Có thể tiết lộ hành tung của Thánh Quân ra ngoài, chỉ có thể là người bên cạnh người, tiết lộ hành tung của Thánh Quân chẳng khác nào bán đứng Thánh Quân, quả thực là muốn chết!
Linh Vương và Tô Lăng Dung cũng không dám nói thêm nửa câu nữa.
Bạch Vũ nhìn về phía Y Sư Đông Phương: “Ngươi chắc chắn chỉ cần Dạ Quân Mạc lấy lại được trái tim, là có thể khỏi hẳn sao?”
“Đương nhiên, nếu có thể lấy lại được trái tim của người, ta có thể lập tức chữa khỏi cho người!” Y Sư Đông Phương nói chắc như đinh đóng cột.
“Vậy còn chờ gì nữa? Nhanh chóng đi tìm Tháp Thiên Ky thôi!” U Vương tức tối gầm thét, nhìn thoáng qua Ám Lân, có chút oán giận: “Sao lúc ấy Hộ pháp Ám Lân không khuyên một chút chứ?”
“Cho dù lấy được trái tim, cũng không trị hết được. Y Sư Đông Phương không phát hiện Thánh Quân bị trúng Đoạn Hồn sao?” Ám Lân vẫn không nói gì, Bạch Vũ lại lạnh lùng mở miệng, giọng nói bình thản, lộ ra mũi nhọn ép người.
Y Sư Đông Phương ngẩn ngơ ngay tại chỗ: “Đoạn, Đoạn Hồn... Không thể nào? Đó là chất cực độc trong thiên hạ, không có thuốc nào chữa được!”
“Nếu ngươi biết Đoạn Hồn, nên biết hiệu quả của Đoạn Hồn rất giống triệu chứng của Dạ Quân Mạc, ngươi không chuẩn đoán ra được sao?”
Y Sư Đông Phương ngã ngồi xuống đất 'phịch' một tiếng: “Nếu là Đoạn Hồn, không quá ba tháng, Thánh Quân sẽ chết, cho dù có cách gì cũng không thể cứu được người!”
Linh Vương, U Vương và Tô Lăng Dung đều bị dọa đến choáng váng.
Tô Lăng Dung cũng có cảm giác trời sập đất nứt, nàng ta dẫn Y Sư Đông Phương tới là muốn biểu hiện ở trước mặt Thánh Quân, ai biết Y Sư Đông Phương lại trực tiếp phán cái chết cho Dạ Quân Mạc!
Đầu óc của Linh Vương và U Vương đều trống rỗng, bây giờ toàn bộ Ám Dạ Đế Quốc đều dựa vào uy phong và thực lực của Dạ Quân Mạc để tồn tại, nếu Dạ Quân Mạc chết...
“Chàng ấy sẽ không chết, ta sẽ chữa khỏi cho chàng ấy.” May ra ở phía sau, giọng nói chắc như đinh đóng cột của Bạch Vũ truyền vào trong tai bọn họ.
Những lời này quả thật giống như tiếng trời làm cho bọn họ lập tức tỉnh táo lại, mừng rỡ như điên.
“Lời này của Vực Chủ Bạch Vũ là thật sao?”
“Nếu không thì các ngươi cho rằng các ngươi cầm mấy thứ tới để làm gì? Đừng chậm trễ, Cửu Tinh Linh Chi là dùng cho Dạ Quân Mạc, linh thịt Kim Long là dùng để làm thuốc, nhanh đưa cho ta, thời gian gấp rút.”
“Được, được, đều đã ở trong này.” Linh Vương lập tức lấy hai thứ này ra từ bên trong linh khí không gian.
Bạch Vũ nhận lấy hai thứ này, kéo Y Sư Đông Phương còn chưa hồi phục tinh thần lại, đi đến phòng bên cạnh.
Dù vị Y Sư Đông Phương này không chẩn đoán ra được Đoạn Hồn, nhưng y thuật quả thật không tệ, cũng không cần lo lắng lòng trung thành, để cho ông ta dùng Cửu Tinh Linh Chi 4000 năm trị liệu cho Dạ Quân Mạc, chắc chắn không thành vấn đề.
Tô Lăng Dung nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, rũ đôi mắt đỏ bừng xuống, lửa giận ghen tị đốt cháy lòng nàng ta, căm hận muốn lập tức giết chết Bạch Vũ!
Vì sao là Bạch Vũ? Vì sao người có thể cứu Thánh Quân lại vẫn cứ là Bạch Vũ? Nàng không cam lòng, nàng chết cũng không cam lòng!
Bạch Vũ lấy Cửu Tinh Linh Chi đưa cho Y Sư Đông Phương, quả nhiên ông ta biết phải dùng cho Dạ Quân Mạc như thế nào, ông ta dựa theo ý của Bạch Vũ, cẩn thận chăm sóc Dạ Quân Mạc, ngoại trừ Ám Lân, không ai có thể tự ý vào phòng dưỡng bệnh của Dạ Quân Mạc.
Ám Lân vây tẩm điện của Dạ Quân Mạc đến một giọt nước cũng không ngấm qua được, bảo vệ kín không một kẽ hở.
Lúc này, Bạch Vũ mới yên tâm bế quan, chế ra thức ăn Linh Dược, nàng chỉ dùng hai ngày đã dung hợp được Tẩy Linh Quy Nguyên Thủy và linh thịt Kim Long, chế tạo ra thức ăn Hoán Linh, nhưng không thể tùy tiện cho Trảm Nguyệt dùng.
Sau khi ăn thức ăn này, tẩy rửa đi linh thuật, cùng lúc đó phải lập tức học linh thuật mới, nếu không sẽ uổng phí.
Đây cũng là lần đầu tiên Bạch Vũ dùng loại thức ăn này, cũng không có kinh nghiệm tương tự ở trong trí nhớ của nàng, vì để đảm bảo có thể tu luyện thành công, Bạch Vũ tính tìm một nơi có linh khí vô cùng dồi dào, tốt nhất là giống như Long Tuyền ở trên Vân Vũ Thần Châu, là nơi dồi dào đến mức có thể giết chết người.