Cải biên: Mạch Lạc Khê
Đường Thiện Huy đi đến văn phòng, thầy Tô liền đem việc Tiểu Như bị đau dạ dày nói lại cho cậu nghe, lập tức Thiện Huy vội vã chạy đến phòng y tế.
Cửa khóa trái, cậu sốt ruột đập cửa.
- Tiểu Như, cậu ở bên trong phải không? Mau mở cửa cho tớ đi!
Huỳnh Tiểu Như bên trong nghe thấy liền giật mình, nhận thức người nó đang ôm không phải là Nhậm Phong, theo phản xạ đẩy Đặng Vũ ra xa, tay lau vội nước mắt.
Lúc Đặng Vũ bước lại, Tiểu Như liền lùi lại phía sau, không được tự nhiên, nói:
- Sắp đến giờ học rồi, tôi vào lớp trước đây.
Dứt lời, Huỳnh Tiểu Như bỏ đi.
Cửa mở, Đường Thiện Huy từ bên ngoài nhìn vào, bắt gặp thần sắc Tiểu Như không được tốt, liền cau mày:
- Tiểu Như, cậu làm sao vậy? Dạ dày cậu có làm sao không?
Huỳnh Tiểu Như lắc đầu, nó cười gượng:
- Không có, chúng ta mau chóng vào lớp đi.
- Được rồi, đi thôi.
Đường Thiện Huy gật đầu.
Cả hai nói xong liền rời khỏi sau đó.
Chắc chắn bọn trẻ đã rời khỏi phòng y tế, Đặng Vũ bước ra ngoài hành lang.
Nhớ đến cái ôm vừa rồi, vui vẻ cười một tiếng.
Buổi trưa Tôn Hành Duệ lái xe đến trường đón Tiểu Như, lúc này cũng đã 12 giờ, trường học chỉ vừa đủ còn lại Tiểu Như, Nhã Hân, Tuyết Nhi và Minh Minh, Tôn Hành Duệ càng an tâm anh không bị đám nữ sinh quấy nhiễu, đứng chờ ở bên ngoài, cả người tựa vào xe.