Độc Sủng Yêu Tinh

Chương 55: Chương 55: Mưu Kế




Chương 54: Mưu kế

Đến gần Lôi cung, giơ giơ tay lên. Các cung nữ đều không tiếng động lui xuống. Tiểu chủ tử không dậy sớm như vậy, Hoàng Thượng đối với Tiểu chủ tử chiếm dục không phải bình thường, ngay cả nội thất cũng không để các nàng đi vào. Bình thường tiểu chủ tử xuyên y (mặc quần áo) rửa mặt đều là Hoàng Thượng tự mình làm. Tin tức này truyền ra, không biết đã khiến mấy vị nương nương ngất đi.

Mính lí ám lí mắng tiểu chủ tử không biết là yêu tinh nơi nào, vậy mà đem Hoàng Thượng mê hoặc đến nước này. Chỉ có chính phi cùng hoàng hậu, mới có tư cách bồi ngủ đến hừng đông. Ngoài ra, chính là ngủ một nửa thời gian, đã bị kêu đi. Không thể khiến Hoàng Thượng hại thân mình. Còn có Lôi cung kia, chính là chưa từng có một vị phi tử nào đi vào, đừng nói là ở lại bên trong.

Chính là không có cách nào a, tiểu chủ tử cái gì cũng không hiểu, Hoàng Thượng chính là yêu. Còn yêu từ trong khung xương, kẻ khác không thể chạm vào, liền ngay cả nhìn, cũng không thể nhìn. Nếu không sẽ có kết cục giống Lâm công công, tuy rằng tất cả mọi người không biết chuyện gì đã xảy ra, chính là ở trong hoàng cung ngây ngốc, ai cũng là người có tâm tư nhanh nhẹn, việc này a, nhất định cùng tiểu chủ tử không thoát khỏi liên quan.

Hoàng Thượng hai ngày này hết thượng triều, sẽ trở lại Lôi cung gọi tiểu chủ tử rời giường. Sau đó mang tiểu chủ tử đến Ngự thư phòng, trung xan (cơm trưa) vãn xan (cơm tối) cũng cùng nhau ăn, lúc rảnh rỗi cùng tiểu chủ tử đi dạo hoa viên vân vân. Từ sau khi có tiểu chủ tử tới nay, Hoàng Thượng liền không có tiến vào hậu cung nửa bước. Các nàng vừa vội vừa tức, muốn tìm người phiền toái, chính là ngay cả người cũng không thấy được, các nàng làm sao ra tay.

Mọi người đều là người khôn khéo, sinh hoạt lâu ở trong hoàng cung. Đương nhiên phương thức hại người cũng nhiều. Chẳng qua tiểu chủ tử mặc kệ là ăn cái gì, đều là cùng Hoàng Thượng cùng nhau, cho dù là hoa quả linh tinh ngày thường, đều có người thử xem có độc hay không. Hoàng Thượng trông coi cẩn thận,không cho phép bất luận kẻ nào lấy đồ vật này nọ cho tiểu chủ tử ăn, nếu không chính là tội kháng chỉ, kia chính là muốn giết cả nhà, đương nhiên sẽ không có người dám.

Vậy hạ dược trong thức ăn, không thể làm cho tiểu chủ tử bị thương đến nửa phần, lại làm cho Ngự trù trong hai ngày này, đã chết hơn phân nửa người. Chuyện liên quan đến tánh mạng, Ngự trù phòng gia tăng thêm người trông coi, người bị kéo ra chém đầu mỗi ngày liền từ từ không còn. Đương nhiên, có chút người cũng sẽ không dễ dàng buông tha như vậy.

Di Tâm cung.

Đức phi vẻ mặt nghiêm túc, thả cái độc xà kia chẳng những không có cắn y, còn bị y nhốt làm sủng vật mà dưỡng, nghe thấy tin tức nàng liền kêu vài tiếng yêu quái. Hay cho một tên yêu vật. Vậy mà ngay cả độc xà cũng thu phục. Đức phi đi tới đi lui, cứ như vậy cũng không phải cách, Hoàng Thượng nhất định là bị cái yêu vật kia mê hoặc tâm trí. Đối với y trăm điều ỷ lại. Nếu không trừ bỏ y, hậu quả thật sự là nghiêm trọng!

“Bản cung cảm thấy y nhất định là một yêu vật, nghe nói ngay cả độc xà đều thu phục. Bọn muội muội cũng nên cẩn thận, làm không tốt là y khống chế được Hoàng Thượng, đến lúc đó bảo Hoàng Thượng đuổi chúng ta ra khỏi cung nói cũng không chừng!” Đức phi vẻ mặt nghiêm trọng, nàng đương nhiên sẽ không chưa đánh đã khai nói cái xà kia là nàng thả.

“Này, tỷ tỷ nói không phải không có lý. Chính là chúng ta có thể làm sao bây giờ chứ Hoàng Thượng hạ lệnh không có mệnh lệnh của ngài ai cũng không thể tiếp cận y, hơn nữa qua hai ngày này, nghe nói Lâm công công tỉ mỉ chọn lựa ba mươi người, đến để bảo hộ con yêu tinh kia, cứ như vậy không phải càng không có cách nào áp chế y sao Tỷ tỷ, ngươi nói làm sao bây giờ a” Toàn bộ cung cao thấp, ai không có cơ sở ngầm, tin tức đương nhiên linh thông. Nếu là có thể hạ thủ, nàng đã sớm ra tay rồi, còn phải chờ cùng Đức phi hợp tác sao. Dịch phi cũng buông xuống ngạo khí thường ngày, trước tỷ tỷ, sau tỷ tỷ.

“Đúng vậy! Tuy nói trước kia Hoàng Thượng bất công, chính là một tháng cũng sẽ đến từng cung vài lần, thế nhưng đến bây giờ cũng không gặp qua một vị phi tử nào, này thật làm cho người ta lo lắng a. Nếu y thật có thể là một yêu vật, này phải làm như thế nào. Như lời Đức phi tỷ tỷ nói, nếu không thì chúng ta tìm một pháp sư bắt yêu đến. Giả sử thật là yêu quái, chúng ta là người há lại chịu đựng được!” Mỹ nhân trên gương mặt thanh thuần xuất hiện biểu tình xót thương, lại điềm đạm đáng yêu ,bộ dáng bất lực khiến ai cũng mềm lòng vài phần.

“Ân, Phương phi tỷ tỷ nói đúng, đối phó với yêu vật phải tìm người so với y càng lợi hại hơn.” Thục phi mềm mại cuốn cuốn khăn nhỏ, luôn miệng đồng ý. Nghĩ đến cái nam nhân tuyệt mỹ kia, nguyên lai là yêu quái a, trách không được bộ dạng lại mĩ đến như vậy. Hại nàng thấy tim cũng đập dồn dập. Nếu không phải y chiếm toàn bộ ánh nhìn của Hoàng Thượng, nàng cũng không đến nỗi muốn y chết.

“Không biết Hiền phi nương nương có y kiến gì, nói nghe một chút!” Nhìn thấy Hiền phi một bên cúi đầu không nói, Đức phi cười lạnh, Hoàng Thượng lại không ở đây, giả bộ thanh cao làm gì! Đức, Nghi, Hiền, Thục tứ phi, phẩm cấp của nàng cao nhất. Nghi phi đã muốn điên rồi, nguyên nhân điên cuồng, tất cả mọi người trong lòng đều rõ. Thục phi còn nhỏ, tâm cơ đơn thuần, tuy nói dĩ vãng được sủng ái nhất, nhưng tâm tư so với bất kỳ ai trong các nàng đã ngây người trong cung hơn mười năm, với nàng mà nói là một quân cờ hảo lợi dụng. Mà Nghi phi này mặc dù so với nàng thấp một bậc, nhưng cũng là tứ phi, hơn nữa vì Hoàng Thượng vì một đại hoàng tử, mà nàng chỉ có hai công chúa, đây là nguyên nhân nàng không thể trừ khử ả ta. Hừ! Nếu không cái nam nhân yêu quái kia, chắc hẳn hiện tại đã chết dưới độc xà của nàng.

Nghi phi buông chén trà, tao nhã lau miệng. Mới chậm rãi nói “Thời gian không còn sớm, hoàng nhi cũng đã trở lại, bản cung nên lui!” Nàng không nghĩ ở đây tranh cái gì, Hoàng Thượng yêu người nào thì là người đó, ở trong cung ngây người mười năm, nên nhìn thấu không phải sao Tình yêu của Đế vương vốn là không lâu dài, nàng còn tranh làm cái gì chứHoàng Thượng muốn thích ai, cũng không phải các nàng có thể ngăn cản được. Vô tình tối thị Đế vương gia (nhà Đế vương là vô tình nhất), hiện tại nàng thầm nghĩ đứa con khoẻ mạnh lớn lên, cái khác nàng cũng không cầu, chỉ ngóng trông hoàng nhi mau mau lớn, tới tuổi mười lăm liền có thể có đất phong ra cung, làm Vương gia nhàn rỗi, qua những ngày mà mình muốn.

Chính là trong hoàng cung, có thật nàng muốn không tranh sẽ không tranh sao

Phẫn hận nhìn thân ảnh kia rời đi, khá lắm Nghi phi, chờ nàng thu thập cái yêu quái kia, sẽ đến lượt ngươi!

“Nàng, chuyện chúng ta muốn làm, nàng sẽ không đi nói cái gì đi.”

“Còn sợ nàng có thể sao, lại nói, chúng ta đây chính là vì tốt cho Hoàng Thượng! Nếu như không có yêu tinh kia, Hoàng Thượng nhất định hồi tâm chuyển ý, đến lúc đó còn quản được chuyện đó sao, tầm mắt đương nhiên sẽ một lần nữa trở lại trên người của ta. . . . . Trên người của chúng ta.” Thục phi mĩ mĩ nghĩ, vừa đắc ý, không nhỏ liền nói ra, nhìn thấy ánh mắt bốn phía không tốt, vội vàng vòng vo nói lại. Ai nói nàng suy nghĩ còn non, hiện tại nàng không nên cùng các nàng ấy trở mặt. Hoàng Thượng đối với nàng vốn là tốt nhất, sau khi trừ bỏ cái yêu tinh kia, nàng nhất định phải đem những người này quỳ dưới chân.

“Thục phi muội muội nói đúng.” Nhìn Thục phi cười đến vẻ mặt ngu ngốc. Nhân tài như vậy, không cần nàng tính kế. Tuỳ tiện một câu nói, đủ khiến nàng trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

“Kia đương nhiên, bản cung vì Hoàng Thượng, cái gì cũng nguyện ý.” Kiều quý nâng cằm, tuy nói Hoàng Thượng phong lưu, nhưng trước khi nam nhân này tới, Hoàng Thượng vẫn là thích nàng nhiều một chút, một tháng ở Nguyệt Quế cung của nàng nhiều nhất. Chính là hiện tại bị cái nam nhân yêu quái kia mê hoặc, hồi cung nàng cũng không có tới một lần, còn vài lần bế môn (không cho người vào), điều này khiến nàng làm sao không nghĩ cách khiến sủng nhi lập tức chết.

Một tuần chắc đăng khoảng 5-6 chương hoặc ít hơn hoặc nhiều hơn một tí nên là các bạn yên tâm ha (✿◠‿◠).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.