Độc Tài & Kiêu Hãnh

Chương 5: Chương 5: Chương 5: Không Ngại Tiểu Tiết




Cải biên: Mạch Lạc Khê

- Anh Hành Duệ!

Tiểu Như từ trong khuôn viên trường nhìn ra bên ngoài gọi, nhanh như cắt chạy ùa về phía Tôn Hành Duệ 一 bỏ lại phía sau vài khuôn mặt chua xót.

Bạch Nhã Hân dừng lại, cô co mày:

- Lại là nam nhân mới, Tiểu Như đúng là quá đào hoa rồi đấy!

Lập tức Tuyết Nhi và Minh Minh cũng dừng lại sau đó, Lâm Tuyết Nhi biểu tình:

- Dù sao tao cũng chỉ ủng hộ cho anh Young mà thôi, anh ấy vừa đẹp trai lại vừa tốt bụng, Tiểu Như với anh ấy mới hợp.

Trịnh Minh Minh thở dài:

- Nhưng mà theo tao thấy Tiểu Như trong lòng vẫn còn hình bóng Nhậm giáo sư, e là không dễ dàng thay đổi, tao chỉ lo lúc đó bọn họ sẽ đau lòng mà thôi.

Tôn Hành Duệ vẫn giống như thường ngày ăn mặc rất chỉnh tề, bộ âu phục màu đen vừa khít với cơ thể của anh, tôn lên vẻ anh tuấn vốn có, bởi vì nét đẹp lập thế này, Tôn Hành Duệ không ít lần bị nữ nhân quấy rối, so với việc ba mẹ ép anh phải kết hôn còn phức tạp hơn nhiều.

Hôm nay là gia hạn cuối cùng, ba mẹ muốn anh phải cho ông bà câu trả lời, nếu không sẽ không nhìn mặt anh.

Tôn Hành Duệ nhân lúc Lý Ân Hạo đang bận giải quyết công việc ở tập đoàn, chạy đến đón Tiểu Như, hoàn thành tâm nguyện của ba mẹ.

Lúc Tiểu Như chạy đến, Tôn Hành Duệ cũng đã phục hồi lại tinh thần, anh đứng thẳng người, cười tươi rói.

Nó nhìn anh, tròn xoe mắt.

- Hôm nay tại sao lại là anh Hành Duệ đến đón Tiểu Như ạ? Anh Young đâu rồi anh?

Tôn Hành Duệ chua xót ra mặt.

- Tiểu Như, lẽ nào em không thích anh Hành Duệ đến đón em? Em chỉ biết có Young, anh đau lòng lắm đấy!

Lập tức Huỳnh Tiểu Như xua tay:

- Em không có, anh đừng hiểu lầm ý của em!

Lời Tiểu Như vừa dứt, Tôn Hành Duệ cười lớn, anh vươn tay xoa đầu nó một cái.

- Khờ quá, anh chỉ là đùa thôi, cũng không còn sớm nữa, anh đưa em về nhà!

Nói xong, Tôn Hành Duệ thu tay về, anh xoay người, mở rộng cửa xe cho Tiểu Như.

- Khoan đi đã!

Bạch Nhã Hân từ phía sau hô lớn một tiếng, cô cùng Tuyết Nhi và Minh Minh chạy ùa đến chỗ Huỳnh Tiểu Như, cúi thấp người, thở hổn hển.

Tiểu Như xoay người lại, chu đáo vỗ vỗ lưng Nhã Hân.

- Có làm sao không?

Bạch Nhã Hân lấy lại tinh thần, đứng thẳng người, hí hửng cười một tiếng.

Cuối cùng, cả 3 đồng loạt nhìn về phía Hành Duệ, mặt dày nói:

- Bọn em cũng đang muốn về nhà, anh cho bọn em đi nhờ có được không?

Dù sao cả 3 cũng ở cùng một nhà, trùng hợp lại cùng đường Lý gia, cũng không phải quá đáng.

Chỉ là, Tôn Hành Duệ “...”, không sao, làm chuyện lớn không nên ngại tiểu tiết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.