Độc Sủng Yêu Tinh

Chương 26: Chương 26: Tổ Hợp Hai Người Ác Ma




Từ nhỏ nàng một mặt che đậy đơn độc, cho nên, nàng lớn lên, cũng không giống như bề ngoài vô hại. Lôi Duẫn Linh rất đẹp, ca ca là Lôi quốc đệ nhất mỹ nam tử, mà nàng chính là Lôi quốc đệ nhất mỹ nữ, (đương nhiên, đây là chính nàng làm ra. Bất quá, bất luận kẻ nào cũng không có phản đối. . . . . . . Kẻ phản đối, đều bị nàng hạ độc!) có bề ngoài xinh đẹp, dáng người hoàn mỹ, trong hậu cung mĩ nam không nhiều lắm, mới có sáu người!

Chỉ cần là đồ vật nàng thích, liền nghĩ hết biện pháp đạt được, không chiếm được, kia còn một biện pháp. . . . . .Huỷ diệt!

Tình cảm người với người trong lúc đó là rất quái lạ, có người bảo vệ đối phương, sẽ đau, sẽ sủng, sẽ ôn nhu, sẽ thực nghiêm lịch, mỗi người cách biểu đạt bất đồng. Lôi gia hai huynh muội chẳng những tính cách năng lực giống quái thai, liền ngay cả biểu đạt tình cảm, cũng có thể biến đổi tình yêu! Hai người trong lúc đó phương thức sống chung cũng rất quái lạ.

Quan hệ của hai huynh muội không phải mọi người có thể nhìn thấu, bởi vì bọn họ cùng một chỗ nhiều nhất chính là đánh nhau, đấu khí, sau đó sai người giết hắn, cục diện hợp lại, đó là không đánh đến ngươi chết ta sống thì không thể.

Nhưng đi theo Lôi Duẫn Hạo lâu mọi người sẽ minh bạch, Lôi Duẫn Hạo là rất sủng ái muội muội này của hắn, chỉ là dùng phương pháp bất đồng mà thôi.

Mỗi lần bọn họ đánh cho ngươi chết ta sống, đại thần sợ tới mức tim gan đập a đập, sợ bọn họ lưỡng bại câu thương. Khuyên như thế nào cũng ngăn không được. Chỉ sợ Hoàng Thượng thật sự giết quận chúa sau này thanh danh càng thêm tàn bạo. Hai người sức chiến đấu kinh người, cũng cho rằng Hoàng Thượng cùng quận chúa hôm nay thế nào cũng chết một người. Dù sao, Lôi Duẫn Hạo đúng là có tiếng vô tình vô nghĩa. Sau khi chiến đấu xong, sẽ không gặp bóng dáng quận chúa, tất cả mọi người sẽ nghĩ rằng nàng bị Hoàng Thượng bí mật giết chết.

Sau đó không lâu, trong cung sẽ phát sinh chuyện kỳ quái, trên người vài phi tử đúng lúc xuất hiện một số cái gì đó kỳ quái, khiến cho lòng người hoang mang. Bẩm báo đến chỗ Hoàng Thượng, lại nhận được im lặng lạ thường. Ngược lại lặp đi lặp lại vài lần, nhóm đại thần phi tử cũng hiểu được, là quận chúa bị giam lỏng kia, đánh không lại Hoàng Thượng, đành phải ngầm lấy phi tử Hoàng Thượng sủng ái để trút giận!

Trong lúc nhất thời, mọi người cười khổ, quả nhiên bất thị nhất gia nhân, bất tiến nhất gia môn. Quận chúa tàn bạo so với Hoàng Thượng cũng không thua một chút nào, dần dần cũng tránh vị quận chúa này rất xa, có thể trốn liền trốn, không muốn trở thành thí nghiệm phẩm của nàng.

Có một lần sau khi đánh nhau, quận chúa thế nhưng hạ độc sủng phi của Hoàng Thượng, tất cả mọi người cho rằng lần này Hoàng Thượng sẽ không bỏ qua cho nàng, nhưng không ngờ không có nửa phần động tác, không có trách nàng, cũng không có phạt nàng, ngay cả mắng chửi cũng không có một câu, khiến cho hoàng phi kia cứ như vậy không công đã chết, có thể thấy được địa vị của vị ‘tối sủng phi’ này trong lòng Hoàng Thượng! Như thế tổng kết, tất cả mọi người minh bạch, Hoàng Thượng sẽ không giết quận chúa, hai người chỉ là cãi nhau cáu kỉnh mà thôi! Bất quá bọn họ phát cáu như vậy, một đống vật hi sinh bên cạnh vô tội chết. . . . . .Mọi người không nói gì. . . . . . . . Hiện tại tất cả mọi người đã minh bạch, đây là phương thức sống chung dị thường của bọn họ mà thôi!

Chỉ là đem phi tử, đại thần cùng người trong cung, gắng gượng tái phát bệnh tim, thỉnh thoảng hướng về phía lão Thiên gia phù hộ bọn họ sống lâu một chút.

Cho nên, về sau hai huynh muội bọn họ có một cái danh hào vang dội, gọi ‘tổ hợp hai người ác ma’! Ai gặp gỡ hai người ác ma bọn họ, đó là chuyện không bao giờ có kết cục tốt!

(Hãn! Trên đời nếu có như nhiều huynh muội như vậy, muốn bao nhiêu người chết a! Bất quá quên đi, nhân khẩu nhiều lắm,những người này chết cũng tốt. . . . . .)

Nhìn hai người trước mắt ngọt ngào, Lôi Duẫn Linh khoé miệng rút gân. Nàng thật sự không thể tiếp thu ca ca chính mình thoáng cái biến thành một cái bộ dáng khác. Không thể tiếp thu được a!

Lôi Duẫn Hạo trực tiếp không *** xỉa tồn tại của nàng, gọi một bàn thức ăn chay uy sủng nhi. Bộ dáng ôn nhu làm cho Lôi Duẫn Linh hai mắt nhỏ máu! Ghê gớm hơn chính là, nàng phát hiện nam hài so với tinh linh còn đẹp hơn kia, bộ dáng xinh đẹp, mà tâm tư lại đơn thuần. Phát hiện mới này làm cho quyết định cướp người này của nàng càng thêm mãnh liệt! Hại loại mị hoặc cùng thanh thuần bất đồng, thế nhưng ở trên người sủng nhi lại kết hợp hoàn mỹ như thế, nàng đỏ mắt a !Đỏ mắt! (đố kỵ)

Quyết muốn đem y đoạt về, dù sao mỹ nhân bên người ca ca, mặc kệ hắn thích nhiều cũng không có vượt qua bảy ngày. Người như vậy, đương nhiên nàng phải có trong tay để thương yêu, nhất định không thể khiến ca ca thương tổn y.

Ảnh một bên nhìn thấy bàn đồ ăn được tâm nhị vị, lại nhìn bên kia hoàn toàn bị coi nhẹ, nhưng vẻ mặt quận chúa không cam tâm. Lắc lắc đầu, ý tưởng của quận chúa hắn ta sao không biết được, chính là tình cảm lần này của Hoàng Thượng, sợ sẽ không phải thế thôi, lại càng không phải đối với những phi tử kia giống nhau, cho dù quận chúa giết chết các nàng, chủ tử cũng sẽ không nói gì.

Nhưng lần này bất đồng, tiểu chủ tử là bảo bối của chủ tử. Không muốn quận chúa liều lĩnh làm ra chuyện khiến chủ tử tức giận, Ảnh đành phải đem chuyện phát sinh mấy ngày này toàn bộ nói cho nàng, hy vọng quận chúa hiểu được tình cảm của chủ tử , tự động rời khỏi, khiến ý tưởng ‘mưu đồ gây rối’ trong đầu nàng biến mất. Chỉ là. . . . . . . . Hiệu quả hắn ta muốn không có đạt được, ngược lại khiến cho Lôi Duẫn Linh càng thêm hưng phấn, ánh mắt nhìn tiểu chủ tử càng thêm hăng say.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.