Bỗng chốc tổn thất mười mấy đệ tử ở bên ngoài, có thể nói là Ngọc gia tổn thất vô cùng nghiêm trọng, Thượng Quan gia thì tốt chút, thực lực của đệ tử ở khắp nơi bên ngoài của bọn họ mạnh hơn Ngọc gia một chút, nhưng cũng có không ít người đã chết, làm cho nguồn tình báo của Sáng Thế Thần Điện ở Ngũ Hành Đại Lục giảm mạnh.
Thượng Quan Vân Trần sứt đầu mẻ trán với chuyện này, hoàn toàn không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Ám Dạ Đế Quốc cũng đã hạ sát thủ với bọn họ.
Người Ngọc gia đến tìm hắn kể khổ than trời trách đất, hắn đồng ý phái người bảo vệ, kết quả người Ngọc gia vẫn chết liên tiếp từng người một.
Thượng Quan Vân Trần cảm thấy đau đầu, đợi đến lúc người Ngọc gia lại đến tìm hắn, hắn dứt khoát không gặp.
Ngọc Ưu Liên bất đắc dĩ quyết định rút mọi người Ngọc gia về, tạm thời tránh đầu gió.
Thượng Quan Vân Trần lại không đồng ý, Ngọc gia rút, không phải chỉ còn lại Thượng Quan gia sao? Chẳng lẽ cũng cho toàn bộ gia tộc Thượng Quan rút về? Chuyện này chẳng khác nào toàn bộ Sáng Thế Thần Điện đều co đầu rút cổ ở trong Thần Điện không ra cửa. Thượng Quan gia hắn vẫn không ném nổi mặt mũi này.
Ý của Thượng Quan Dương cũng là như thế, Ám Dạ Đế Quốc đã ra tay, vậy cũng chỉ có thể đối địch. Hắn giết người của chúng ta, chúng ta sẽ giết người của bọn hắn. Nói về nội tình, đương nhiên Sáng Thế ban đầu và Sáng Thế Thần Điện cũng có nội tình (ý nói tình hình bên trong, thế lực bên trong).
So sát thủ, bọn họ cũng sẽ không sợ Ám Dạ Đế Quốc.
Lúc này Thượng Quan Vân Trần rút toàn bộ sát thủ và đệ tử ở bên ngoài về, sắp xếp một lần nữa, đối địch chính diện với nhân mã Ám Dạ Đế Quốc.
Về phần Viện Trưởng Lão bên kia, hắn ta đã bỏ qua một bên, không quan tâm nữa.
Thượng Quan Vân Trần đang chuẩn bị bất chấp dạy dỗ Ám Dạ Đế Quốc, Viện Trưởng Lão được thả lỏng lập tức phát ra một tin tức làm thiên hạ khiếp sợ.
Năm đó Bạch Phong đứng đầu Thần Điện đã bị Thượng Quan Dương hại chết!
Trong lúc nhất thời, trên Đại Lục gió nổi mây phun, tất cả môn phái đóng cửa không ra đều khiếp sợ không thôi, giống như động vật đang ngủ đông bị sấm sét làm giật mình bừng tỉnh, ào ào ló đầu ra.
Tin tức này tựa như một trái bom, khiến Ngũ Hành Đại Lục vốn không yên ổn oanh động, nhấc lên sóng to gió lớn.
Các môn phái lớn đều tỏ vẻ vô cùng oán giận. Khó trách dám to gan lớn mật thiết kế giết công chúa Bạch Vũ, ngay cả mẫu thân người ta cũng xử lý, huống chi chỉ là một tiểu nữ hài?
Cái gì? Ngươi nói tin tức này là giả?
Chuyện Viện Trưởng Lão thành khẩn lập thề tuyên bố ra còn có thể là giả à? Mỗi một chứng cứ này có thể làm giả à? Không tận mắt nhìn thấy chuyện thực có thể viết ra được à?
Gia tộc Thượng Quan, quả thực là tội ác tày trời!
Toàn bộ Ngũ Hành Đại Lục đều là Thần Sáng Thế sáng tạo ra, là Thần Sáng Thế cho bọn họ cơ hội sống và sinh sôi, nói Thần Sáng Thế là tổ tiên chung của bọn họ cũng không đủ. Chỉ cần không phải là tên lòng lang dạ sói, đều có một phần kính sợ và biết ơn đời sau của Thần Sáng Thế.
Huống chi những đời sau của Thần Sáng Thế đều là nhân vật thiện lương đơn thuần, dùng huyết mạch của bản thân che chở cả vùng đất, bảo vệ Bát Đại Thế Giới, 3000 Vị Diện.
Bọn họ không nghĩ tới hai vị đời sau của Thần Sáng Thế lại liên tục bị người hãm hại!
Lá gan của Thượng Quan gia cũng quá lớn, lá gan của Thượng Quan Dương cũng quá lớn!
Trong vòng vài ngày, dư luận trên toàn bộ Ngũ Hành Đại Lục đều công khai lên án Thượng Quan gia. Nếu là bình thường, có thể bọn họ sẽ không có lá gan này, nhưng bây giờ có Viện Trưởng Lão phẫn nộ chỉ trích trước, bọn họ theo sát phía sau.
Một, mười, hơn một trăm, hơn một ngàn môn phái đều đang tức giận mắng Thượng Quan gia, còn có cái gì phải sợ?
Vốn là bị Thượng Quan gia – người nắm Sáng Thế Thần Điện trong tay ức hiếp, bọn họ căm hận Thượng Quan gia không dứt, bây giờ trách mắng được, đó là mỗi một người đều hung hăng mắng. Một khi dư luận bị kéo lên, sẽ giống như sóng triều, lớp sau cao hơn lớp trước, cuối cùng lực lượng dời núi lấp biển đánh người tan xương nát thịt.