Cố Tích Cửu: “......”
Người này thật ra vẫn không tin nàng, đúng không?
Có lẽ nàng chạy trốn vài lần đã tạo nên bóng ma tâm lý cho hắn.
Chẳng phải nàng bị hắn bắt vài lần cũng sinh ra bóng ma tâm lý đó sao?!
Bỏ đi, tạm thời không thể thuấn di mà thôi, nàng cũng không có ý định chạy trốn, không có thuấn di thì không cần nữa. Nàng xoay người chạy như bay về phía mấy tảng đá lớn.
Đế Phất Y nhìn bóng dáng nàng chạy xa, ánh mắt có chút phức tạp.
Hắn dứt khoát không đả tọa nữa, quay mặt đối diện với mấy tảng đá lớn đằng kia......
Khoảng cách mấy chục mét đổi với Cố Tích Cửu mà nói chính là chuyện vài giây.
Nàng nhanh chóng chạy đến sau tảng đá lớn, đáng mừng chính là phía sau tảng đá lớn cực kỳ sạch sẽ, ngay cả cỏ dại cũng không cao lắm, có lẽ bởi vì đá bao quanh bốn phía nên có thể chắn gió, khiến Cố Tích Cửu có cảm giác ấm áp hơn nhiều.
Nàng thường rất thận trọng trong khi làm việc, sau khi cẩn thận xem xét bốn phía nơi đó một chút, không phát hiện ra điều gì bất thường, lúc này nàng mới bắt đầu thay quần áo.
Cả người nàng ướt đẫm, tất nhiên cần phải thay toàn bộ.
Quần áo của Đế Phất Y hơi lớn số với người nàng, nhưng may mắn nàng có mang theo kéo trên người. Sau một vài vết cắt, nàng miễn cưỡng có thể mặc quần áo vào.
Nàng rất nhanh tay, cắt ba kiện quần áo chỉ mất khoảng hai phút đồng hồ!
Sau khi hoàn tất mọi thứ, lúc này nàng mới cởi hết quần áo ẩm ướt trên người mình ra rồi lau người một chút, sau đó mặc đồ lót vào, cuối cùng khoác lên áo choàng bên trong......
Khi vừa mới xỏ một tay vào trong ống tay áo của chiếc áo choàng, nàng bỗng nhiên dừng lại!
Sau lưng nàng có cái gì đó!
Mặc dù thứ kia không phát ra bất cứ tiếng động nào, cũng không hiện thân, nhưng Cố Tích Cửu vẫn cảm ứng được loại sát khí lạnh thấu xương này!
Thứ kia giống như sư tử đang vồ mồi, lặng lẽ tới gần, rõ ràng là muốn đánh lén một đòn trí mạng ở phía sau lưng của nàng!
Hơn nữa khoảng cách đã cực kỳ gần nàng! Sẵn sàng tấn công nàng ngay trong khoảnh khắc!
Cố Tích Cửu không xoay người, cầm ống tay áo còn lại che lên người mình ——
“Vù!” Một trận cuồng phong nổi lên, một thân ảnh nhanh như chớp đánh về phía lưng nàng!
Rõ ràng thứ này cũng rất biết tận dụng thời cơ, tấn công đúng khoảnh khắc khi Cố Tích Cửu đang mặc quần áo nửa chừng, như vậy cho dù nàng phát giác và muốn tránh né cũng sẽ bị vướng mắc quần áo trên người ——
Móng vuốt sắc nhọn, mắt đỏ như máu!
“Uỵch!” Cố Tích Cửu đang mặc quần áo bỗng nhiên ngã xuống một cái. Nàng ngã quá nhanh, thứ kia chưa kịp có phản ứng, chụp vào khoảng không, cả người nó xẹt qua đỉnh đầu của Cố Tích Cửu ——
“Roẹt!” Cố Tích Cửu nhấc tay lên, một tia sáng lạnh loé lên ở trong tay nàng. Ánh sáng lạnh thấu xương nháy mắt xuyên qua phần bụng của thứ kia!
Nàng thuận thế giẫm ở dưới chân, cả người giống như cá trượt về phía sau, đương nhiên, nàng cũng thuận thế đâm vào ngực của nó ——
“Ngao ô......” Thứ kia gào thảm một tiếng, những chùm máu ngay lập tức bắn ra.
Cố Tích Cửu nhanh chóng đứng dậy, cuối cùng nhìn thấy rõ ràng thứ kia, trong lòng hơi động!
Đó là một con chó?
Thứ kia vừa rất giống chó Tây Tạng nhưng lại không phải là chó Tây Tạng. Nó có bờm rất dài, màu sắc gần giống với cỏ khô xung quanh. Đầu của nó lớn gấp đôi chó Tây Tạng, trên đầu còn có một chiếc sừng bén nhọn như đao.
Một đôi mắt đỏ như máu được giấu ở dưới bộ lông, lộ ra hai chiếc răng nanh dài, tỏa sáng ở dưới ánh trăng.
Thứ này không phải hung hãn bình thường, một đao kia của Cố Tích Cửu rõ ràng đã cắt vỡ bụng của nó, máu tươi chảy xuống đầy đất, nhưng nó vẫn không hề ngã xuống, trừng một đôi mắt đỏ như máu nhìn về phía Cố Tích Cửu rít gào. Chân sau của nó căng cứng, sẵn sàng công kích về phía nàng lần nữa!
Đây là mãnh thú gì?! Không ngờ vẫn còn sống sót như vậy ——
“Đây là Lôi Huyết Ngao! Chủ nhân, ngươi không thể chọc vào nó, đi mau!” Thương Khung Ngọc kêu lên ở trong đầu Cố Tích Cửu!