sự đời!"
". . ." Tú Anh đã sắp phát điên, tự dưng bị một tên dế nhũi coi thường bảo rằng ngươi chưa cái biết gì là mùi đời.
"Tốt hơn hết là ngươi nên luyện kiếm pháp nhiều hơn một chút. Đúng rồi,
ta biết một quyển sách tên là Thông Thiên kiếm điển gì đó, ngươi có
thích nghe không, có lẽ nhờ vào nó có thể giúp ngươi bước chân vào một
trăm thứ hạng đầu." Đúng lúc này, Bộ Tranh đột nhiên nhớ tới một bộ điển tịch kiếm pháp vô tình được học lúc trước. Tuy rằng gã không hiểu nội
dung bên trong nói cái gì, nhưng ít nhất vẫn biết được bản điển tịch này thật sự có lợi cho việc tu luyện kiếm pháp.
"Thông Thiên kiếm điển?" Tú Anh nghi ngờ hỏi lại. Đó là cái gì, tại sao mình chưa bao giờ nghe thấy tên.
Tú Anh đâu có biết, bản Thông Thiên kiếm điển thực ra không phải là vật
tầm thường. Đừng nói là nàng ta chưa từng được nghe nhắc tới, kể cả toàn bộ Thất Tinh Quốc cũng chưa có ai từng có may mắn này. Mặc dù tại thế
lực của hai người Lăng Ngạo Tuyết, bản Thông Thiên kiếm điển này không
đáng được coi là loại điển tịch quá bí mật gì cả, nhưng cũng chỉ có
những người đứng trên đỉnh kim tự tháp như các nàng mới có thể được học.
"Đúng vậy a, ta đọc lại cho ngươi nghe a. Thông Thiên kiếm điển, thiên
thứ nhất, kiếm như thế nào mới. . ." Bộ Tranh không thèm bận tâm Tú Anh
có muốn nghe hay không, ngay tức khắc bắt đầu đọc.
Mặc dù xuyên suốt quyển Thông Thiên kiếm điển là loại văn tự cổ trúc
trắc, tối nghĩa khó hiểu, nhưng lại bao hàm các loại tri thức và nguyên
lý kiếm đạo, đề cập từ những kiến thức căn bản nhất của kiếm pháp trở
đi, các loại kiếm pháp trong thiên hạ đều được đánh giá kỹ lưỡng, ưu thế khuyết điểm . . . , phần sau nói về kiếm pháp, cuối cùng là kiếm đạo . . . ,.
Nếu có thể hiểu hết toàn bộ quyển Thông Thiên kiếm điển này, vậy ngươi
chính là một cao thủ kiếm đạo rồi, ít nhất về mặt tri thức lý luận đã
đạt tới một mức độ tương đối cao.
Lúc ban đầu Tú Anh còn cảm thấy bản Thông Thiên kiếm điển này chẳng có
chỗ nào thần kỳ, chỉ có văn tự là tương đối khó hiểu. Nhưng về sau nàng
ta đã phát hiện ra, nội dung của bản Thông Thiên kiếm điển này cao thâm
khó dò, mỗi một chữ như châu ngọc. Nếu như bản thân có thể hiểu được đạo lý bên trong, kiếm đạo chắc chắn sẽ đột nhiên tăng vọt.
So với quyển sách này, những điển tịch bàn luận về kiếm đạo của Thanh
Vân Kiếm Phái hoàn toàn chỉ là sách giải trí dành cho trẻ con!
"Đã hết rồi cơ à, ngươi định đi rồi hay sao? Xin ngươi đấy, đọc có một
lần như vậy ai mà nhớ nổi cơ chứ." Chẳng mấy chốc, Bộ Tranh đã đọc xong
toàn bộ nội dung đã thuộc lòng. Gã vừa mới định đi ra ngoài thì bị Tú
Anh kéo lại.
Thực ra quyển Thông Thiên kiếm điển không dài lắm, so ra, những điển
tịch của Thanh Vân Kiếm Phái còn dài hơn một chút, thậm chí có quyển dài gấp đôi.
"Ta nhớ được mà." Bộ Tranh trả lời.
". . ." Tú Anh cứng họng. Nói đến trí nhớ của Bộ Tranh, nàng ta là người hiểu rõ nhất, gã thật sự có khả năng ghi nhớ siêu phàm. Chỉ có điều, bị trách móc như vậy, nàng ta không quá can tâm, bởi vậy nàng bèn vặn lại
đáp trả.
"Ngươi hiểu không?" Tú Anh hỏi Bộ Tranh đầy coi thường.
". . . , không hiểu. . ." Bộ Tranh chẳng biết làm thế nào, đành phải muối mặt tiếp nhận sự coi thường đó.
"Học bằng cách ghi nhớ chỉ là vô dụng, phải hiểu thì mới được. Ngươi đọc lại một lần, ta sẽ chép lại , sau này sẽ từ từ nghiên cứu." Tú Anh lôi
giấy bút từ trên người Bộ Tranh ra, bắt đầu chép lại những gì Bộ Tranh
đọc không sót một chữ nào.
Thông Thiên kiếm điển được viết hoàn toàn bằng văn tự cổ, có một số chữ
Tú Anh cũng chẳng biết chúng được viết như thế nào, càng không hiểu nổi
nghĩa ra sao. Bởi vậy, nàng ta càng vững tin là Bộ Tranh không đọc sai.
Những chữ đó cứ để sau này mới kiểm chứng lại, giờ cho dù có tìm hiểu
được nghĩa của chúng cũng chẳng ích gì.
Thông qua việc này có thể thấy, thật ra so với những người đọc sách, võ
giả còn phải tinh thông văn tự hơn nhiều, bất cứ loại văn tự cổ nào cũng phải biết, nếu không thì cho dù có tìm được bí kíp cũng chẳng biết bên
trong viết cái gì.
Nghèo học văn, giàu học võ. Muốn học võ thì phải văn võ song toàn, vậy
thì đương nhiên sẽ hao phí tiền của nhiều hơn, cổ nhân quả nhiên là
không lừa gạt ta a!
"Bộ Tranh, ngươi kiếm được cái quyển Thông Thiên kiếm điển này ở đâu ra
thế?" Sau khi chép xong Thông Thiên kiếm điển, Tú Anh hỏi rất nghiêm
túc. Quyển sách này không thể nào là một vật bình thường. Nếu mang ra so sánh với Quy Nguyên tâm pháp, dường như nó còn quý giá hơn rất nhiều.
Bộ Tranh có được một vật như vậy bằng cách nào, điều này thật sự là làm cho người ta khó hiểu.
"Vợ ta bắt ta học đấy." Bộ Tranh thản nhiên trả lời.
"Đừng hươu vượn, nói thật đi." Tú Anh đương nhiên không tin câu trả lời của Bộ Tranh.
"Không tin thì thôi, ta ra ngoài đây, đi bày quầy bán hàng thôi. Hôm nay ngươi ăn tạm đồ ăn còn thừa trong bếp nhé, chừng đó có lẽ đã đủ cho
ngươi ăn rồi." Nói xong Bộ Tranh bỏ đi luôn.
"Thông Thiên kiếm điển. . ." Tú Anh lẩm bẩm bốn từ này. Nhìn theo bóng
lưng Bộ Tranh, nàng ta cảm thấy có lẽ hắn không có lý do gì để lừa gạt
mình. Bởi ngẫm cho kỹ, nếu như muốn lừa gạt, Bộ Tranh chẳng cần đọc chi
tiết đến từng chữ quyển Thông Thiên kiếm điển này cho mình chép như vừa
rồi.
Được rồi, mặc kệ, ai mà chẳng có bí mật. Nếu như Bộ Tranh đã không chịu
nói, vậy thì mình cần quái gì phải bám theo truy hỏi. Hơn nữa, Bộ Tranh
đối xử với mình tốt lắm rồi. Đối với bản thân, những vật đó đã tương
đương với mấy lần gặp được vận may rồi.
Phải cố gắng, lần này phải quyết tâm bước vào một trăm thứ hạng đầu, trở thành đệ tử phổ thông, sau này sẽ có cơ hội quan tâm đến gã hơn.