Buổi sáng ngày hôm sau trời hơi lạnh Khuynh Thành liền thấy không khỏe, sắc mặt rất kém cũng may có tiểu An bên cạnh đi lấy trà gừng làm ấm cơ thể đến cho nàng.
“ Bổn cung muốn tới ngự hoa viên đi dạo. “
Tiểu Thúy nhanh chóng đi lấy áo choàng cho nàng.
“ Nương nương phải cẩn thận đừng để bản thân cảm lạnh. “
Nàng nhẹ nhàng nói:
“ Ta biết ngươi muốn tốt cho ta nhưng mà không phải bổn cung đã uống trà của tiểu An pha rồi sao?”
Vậy là hai người họ hộ tống nàng đến ngự hoa viên trùng hợp gặp Mộc tài nhân.
Mộc Liên Tâm hạ thấp người hành lễ với nàng.
“ Tì thiếp xin thỉnh an nương nương! “
Hôm nay tâm trạng nàng không tốt không có thời gian để ý cô ta.
“ Nếu ngươi không ngại có thể đi tản bộ cùng bổn cung. “
Mộc Liên Tâm có chút tiếp thu không kịp.
Hoàng hậu đúng là người tính khí khó lường.
“ Hôm trước nghe nói nương nương gặp chuyện. Thiếp định ghé qua thăm người nhưng mà lại bị Hải quý phi gọi qua nói chuyện. “
Cô ta vừa nói chuyện vừa quan sát biểu cảm của nàng.
Hoàng hậu vậy mà không có phản ứng gì chỉ hỏi một câu.
“ Vậy sao?”
Tiểu Thúy và Tiểu An đi phía sau đã quen rồi.
Nương nương không thích nói nhiều, càng không thích cùng người khác nói chuyện hàn huyên.
“ Hoàng hậu nương nương chắc không biết hôm dó tì thiếp tới quý phi nói muội có thiếu gì có thể tới Hải thường cung tìm quý phi.“.
Họ đi đến một cái đình tránh nắng ngồi xuống Mộc tài nhân lại nói tiếp.
“ Hải quý phi muốn thiếp đi theo cô ta nhưng mà thiếp nghĩ đi theo quý phi không bằng đi theo nương nương. Hôm qua hoàng thượng là vì thiếp nhắc đến nương nương mới phong thiếp lên là làm tài nhân.
Nghĩ đến Mộc Liên Tâm trong lòng rất không vui.
Nàng nhìn cô ta, trong ánh mắt hiện lên điều nhỏ nhặt nhất nàng đều nhìn ra.
Có điều con người này nàng đoán chỉ tính toán cho mình, ngốc thiệt nhưng sẽ không làm hại người khác đâu.
“ tài nhân muốn lấy lòng bổn cung chi bằng chạy tới bên cạnh hoàng thượng thủ thỉ vài câu sẽ tốt hơn. Bổn cung sẽ không vì muội là người do thái hậu chiếu cố mà đối tốt với muội đâu. “
Mộc Liên Tâm ngơ ngác nhìn nàng, cô ta có chút sợ.
Hoàng hậu nương nương không dễ đối phó chút nào.
Cô ta định giải thích thì nghe người khác nói.
“ Thần thiếp thỉnh an nương nương. “
Tạ Hải Duyên vậy mà cũng tới đây.
Tuy không nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi nhưng mà Mộc Liên Tâm cảm thấy bất an nên xin phép đi trước.
“ Thần thiếp vào cung đến nay rất ít khi thấy nương nương ra ngoài! “
Khuynh Thành khẽ cười.
“ Vậy sao? Bổn cung không thích gặp người không nên gặp. “
Tạ Hải Duyên ngồi xuống phía đối diện nàng.
“ Người nương nương nói là thần thiếp sao?”
Tiểu Thúy thấy nàng có vẻ khát nước nên lấy bình nước rót ra cho nàng một ít.
Khuynh Thành uống xong mới từ từ nói chuyện với nàng ta.
“ Bổn cung cảm thấy quý phi rất hiểu ý của ta. Có điều quý phi biết bổn cung không thích còn tới đây là có chuyện gì muốn nói sao?”
Tạ Hải Duyên cũng không xa lạ gì với cách nói chuyện của nàng.
Cô ta chỉnh lại trăm cài sau đó lại xoa bụng rồi nói với nàng.
“ Hôm nay thái y đến bắt mạnh nói thần thiếp có thai.Thần thiếp vốn muốn đi báo cho hoàng thượng nhưng đi nghĩ lại dù sao nương nương là người đứng đầu lục cung phải báo trước một tiếng cho người mới phải. “
Khuynh Thành nghe xong không giận, không sầu vậy mà Tiểu An như thể muốn nhào tới đánh người, cũng may có tiểu Thúy cản lại.
“ hôm trước thái hậu đến chỗ bổn cung muốn bổn cung sinh cho bà hoàng tôn trưởng tử.Bổn cung cảm thấy chuyện này không có khả năng nên đã từ chối nhưng mà chúc mừng quý phi.Cái thai này của muội bất luận là nam hay nữ cũng đều đến rất đúng lúc. “
Thái hậu nghe tin chắc vui lắm.
Hoàng thượng... Chắc cũng vậy.
Nương tử như nàng vào nhà còn chưa cùng phu quân vượt qua giới hạn lần nào thì làm sao có thể mang thai.
“ Thần thiếp nhát gan không dám nói cho hoàng thượng biết. Hay là nương nương di nói giúp thần thiếp có được không? “
Tiểu An tức đến đỏ mặt, trong lòng âm thầm mắng Tạ Hải Duyên một phen.
( Cô mà nhát gan thì chẳng khác nào heo nái biết đẻ trứng.)
Nào ngờ nương nương nhà mình lại nói:
“ Quý Phi đi lại không tiện để bổn cung đi thay muội cũng được. “
Tạ Hải Duyên đứng dậy hành lễ với nàng.
“ Vậy thần thiếp xin phép đi hồi cung “
Tạ Hải Duyên đi rồi Tiểu An không nhịn được nữa nói với nàng.
“ Nương nương hay để nô tì nắm đầu ả này lại đánh một trận. “
Khuynh Thành và Tiểu Thúy bị chọc cho cười thành tiếng. Hoa viên vốn im lặng cũng náo nhiệt hẳn lên.
“ Tiểu An, không được như vậy. “
Tiểu An nhìn nàng:
“ Nhưng mà nô tì tức thay cho người. Hải quý phi kia dựa vào đâu mà có tư cách mang thai huyết mạch hoàng thất. “
Nàng đợi Tiểu An bình tĩnh rồi mới nói.
“ Ngươi không thấy như vậy mới lưỡng toàn kỳ mỹ, mới hợp lý sao?. Hoàng thượng lẽ ra phải có hậu cung ba ngàn giai lệ, hai năm tuyển tú một lần, một năm sinh ba.Hải năm là có thể ôm sáu hài tử. Hoàng thượng vì bổn cung mà có thể khắc chế được một năm là tốt lắm rồi. “