Cải biên: Mạch Lạc Khê
Bạch Nhã Hân cùng đám bạn của cô ta không những không biết chừng mực mà còn làm ảnh hưởng đến bề mặt nhà hàng, anh sao có thể bỏ qua dễ như vậy?
Tưởng Thiên là loại người yêu thích sự sạch sẽ, tối kỵ của anh là nhếch nhác, tuy nhiên từ sau khi Bạch Nhã Hân xuất hiện ở nhà hàng mọi thứ càng trở nên nghiêm trọng.
Anh không so đo, tuy nhiên không thể nuốt trôi cơn giận này!
Bạch Nhã Hân biết rõ mọi chuyện lại không hề xin lỗi anh một câu, hại đến nhà hàng phải kinh doanh ế ẩm, còn khiến anh trong mắt khách hàng là một người chấp nhặt, cô ta dựa vào đâu muốn anh phải khách khí?
Nhưng mà bọn họ là bạn thân của Tiểu Như, Huỳnh Tiểu Như lại là em gái tốt của anh, Tưởng Duệ Hiên quả nhiên rất biết cách khiến anh phải giơ cao đánh khẽ!
Tưởng Thiên đấu tranh tư tưởng một lúc, miễn cưỡng nhìn Duệ Hiên, không mấy thoải mái đáp:
- Thôi được rồi, em sẽ cân nhắc lại lời đề nghị này của anh, hy vọng khi nhìn thấy cô ta em sẽ không phát điên lên mà tính toán chuyện cũ.
- Tưởng Thiên, em bao nhiêu tuổi? Con bé bao nhiêu tuổi? Em có cần so đo từng chút một với bọn trẻ hay không? Anh nói rồi, bọn trẻ chỉ là tính cách nông nỗi, sau khi biết lỗi thì sẽ sửa sai thôi, em là người lớn đừng ích kỷ như vậy, nếu không anh sẽ khiến em ở trước mặt Tiểu Như bị trừ điểm cho xem.
Nhắc đến bảo bối nhỏ, Tưởng Thiên ngay lập tức đứng dậy, anh kịch liệt phản đối:
- Anh hai, anh không thể làm như vậy. Khó khăn lắm Tiểu Như mới tha thứ chịu gọi em là ca ca, em không muốn vì chuyện lần này khiến cho con bé ghét em thêm nữa đâu. Bây giờ vị trí của em trong lòng của con bé vẫn còn chưa trụ vững, anh đừng kích động con bé thêm được không?
Đến đây, Tưởng Duệ Hiên đứng dậy, hai tay di chuyển vào túi quần, dõng dạc nói:
- Jun, cho nên anh muốn em bỏ đi tính cách khó ở này, chỉ có như vậy em vĩnh viễn mới có thể là một ca ca tốt bụng trong lòng của con bé. Lần trước vì chuyện em bên ngoài sinh con cùng người khác khiến Tiểu Như mất lòng tin ở em, anh không hy vọng vì chuyện lần này khiến cho con bé phải thất vọng lần nữa. Kể từ ngày đó chúng ta đều lần lượt bị con bé từ mặt, em cảm thấy chưa đủ chua xót sao?
Tưởng Thiên nhớ đến thời điểm đó Tiểu Như biết được anh cùng ngày phụ nữ khác ‘sinh con’ ở bên ngoài, thậm chí còn nói dối việc đến bar qua đêm, con bé lúc đó đã vô cùng tức giận, suốt một thời gian rất dài đều không đặt chân đến Tưởng gia, ngay cả Tưởng Duệ Hiên tốt bụng cũng bị anh kéo vào trong chuyện này, Tưởng Thiên kỳ thật rất lấy làm day dứt.
Tưởng Thiên suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cũng thông suốt, dứt khoát:
- Được, em sẽ bỏ qua chuyện lần này. Anh hai, hy vọng anh sẽ cùng em lấy lại lòng tin của Tiểu Như, khiến cho con bé không còn giận dỗi chúng ta nữa.
- Tất nhiên rồi Tưởng Thiên, bởi vì anh, anh cần Tiểu Như hơn bất kỳ ai hết.
Tưởng Duệ Hiên cứng giọng nói.
Lúc này bên ngoài từng phần thức ăn được bọn nó gọi phục vụ cũng đã chu đáo mang ra bàn, tỉ mẩn đặt trước mặt từng người một.
Đến Tiểu Như, nam phục vụ liền nói:
- Huỳnh tiểu thư, đây là phần pizza đặc biệt mà Tưởng tổng đã căn dặn đầu bếp làm cho Huỳnh tiểu thư, hy vọng cô sẽ thích.
Nghe đến hai Tưởng tổng, Huỳnh Tiểu Như, Bạch Nhã Hân, Lâm Tuyết Nhi và Trịnh Minh Minh liền co mày, đồng loạt hô một tiếng:
- Tưởng tổng?
Rốt cuộc nam nhân này là ai?
Huỳnh Tiểu Như cho rằng có gì đó không đúng!