Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 517: Chương 517: Định Hồn Châu 3




Trừ cái đó ra, còn có cả bản vẽ cấu tạo Tháp Thiên Ky, mỗi cơ quan của không gian đều được đánh dấu rất rõ ràng, Bạch Vũ phát hiện không gian lãng phí vây nàng lúc trước ở ngay bên cạnh trung tâm, nhưng cho dù nàng biết, cũng không có cách nào đi qua.

Có những bản vẽ này, trong đầu Bạch Vũ hình thành một khối lập thể cấu trúc bên trong Tháp Thiên Ky rất rõ ràng, lập kế hoạch mấy lối đi thích hợp nhất thông đến trung tâm Tháp Thiên Ky.

“Cho dù Thượng Quan Vân Trần có điều động cơ quan Tháp Thiên Ky nữa, cũng không sao, ta chắc chắn có thể tìm đến được trung tâm Tháp Thiên Ky.” Bạch Vũ vui vẻ ôm cổ Dạ Quân Mạc.

Dạ Quân Mạc mỉm cười nhàn nhạt, nhìn thoáng qua bản vẽ trên bàn thật sâu.

Âu Dương Diệp rộng rãi lấy bản vẽ Tháp Thiên Ky ra, đương nhiên Bạch Vũ sẽ không để cho Âu Dương Diệp thất vọng, rất nhanh đã tìm được chỗ tốt vẽ ra khế ước chiêu hồn (gọi hồn), đưa Uyển Kỳ vào trong khế ước trận.

Nàng dùng máu của chính mình làm vật tế, kêu gọi hồn phách Uyển Kỳ trở về chỗ cũ, dung hợp vào thân thể.

Khế ước chiêu hồn là một loại khế ước vô cùng hiếm thấy, đoán rằng rất nhiều người đều chưa từng nghe nói, cho dù là Khế ước đại sư cũng có rất ít người biết loại khế ước này.

Đây là một loại khế ước có thể khởi tử hồi sinh, nhưng điều kiện sử dụng vô cùng hà khắc, thân thể khỏe mạnh, linh hồn hoàn chỉnh, hơn nữa phải ở ngay gần đó, nếu không có Định Hồn Châu, Uyển Kỳ cũng không thể may mắn như vậy, mà trên đời này chỉ có một viên Định Hồn Châu như vậy.

“Khi nào Uyển Kỳ có thể tỉnh lại?” Âu Dương Diệp trông mong hỏi.

“Chuyện này phải xem thân thể của bà ấy, nhanh thì hai ngày, chậm phải năm sáu ngày, vào dịp này, ngươi phải trông chừng cẩn thận, mỗi ngày phải đút bà ấy một ít thức ăn, bảo vệ thân thể bà ấy, không thể ra khỏi khế ước trận.” Bạch Vũ dặn dò.

Âu Dương Diệp sửng sốt một lúc: “Công chúa muốn đi đâu?”

“Ừm, chúng ta phải về chuẩn bị tiến vào Tháp Thiên Ky. Nếu vẫn còn có vấn đề, ngươi có thể đến Vực Ám Dạ ở Đại lục Hiên Thổ tìm chúng ta.” Tuy còn cách lúc vào Tháp Thiên Ky mấy ngày, nhưng Bạch Vũ đã có chút nóng vội, nàng muốn trở về trước chuẩn bị một chút.

Dạ Quân Mạc yên lặng nhìn chăm chú Bạch Vũ và Âu Dương Diệp nói chuyện Tháp Thiên Ky, màu mắt càng sâu, hạ mắt xuống che lại cảm xúc nơi đáy mắt.

Đương nhiên Âu Dương Diệp sẽ không cứng rắn giữ lại.

Ngày hôm sau, lúc Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc phải đi, Âu Dương Diệp cực kỳ hớn hở tới tiễn bọn họ, nói với bọn họ tuy Uyển Kỳ còn chưa tỉnh lại, nhưng ngón tay đã bắt đầu cử động rồi !

“Chúc mừng.” Bạch Vũ nhìn nam nhân trước mặt vui vẻ không thôi vì thê tử sắp tỉnh lại, thật lòng chúc phúc.

Âu Dương Diệp thật là cực kỳ yêu Uyển Kỳ, vì bà mà phản bội Sáng Thế Thần Điện. Cho dù biết Uyển Kỳ đã chết, vẫn không từ bỏ đợi mấy ngàn năm, chỉ vì cứu sống bà.

“Cái này cho người.” Âu Dương Diệp nhét một cái hộp gỗ vào trong tay Bạch Vũ.

Bạch Vũ mở ra vừa thấy, bên trong chính là một hạt châu óng ánh trong suốt giống như thủy tinh: “Đây là cái gì?”

“Định Hồn Châu, ta luyện ra một lần nữa, đã cải tiến nó tốt hơn rồi.” Âu Dương Diệp vui tươi hớn hở nói, toàn thân đều đã tỏa ra ánh sáng tự tin.

“Ngươi muốn tặng nó cho ta?” Bạch Vũ kịp phản ứng, có loại cảm giác vừa mừng vừa lo. Thần khí bảo mệnh đó, cho ta như vậy, ngươi cũng thật sự bỏ được.

“Ta có thể tạo ra được một viên, tự nhiên có thể tạo ra được viên thứ hai, coi như cái này là lễ gặp mặt nghênh đón công chúa trở lại. Công chúa, Sáng Thế Thần Điện của người đã bị hủy, Sáng Thế Thần Điện bây giờ đã sớm không còn là cái vốn dĩ kia rồi.” Âu Dương Diệp thở dài nặng nề.

“Ta biết, đồ của ta, ta sẽ giành lại.” Bạch Vũ nắm chặt hộp gỗ.

Dạ Quân Mạc đã gọi Ngũ Hành Chu Tước ra, kéo tay Bạch Vũ, cùng nhau cưỡi lên Chu Tước rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.