Độc Tài & Kiêu Hãnh

Chương 56: Chương 56: Chương 55: Giữ Chân Bảo Bối




Cải biên: Mạch Lạc Khê

Tưởng Duệ Hiên không bận đoái hoài Tưởng Thiên và Bạch Nhã Hân nữa, trong khi hai người vẫn còn cãi nhau di chuyển đến sau lưng Tiểu Như, bất ngờ vòng tay kéo nó ôm vào lòng, sủng nịch cúi đầu hôn tóc nó một cái.

Bị Tưởng Duệ Hiên ôm bất ngờ, toàn thân cố định trong ngực anh, đối phương lại là Khắc Liệt vô ý nhìn, Huỳnh Tiểu Như xấu hổ cựa quậy muốn thoát khỏi lập tức.

- Tưởng Duệ Hiên, anh mau thả em ra, có phải anh muốn em ghét anh thì anh mới vui không?

Nó hét, càng cựa quậy, Tưởng Duệ Hiên càng mạnh mẽ xiết chặt.

Cuối cùng di chuyển đến tai nhỏ non nõn, Tưởng Duệ Hiên thì thầm:

- Tiểu Như ngoan, đến phòng của anh Duệ Hiên nhé? Anh Duệ Hiên muốn cùng Tiểu Như giải quyết mọi vấn đề, Tiểu Như đừng từ chối anh Duệ Hiên được không?

Hạ Khắc Liệt từ đối diện bắt gặp, hai má anh đỏ lên hệt như quả cà chua.

Không can đảm chứng kiến, Khắc Liệt bỏ đi đến chỗ của Tưởng Thiên, thời điểm này cả hai cũng đã không còn cãi nhau nữa, đồng loạt hướng mắt về phía Tưởng Duệ Hiên, sau đó trên mặt xuất hiện một rạng mây đen lớn.

Bạch Nhã Hân tiếc nuối, cô cho rằng người sa vào mỏ kim cương lớn mới thật sự là Tiểu Như!

Lâm Tuyết Nhi, Trịnh Minh Minh có cùng một tư tưởng.

Tưởng Thiên không khỏi hạ lông mày nghĩ:

“Không ngờ anh hai cũng học được cách theo đuổi bạn gái bá đạo này. Nhưng mà không phải, ngộ nhỡ Lý Ân Tinh phát hiện không phải mọi chuyện sẽ ngày càng trở nên phiền phức sao? Tưởng Duệ Hiên anh hai cũng thật là, tại sao lại yêu thích em gái tốt nhất của mình chứ? Có phải anh ngứa mình rồi không?”

Hạ Khắc Liệt khoanh hai tay trước ngực, chủ động ghé sát tai Tưởng Thiên.

- Nhị thiếu gia, đại thiếu gia khi ở gần con bé giống như uống phải loại thuốc trường sinh vậy, không giống như lúc làm việc với tôi, lúc nào cũng lạnh lùng, quyết đoán.

Tưởng Thiên cũng phải thừa nhận:

- Còn với em trai của anh ấy, anh ấy giống như một tên không biết thương xót người khác vậy. Không ngờ vừa gặp Tiểu Như anh ấy lại biến thành một người biết nhún nhường như vậy, thật sự là chua xót quá mà!

Tưởng Duệ Hiên nghe loáng thoáng cả bọn thay nhau nói xấu anh, lông mày tinh xảo liền co lại hết thảy.

Tưởng Duệ Hiên hơi ngoảnh đầu lại sau, tựa như uống phải thuốc độc nói:

- Chuyện là của bọn anh, các em chán sống rồi phải không?

***

Tiểu Như theo Tưởng Duệ Hiên, Tưởng Thiên đến một căn phòng VIP, xung quanh nơi này rất tao nhã, đường hoàng, sofa lại rộng lớn, thoải mái, thích hợp cho cả bọn họp mặt.

Bọn họ quyết định nhân cơ hội lần này giải quyết mọi hiểu lầm một lần, từ việc xung đột giữa Nhã Hân và Tưởng Thiên, cho đến chuyện riêng tư của Tưởng Thiên, Tưởng Duệ Hiên và Tiểu Như.

Sofa hiện giờ gồm 7 người, Tiểu Như ngồi giữa Tưởng Thiên và Duệ Hiên, bên cạnh Duệ Hiên còn có Hạ Khắc Liệt, tương tự đối diện lần lượt sẽ là Nhã Hân, Minh Minh và Tuyết Nhi.

Sau khi giải quyết xong xuôi vấn đề của Nhã Hân, Huỳnh Tiểu Như lại thay đổi ý định cùng bọn họ ra về, tuy nhiên chỉ vừa đứng dậy Tưởng Duệ Hiên đã nhanh hơn giữ Huỳnh Tiểu Như lại.

Bạch Nhã Hân ra đến cửa phát hiện Tiểu Như không theo cùng, cô quay lại cau có.

- Nè, Tiểu Như cũng phải về cùng chúng tôi, hai người như vậy là có ý gì chứ?

Tuyết Nhi và Minh Minh cũng quay lại, cả hai từng người lần lượt nói.

Lâm Tuyết Nhi chống hông:

- Mặc dù các người là chỗ quen biết với nhau, nhưng mà chúng tôi làm sao biết được các người với Tiểu Như không có ý xấu chứ. Nếu như bạn tôi không đi cùng, chúng tôi cũng sẽ ở lại đây.

Trịnh Minh Minh tán đồng:

- Không sai, chúng tôi sẽ ở lại cùng với mọi người nói chuyện vậy.

Lập tức Tưởng Duệ Hiên co mày, anh nhìn chằm chằm Huỳnh Tiểu Như.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.