Độc Kiếm

Chương 3: Chương 3




CHƯƠNG 3

Vóc người thon dài trắng nõn dần dần hiện ra trước mặt ta,đối mặt thân thể mê người,ta lại thích nam nhân còn trúng xuân dược,quả thật có chút tâm viên ý mã. Nếu không phải ta lúc này toàn thân vô lực,nói không chừng ta đã nhào đến áp đảo hắn.

“Mặc kệ ngươi là độc kiếm hay thần kiếm,ngươi đã khơi mào hứng thú của bổn tọa thì tốt nhất ngoan ngoãn cho ta,đừng ép bổn tọa dùng sức mạnh với ngươi.”

“Hơn nữa ngươi dường như cũng rất hưng phấn mà.” Hắn hơi nghiêng người nhìn nhục hành khỏe mạnh đứng thẳng dưới người ta,trên đỉnh còn nhỏ ra chất lỏng trong suốt,vừa nhìn đã biết đang hưng phấn.

“Ngoan ngoãn con mẹ ngươi! Lão tử hưng phấn vì nghĩ sẽ thượng ngươi đấy!” Vô cùng nhục nhã khiến ta không còn tỉnh táo,trong lúc mơ hồ ta đã bật ra một lời thô tục.Ta thừa nhận,hắn đã khiến tính tình ta đè nén vô cùng tốt bấy lâu nay ra ngoài.Vừa dứt lời ta liền hối hận,dựa theo tình trạng ta hiện tại tốt nhấn không nên chọc giận hắn.Nhưng giờ này khắc này lòng tự trọng của ta không cho phép ta yếu thế,mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn vào hai mắt hắn.

Nam nhân bỗng nhiên sửng sốt,sau đó bật ra nụ cười làm cho người ta dựng tóc gáy,đưa tay lướt nhẹ qua mặt ta.

“Ngươi là người đầu tiên còn sống sau khi dám trước mặt bổn tọa nói những lời này.”

Trong mắt lóe lên nồng đậm hứng thú khiến ta hoảng sợ,nếu nói vừa rồi hắn chỉ đùa ta,hiện tại ta tin mình đã thành công khơi dậy mãnh liệt chinh phục của người kia.Dục vọng như muốn bốc cháy dán tại trên đùi ta đã chứng minh rõ tất cả.

Dục vọng cực đại dán trên đùi ta,nóng bỏng đến độ để da đầu ta từng đợt tê dại,toàn thân máu nghịch lưu,dược tính chỉ được tạm thời áp chế lại lần nửa bùng nổ chấn động lý trí sắp tan rả.Ta dùng hết toàn lực kịch liệt giãy giụa muốn đứng lên nhưng thân thể mềm nhũn không có bất cứ uy hiếp.Hắn một tay nắm lấy tóc của ta,bắt ta ngẩng mặt nhìn hắn,rồi bỗng nhiên hôn mạnh xuống.

Đó quả thật không phải là hôn,môi bị hắn điên cuồng cắn xé,khoang miệng cũng bị hắn mãnh liệt xâm nhập,nước bọt không kịp nuốt dọc theo khóe miệng chậm rãi chảy xuống,khiết ta không cách nào hít thở.Khi kết thúc nụ hôn ta liền mở to miệng thở gấp.Đầu choáng váng,sau đó hắn bắt đầu men theo cổ dần dần xuống phía dưới gặm cắn,khiến ta hơi đau nhưng bị tác dụng xuân dược chuyển thành khoái cảm lạ thường,ta biết hôm nay mình chạy trời không khỏi nắng,nhịn không được bắt đầu chửi ầm lên:

“Vô liêm sỉ! Vương bát đản! Ngay cả nam nhân…… cũng thượng đúng là biến thái,sớm hay muộn sẽ có một ngày…… Lạn tiểu điểu!”

Nghe được lời ta mắng,hắn không giận ngược lại cười:

“Ngươi rất có tinh thần nha,nhìn dáng dấp xem ra không cần ta nhẹ tay .” Hắn tùy tay cầm lấy đai lưng ném ở một bên,đem hai tay của ta cột chặt ở đầu giường,rồi lật cơ thể ta lại để ta quỳ sấp xuống giường.Sau mới đè thấp thắt lưng của ta,để ta vễnh mông lên cao tư thế vô cùng xấu hổ.

Không biết hắn từ nơi nào lấy ra một lọ mỡ đặc,quét một khối lớn vẽ loạn lên cửa huyệt,tiếp theo mạnh sáp một ngón tay vào.Thân thể ta thoáng cái cứng ngắc, cảm giác ngón tay hắn không ngừng trừu sáp trong cơ thể ta,muốn mở rộng,mặt của ta muốn nổ tung.Tuy rằng ta thích nam nhân nhưng ta chưa từng nghĩ tới để nam nhân khác xâm nhập nơi đó của ta.Ta nghiêng người sang nơi sáng,trong lúc vô tình thấy được tính khí làm ta thở hốc vì kinh ngạc.Chết tiệt!Món đồ đó mà đâm vào ta, ta nhất định sẽ chết.

Hết cách ta đã dùng ánh mắt hoảng sợ lấy lòng hắn,hắn rút ra ngón tay vạn ác,đang lúc ta thở phào nhẹ nhõm thì thứ thô to của ta thẳng tiến vào trong cơ thể ta.

“A!” Thật lớn như chia ta ra làm hai mảnh kịch liệt đau đớn,da thịt toàn thân vô thức căng thẳng,hậu huyệt tràn ra chất lỏng ấm nóng,đầu óc trong nháy trống rỗng,sau đó ta ý thức được── mẹ kiếp,ta thật sự bị nam nhân này thượng rồi .

“Hô… thật là thoải mái……đúng không “Độc kiếm” ?… quả nhiên không sai,kẹp ta chặc quá……”

Tiếng thở dài hài lòng từ sau lưng truyền đến,ta như đắm chìm trong sự thật nam nhân này đẹp còn hơn nữ nhân,hắn đã bắt đầu mãnh liệt trừu sáp.

“Ô a…… ngươi……..con mẹ nó…… ta nhất định sẽ giết ngươi!” Ta cắn chặc răng,thừa nhận hắn mãnh liệt va chạm.Hậu huyệt vốn khô ráo giờ đây thấm đầy máu tươi của ta,làm hắn trừu sáp càng thêm thuận lợi.

“Hô… bên trong ngươi vừa ẩm lại vừa mềm,ưm… không làm tiểu quan đúng là thật lãng phí…”

“Muốn giết ta… sao… có thể a… Chỉ cần ngươi đánh thắng được ta… ừm… hoặc là… dùng cái miệng nhỏ nhắn phía dưới… kẹp chết ta…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.