Hắn đang định nằm xuống một chút, vừa lúc nhìn thấy pháo hoa loé lên bầu trời bên ngoài cửa sổ.
Mặc dù trên người hắn không mang theo tài liệu gì, nhưng loại tín hiệu pháo hoa này muốn giấu khỏi đôi mắt của hắn, đó chính là người si nói mộng.
Hắn biết đây là ám hiệu bí mật mà Cổ Tàn Mặc liên lạc với người của mình, có lẽ đã phát hiện ra manh mối quan trọng nào đó......
Nếu như trước đây, thánh tôn sẽ không để ý tới chuyện này, căn bản sẽ không tò mò đang xảy ra chuyện gì.
Nhưng hiện tại hắn lại nheo đôi mắt lại, nhớ tới biểu hiện của Cố Tích Cửu ở quỷ thị.
Nha đầu kia ở nơi đó nổi bật như vậy, chấn động một đám người ở đây, tin rằng sau này những người đó sẽ thay đổi thái độ khi nhìn thấy Cố Tích Cửu, những thành kiến đó cũng sẽ dần dần biến mất ——
Rốt cuộc trên đời này mọi người sùng bái nhất vẫn là cường giả và tài năng, tiểu nha đầu này giống như một con dao sắc bén, bất luận đặt ở hoàn cảnh ác liệt nào đều có thể trổ hết tài năng, trở thành tồn tại loá mắt nhất.
Vì thế biểu hiện của nàng ở đây cũng không khiến hắn kinh ngạc.
Chỉ là không ngờ rằng trong thời gian ngắn, nàng có thể khắc phục khó khăn một cách xuất sắc như thế.
Có lẽ không cần hắn ở đây chỉ điểm cho nàng, nàng lại càng thêm mạnh mẽ, nàng cũng có thể bình an vượt qua cửa ải, vậy bản thân hắn có phải nên rời đi luôn hay không?
Hắn lại ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, Cổ Tàn Mặc bắn bông pháo hoa này, sẽ không liên quan gì tới Cố Tích Cửu đấy chứ?
Hắn đứng dậy, triệu bốn sứ giả tới: “Đi điều tra xem, Cổ Tàn Mặc nơi đó xảy ra chuyện gì.”
Bốn sứ giả vâng lệnh rời đi, một lát sau Thưởng Thiện sứ giả trở về, thần sắc hắn có chút cổ quái: “Bẩm thánh tôn, trưởng lão hình phạt đường Thiên Tụ Đường đã bắt được một tên trộm linh thạch, đang thẩm vấn. Nhưng nơi thẩm vấn có chút kỳ lạ, không phải ở hình phạt đường, mà là Lăng Phong Các......”
Thánh tôn nhướng mày, chờ Thưởng Thiện sứ giả tiếp tục nói: “Không biết vì sao, Cố cô nương cũng ở đó, thuộc hạ suýt nữa đã chạm mặt nàng.”
Thánh tôn: “......”
Thưởng Thiện sứ giả khó hiểu nói: “Kỳ lạ, Cố cô nương tới đó làm gì? Chẳng lẽ nàng sẽ thẩm vấn đạo tặc? Không đúng, những người trong hình phạt đường đều là những lão bánh quẩy, kinh nghiệm thẩm án phong phú, có lẽ sẽ không để một tiểu cô nương đứng ra thẩm vấn, đúng không? Thánh tôn......”
Hắn vừa cúi đầu nói xong mấy câu này, thấy phía đối diện không hề có động tĩnh, không nhịn được ngẩng đầu, lại phát hiện thánh tôn trước mắt đã biến mất.
Thưởng Thiện sứ giả: “......”
......
Thiên Linh Thiên rất vui vẻ, nhưng niềm vui này chỉ kéo dài cho đến khoảnh khắc hắn ta vận công xong đứng dậy.
Sau khi hắn ta vận công xong, cảm thấy đặc biệt sảng khoái, tinh thần cũng rất dồi dào. Hắn ta mở to đôi mắt, đồng thời đứng lên luộn ngược một cái thật đẹp ra phía sau, kết quả nhìn thấy bốn người trước mắt, hắn ta sững người!
Bốn vị trưởng lão hình phạt đường đều đến đây! Hơn nữa khí thế cực kỳ hung dữ!
Hắn ta theo bản năng lui về phía sau: “Bốn vị trưởng lão, các ngài......”
“Thiên Linh Thiên, Thiên Tụ Đường mất trộm linh thạch, chúng ta nghi ngờ có liên quan tới ngươi. Ngươi cần đi theo chúng ta một chuyến!”
Trái tim Thiên Linh Thiên đập mạnh, trong lòng hắn ta có quỷ, vốn tưởng rằng chuyện mình hạ cổ Thiên Linh Vũ đã bị bại lộ! Không ngờ không phải tội ấy. Hắn ta thở dài một hơi nhẹ nhõm, lập tức hét lên oan uổng, thề thốt rằng mình không ăn trộm.
Thủ tịch trưởng lão hình phạt đường lạnh lùng cười, đột nhiên tới gần, bắt lấy hắn ta, túm lấy mặt dây chuyền lâu năm ở trên cổ hắn ta, gõ phía trên mặt dây một chút, mặt dây chuyền đột nhiên phóng to, trở thành một cái túi trữ vật. Ông ta thuận tay lắc lắc cái túi, vô số linh thạch rơi xuống mặt đất, đoán chừng có mấy ngàn viên.