Độc Dược

Chương 1: Chương 1: Chương 1: Tam ca




Một đôi đồng tử màu tím sâu thẳm khóa chặt vào nam nhân đang quỳ trên mặt đất, trên khuôn mặt đẹp đến yêu mỹ lộ ra vẻ châm chọc, mắt phượng hẹp dài hơi nâng lên,móng tay đạm tử sắc vuốt ve mèo con mềm mại trong lòng.

“Tam ca, ngươi đây là muốn đối nghịch với Xích Viêm gia sao ?”

Nam nhâm bị ép phải quỳ trên mặt đất – Xích Viêm Chích không nói lời nào. Hắn một chút cũng không muốn ở lại Xích Viêm gia, đặc biệt là Xích Viêm gia đã bị nàng điều chỉnh qua !

“Ca, người nhanh chóng nói lời xin lỗi với Tiểu Tử sẽ không có việc gì cả, nhanh a !!” Song bào thai đệ đệ của hắn, Xích Viêm Lăng, đứng một bên có chút nóng vội khuyên bảo vị ca ca cố chấp này

Xích Viêm Chích ngẩng đầu nhìn về phía nữ nhân ngồi ở chỗ cao nhất, xác thực mà nói nàng chẳng qua là một nữ hài mười bảy tuổi, nhưng thủ đoạn đáng sợ của nàng cho dù là hắn này ca ca cũng không dám so bì !

“Xích Viêm Tử, ta tuyệt đối sẽ không lưu lại Xích Viêm gia !” Rống lên tiếng lòng của mình, hắn tuyệt đối sẽ không bị nàng khống chế !

Đại ca cũng Nhị ca thỏa hiệp, trở thành con rối của nàng. Nhưng kết quả thì sao ? Nàng căn bản liền đem hai người bọn hắn thành món đồ chơi, tra tấn nửa chết nửa sống !

Meooo!

Một tiếng mèo kêu thê lương vang lên, xoay người há mồm liền cắn lên da thịt non mềm. Sau khi phát hiện cắn phải chủ nhân của mình, mèo con lập tức nhả ra. Xích Viêm Tử vỗ về mèo con, một chút ý tứ trách cứ cũng không có.

Đem mèo con cắn mình bị thương sang một bên, cũng vì vừa rồi nàng bóp cái đuôi của mèo con. Bất quá, đối với vị ca ca ngỗ nghịch của nàng lại không dễ dàng buông tha như vậy

Váy dài tử sắc cổ chữ V thấp ngực, váy dài tách mở trưc tiếp hở ra một bên đùi, dựa theo những bước đi của nàng mà có thể thấy được một đôi chân thon dài mà trắng như tuyết. Cổ chữ V sâu xuống khiến bộ ngực sữa của nàng như ẩn như hiện, đồng thời để lộ tấm lưng đẹp như điêu khác không sót tí gì. Theo từng bước đi xuống bậc thang của nàng, nam nhân đứng thẳng ở hai bên toàn bộ đều cúi thấp đầu xuống.

Ngón tay mảnh khảnh nâng cằm Xích Viêm Chích lên , buộc hắn phải ngẩng đầu nhìn mình

“Ta nói Tam ca, ngươi cho là ngươi có thể phản kháng ta sao ?” khóe miệng của nàng gợi lên nét cười lạnh.

Tâm Xích Viêm Chích run lên, cố gắng vờ trấn tĩnh, không ngừng tự nhắc mình phải chống lại sự dụ hoặc của nàng. Nàng là muội muội của hắn, là một ác ma khoác áo da cừu.

Thấy hắn không mở miệng, Xích Viêm Tử nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt hắn.

“Xem ra là ca ca không chịu một chút đau đớn, cũng không biết bên ngoài hiểm ác a. Muội muội làm như thế, toàn bộ đều là vì tốt cho ca ca a” Lời nói ra ngoài miệng, không có lấy nửa câu thật lòng.

“Phi! Ngươi đem Đại ca Nhị ca tra tấn thành cái dạng gì ? Ngươi gọi cái này là tốt ?!” Xích Viêm Chích hoàn toàn không sợ chọc giận nàng, dù sao hắn chết cũng không cần ở trong cái nhà ghê tởm này!

Tử sắc tròng mắt lóe lên sự âm tàn, khóe miệng cười lại càng thêm sáng lạn

“Tiểu Tử, ca ca là đang nói đùa ! Ngươi đừng xem đó là thực sự !” Xích Viêm Lăng ở một bên lập tức quỳ xuống trước mặt nàng, trong Xích Viêm gia này, chỉ sợ cho dù là cha mẹ cùng ông bà cũng đều sợ hãi nàng.

Thủ đoạn tàn nhẫn của nàng, quả thực như là vì tra tấn nam nhân mà sinh ra.

Không phải là bọn hắn là ca ca không đủ cường đại, mà là bọn hắn cho dù có tàn nhẫn cũng không bằng được thủ đoạn ngoan tuyệt của Xích Viêm Tử.

“Tứ ca, người yên tâm. Hắn nhưng là Tam ca của ta a, ta làm sao có thể tức giận đâu” Tử sắc váy dài thổi qua trước mặt bọn họ, nhưng hiển nhiên lời nói của nàng không có bất cứ tình cảm nào.

Mèo con mất đi sự âu yếm của chủ nhân, nhảy xuống bậc thang đi đến bên người chủ nhân, ma sát đùi đẹp của nàng

Xích Viêm Tử thoáng cong lưng cúi người mình ôm mèo con vào trong lòng, tỏ vẻ như đang cân nhắc việc gì.

“Tam ca, xem ra là ngươi rất cố chấp. Không bằng vào trong phòng ta hảo hảo suy nghĩ lại đi”

Xích Viêm Tử vừa nói lời này ra miệng, đừng nói là hai nam nhân đang quỳ trên mặt đất, liền ngay cả nhóm nam nhân đứng hai bên cũng đều hít một ngụm khí lạnh.

Xích Viêm gia đều rất rõ ràng, một khi bước vào phòng của Xích Viêm Tử, chỉ sợ khi đi ra, nửa cái mạng cũng không có

Bên trong phòng không phải có đoạt mệnh đáng sợ cơ quan gì cả, mà là có các loại khí cụ do nàng tự tay thiết kế chuyên dùng để tra tấn nam nhân.

“Xích Viêm Tử!!!!” Xích Viêm Chích nổi gân xanh, có thể thấy được sự oán hận cùng phẫn nộ của hắn đối với muội muội.

“Tiểu Tử…” Xích Viêm Lăng còn muôn vì ca ca cầu tình, hi vọng có thể xem xét huynh muội một phần phân lượng.

“Ha ha, còn chờ ta tự mình động thủ sao ?”

Hơi nâng mắt, ánh mắt sắc bén bắn về phía nhóm nam nhân đang đứng bất động.

Nhóm nam nhân lập tức kéo Xích Viêm Chích bị hạ dược đang vô lực giãy dụa đi, chỉ để lại những lời mắng chửi không ngừng của hắn.

Ôm mèo con đi lướt qua Xích Viêm Lăng, hiển nhiên nàng một chút cũng không định nghe bất cứ lời cầu tình nào của hắn.

Quyết định của Xích Viêm Tử nàng, không có bất cứ kẻ nào có thể ngỗ nghịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.