Nhị Ngốc ngã nhào trên giường,trạng thái của hắn thực sự không được khả quan cho lắm, làn da của hắn trở lên trái nhợt, bằng mắt thường có thể thấy được làn da từ từ trở lên hồng đỏ, sau đó sắc mặt chuyển biến liên tục.
Càng thêm đáng sợ là có thể thấy được mạch máu bên trong thân thể Nhị Ngốc chậm rãi theo dưới làn da hiện lên, cách một tầng da thịt, cũng có thể thấy rõ ràng mạch máu màu đen của hắn, mang theo nhịp đập giật giật, giống như mấy con sâu uốn éo bên trong vậy.
Thiệu Tình có thể cảm giác được, có một cỗ năng lượng dao động theo từ trong đầu Nhị Ngốc bắt đầu hướng về toàn thân thể hắn khuếch tán, cái loại năng lượng dao động này khiến cho Thiệu Tình cảm giác tựa như......một hương vịmang theo một vị ngọt ngào mỹ vị, như một loại dụ hoặc không nói nên lời.
Thật khiến cho Thiệu Tình kích động muốn vươn tay với tới khơi mở chiếc đầu của hắn, đem tinh thạch khỏa sáng trong suốt bên trong kia đào ra cắn nuốt.
Cũng may ý chí của Thiệu Tình vẫn còn kiên định, mặc dù cô cũng bị hiệu ứng trăng tròn ảnh hưởng nhưng so với Nhị Ngốc khả quan hơn rất nhiều, đứa bé lại cùng Nhị Ngốc không sai biệt lắm, đã muốn ở trên giường cuộn tròn thành một nắm.
Một lúc sau, Thiệu Tình quan sát thấy móng tay Nhị Ngốc theo từ màu màu xám đen dài hơn mười li thước, biến thành bén nhọn, thon dài, giống như biến thành một đoản đao màu đen bén nhọn.
Ngón tay Nhị Ngốc cào cấu tựa như cắt đậu hủ dễ dàng xuyên thủng chăn đệm cùng ván giường, đáy mắt màu đỏ của hắn càng ngày càng nồng đậm, Nhị Ngốc thực vô lực đem chính mình cuộn tròn giống như một con tôm, bên ngoài làn da lõa lồ đều biến thành màu đỏ.
Ngay cả mạch máu màu đen nổi lên tạo lên một loạt đường cong uốn éo dữ tợn, thoạt nhìn giống với hoa văn của các hình xăm, phối hợp với Nhị Ngốc bởi vì không ngừng giãy dụa mà quần áo xộc xệch, có vẻ...... Phá lệ gợi cảm.
Thiệu Tình vỗ vỗ đầu chính mình, cô cũng bị thiêu (thiêu - ảnh hưởng của ánh trăng) đến choáng váng, cư nhiên có thể cảm thấy một con tang thi gợi cảm, thậm chí còn có một loại xúc động muốn đi lên cắn một ngụm vào cổ Nhị Ngốc.
Lại qua không sai biệt lắm một giờ đồng hồ, Nhị Ngốc có một chút yên tĩnh lại, Thiệu Tình cũng mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô kiểm tra đứa bé, lại nhìn nhìn Nhị Ngốc, dần dần tâm mới chậm rãi thả xuống.
Không đợi cô hoàn toàn yên tâm, Cố Phán Phán liền kêu to ngoài cửa:
“Chị Tình, nguy rồi, tang thi bắt đầu công thành!”
Thiệu Tình mặt nhăn nhíu mày, cô sờ sờ tóc Nhị Ngốc, thấp giọng nói:
“Tôi xem đứa nhỏ một chút, rất nhanh sẽ quay trở lại.”
Sau đó Thiệu Tình liền rời khỏi phòng, nhưng mà cô không biết, vào thời điểm cô chân trước vừa mới rời đi, sau lưng Nhị Ngốc liền lâm vào trạng thái mất tự chủ, càng mất tự chủ hơn chính là đứa bé.
Đứa bé tuy rằng vẫn biểu hiện so với đứa bé bình thường khác thông minh hơn rất nhiều, nhưng mà hắn dù sao tâm trí của hắn cũng chỉ là một đứa trẻ, ở phương diện khắc chế bản thân này vẫn là so với Nhị Ngốc kém hơn rất nhiều.
Tang thi vào trăng tròn bạo động nguyên nhân lớn nhất, kỳ thật là vì huyết nhục, Nhị Ngốc không giống người thường, nhưng mà vẫn như trước là môt con tang thi, đứa bé coi như là nửa người nửa tang thi tồn tại, cho nên đến trăng tròn, bọn họ bắt đầu trở về nguyên thể bị dục vọng chiếm lĩnh thân thể.
Trăng tròn cũng là thời điểm tang thi dễ dàng tiến hóa nhất, cho nên về sau nếu có thể vượt qua trăng tròn, đội tìm kiếm vật tư ra ngoài sẽ phát hiện, đại bộ phận thực lực của tang thi lại có nâng cao lên.
Đứa bé hoàn toàn đem chính mình cuộn thành một cục tròn, một con mắt tang thi của hắn đã muốn nhuộm thành màu đỏ, một con mắt bình thường còn lại kia ánh mắt cũng bị che kín nhiều tơ máu.
Hắn cần huyết nhục, khát cầu huyết nhục.
Đến tới gần nửa đêm, mặt trăng đã lên tới giữa không trung, lúc này là thời điểm ánh trăng đối với tang thi ảnh hưởng lớn nhất, đứa bé đã cảm thấy rất khó chịu ở trên giường lăn qua lăn lại, đúng lúc này, ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến.
Tựa hồ người ở ngoài cửa nghe được trong phòng động tĩnh, ý đồ muốn mở ra , lại phát hiện cánh cửa bị khóa từ bên trong.
Rất nhanh, một ngọn lửa liền dấy lên, đem cửa phòng đốt thành tro tàn, vẻ mặt đáng khinh của Địa Trung Hải xuất hiện sau đó, hắn mang theo tươi cười đáng khinh đi vào trong phòng, liếc mắt một cái liền thấy được Nhị Ngốc mặt hướng vào vách tường.
Nhị Ngốc trên người quần áo xộc xệch rất nhiều, đầu vai mượt mà tựa như rặng mây đỏ tràn ngập, loã lồ ở ngoài không khí, thoạt nhìn thập phần mê người. (kkkk~)
Địa Trung Hải vốn thừa dịp hỗn loạn muốn tới tìm Thiệu Đồng, hiện tại đa số dị năng giả đều đi chống đỡ tang thi, mà Thiệu Đồng lại là một cô bé gái bình thường tay trói gà không chặt, mấy người Thiệu Tình thì đi chống đỡ tang thi khẳng định sẽ không mang theo Thiệu Đồng đi cùng, Địa Trung Hải chính là tính đến điểm này, mới vụng trộm đi tới.
Không nghĩ tới hắn không tìm được Thiệu Đồng lại tìm đến được một cái cực phẩm, bàn tay Địa Trung Hải chậm rãi sờ đến trên vai Nhị Ngốc, làn da thịt nóng bỏng khiến hắn phải giật mình, cảm giác không phải tốt đẹp cho lắm.
Nhưng mà không đợi Địa Trung Hải làm được gì, người trước mắt liền mạnh mẽ bay qua, hơn nữa đem hắn đặt ở dưới thân.
Hai con mắt màu đỏ sậm mang theo cuồng bạo, còn có một đôi răng nanh sắc bén, móng tay dài bén nhọn, tuy rằng người trước mắt không có gương mặt hư thối, nhưng Địa Trung Hải vẫn có thể liếc mắt một cái liền nhận ra được:
“Trời ơi, tang thi!”
Bởi vì quá hoảng sợ khiến cho giọng nói của hắn trực tiếp phá âm, hắn chẳng thể nghĩ tới, lại đây tìm một cô gái, sẽ có thể gặp phải tang thi, dùng móng tay cũng biết, này một con tang thi là nuôi trong nhà.
Đối mặt với con tang thi nuôi trong nhà - Nhị Ngốc này, Địa Trung Hải trực tiếp liền bị dọa sợ, hắn định sử dụng dị năng khống chế Nhị Ngốc, lại bị Nhị Ngốc một móng vuốt đâm xuống hướng ở cổ tay hắn, móng tay bén nhọn trực tiếp đem cổ tay Địa Trung Hải đâm xuyên qua, máu tươi lập tức chảy ra, hương vị ngọt ngào của máu không chỉ khiến cho con mắt của Nhị Ngốc càng thêm đỏ, ngay cả đứa bé ở trong góc sáng sủa, đều theo hương vị đi tới.
Địa Trung Hải: Ta kháo! ! !