Cải biên: Mạch Lạc Khê
Một tháng vừa qua tình hình học tập ở trường của Tiểu Như dần đi vào quỹ đạo, thành tích của nó luôn luôn chiếm ngay vị trí đầu, điều này khiến cho cả bọn mỗi khi nghĩ đến đều chỉ muốn tán dương bảo bối nhỏ.
Về phía Nhậm Phong anh càng biết tiết chế, ngoài dạy Tiểu Như học ở trường, thời gian rảnh rỗi anh thường đến Lý gia cùng nó vun đắp thêm tình cảm, hy vọng sẽ có ngày Tiểu Như đồng ý quay trở về Nhậm gia.
Cá nhân Tiểu Như cũng thoải mái tiếp nhận, mọi người còn lại hầu như ai cũng vì nó thay đổi đi rất nhiều, nhất là Huỳnh Vũ Hy, từ sau chuyện đó trở đi anh luôn là người biết thấu hiểu mọi thứ, quả nhiên không vượt quá giới hạn.
Tiểu Như nhận ra bây giờ nó giống như là người hạnh phúc nhất thế giới!
Hôm nay là thứ hai, sau khi tan học nó cùng Nhã Hân, Minh Minh và Tuyết Nhi bắt xe đến thẳng cửa hàng thức ăn nhanh Lucky, hòng xử lý dứt điểm chuyện hiểu lầm lần trước.
Cửa hàng hôm nay chỉ tiếp đúng mỗi bốn người bọn nó, phục vụ đặc biệt hiểu rõ lý lẽ hơn rất nhiều, thái độ hòa nhã khác xa với lần trước mà Bạch Nhã Hân đến.
Mặc dù không biết có chuyện gì lại thay đổi phục vụ ở đây như vậy, tuy nhiên Nhã Hân vẫn không thèm bận tâm, sau khi gọi xong thức ăn cô chủ động nói với phục vụ muốn gặp mặt ông chủ.
Nam phục vụ nhìn Nhã Hân, dứt khoát gật đầu, đáp:
- Bạch tiểu thư, e là cô phải đợi một lúc, bây giờ ông chủ của tôi đang có chuyện bận a.
- Thật vậy sao? Vậy cũng không thành vấn đề, bọn tôi sẽ chờ anh ta bước ra đây, nếu không bọn tôi sẽ không quay trở về.
Bạch Nhã Hân cứng giọng nói, lập tức nam phục vụ cười cười, anh không nói gì nữa nhanh chóng xoay người trở vào trong.
Khắc Liệt từ trong nhìn ra bên ngoài bắt gặp Huỳnh Tiểu Như, khóe môi tạo thành một đường cong hoàn hảo.
- Quả nhiên con bé thật sự đến đây rồi, mình nhất định phải thông báo cho Tưởng tổng biết chuyện này mới được.
Chưa đầy hai phút Khắc Liệt đã có mặt tại một căn phòng VIP, bên ngoài của không khóa, anh tự ý đi vào.
Khắc Liệt đi qua sofa đi đến đứng bên cạnh Duệ Hiên, chủ động ghé sát tai anh thủ thỉ điều gì đó.
Tưởng Thiên từ đối diện phát hiện anh cả cùng Hạ Khắc Liệt có chuyện muốn che giấu, không khỏi hạ lông mày.
- Này, có chuyện gì lại bí mật như vậy? Hai người xem em là người ngoài hay sao?
Tưởng Thiên khó chịu hỏi, chỉ thấy Tưởng Duệ Hiên sắc mặt rất rạng ngời, hơn nữa còn vui vẻ hơn khi anh ấy được daddy toàn quyền quyết định chuyện đại sự.
Tưởng Duệ Hiên lại không có bạn gái, anh ấy là người rất khô khan, cười tươi như vậy càng không phải thói quen mà anh ấy thể hiện.
Tưởng Duệ Hiên trước giờ luôn để tâm một người, nếu như suy đoán của anh không hề sai, người đó không ai khác chính là…
Khắc Liệt nói xong liền chỉnh đốn lại tác phong của mình, yên lặng đứng bên cạnh Duệ Hiên.
Tưởng Duệ Hiên bình tĩnh lại, nhìn sang phía Tưởng Thiên, khuôn mặt tuấn mỹ sáng rực tựa như pháo hoa đang phát sáng trên trời.
Tưởng Thiên càng xác thực những gì anh suy nghĩ là đúng, kỳ thật đánh hơi được bất thường.
- Anh hai, lẽ nào người đó của anh rốt cuộc cũng chịu xuất hiện rồi hay sao? Thật sự không đơn giản, không ngờ anh lại chịu nhẫn nại như vậy!
Tưởng Duệ Hiên cho rằng em trai đã biết chuyện, không che giấu, gật đầu:
- Không sai, con bé xuất hiện rồi, còn là đang ở bên ngoài chờ chúng ta. Tưởng Thiên, anh hy vọng em cũng đừng so đo với bạn bè của con bé. Dù sao Tưởng gia thiếu nhất không phải là tiền bạc, kinh doanh nhà hàng càng không phải là kỳ vọng của daddy, anh tin em không phải loại người hay chấp nhặt như vậy.