Thiếu niên dừng lại trước cửa thành, cũng không xuống ngựa, không chút để ý
liếc nhìn tất cả mọi người, tùy ý chắp tay “Tại hạ Viêm Hạo Thiên, phụng mệnh phụ vương đến đón tiếp các vị, hai vị Quận Quân đã thương lượng
trước rồi sao, lại cùng nhau tới?”
”Không phải.”
”Trùng hợp.”
Hai vị Quận Vương kiêu ngạo ném đi sắc mặt, thề thốt phủ nhận.
Mày kiếm Viêm Hạo Thiên nâng lên, “Thật đúng là khéo, nhưng mà cũng tốt,
tiết kiệm được thời gian bản thái tử phải đi một chuyến nữa.”
Vị
thiếu niên nhìn có vẻ kiệt ngạo bất tuân (tính tình hung hăng cường bạo
không biết phục tùng) này chính là Thái tử điện hạ của Viêm Võ Đế Quốc,
cũng là một trong những người dự thi của Triệu hoán đại hội lần này.
Thay vì chướng mắt nhìn Bạch Vũ, Bắc Thần Phong càng cảm thấy hứng thú với vị Thái tử này hơn.
Viễm Võ Đế Quốc ba lần liên tục đạt được giải Nhất ở Triệu hoán đại hội,
thực lực cường hãn, Viêm Hạo Thiên còn là đứa con duy nhất của của Viêm
Võ Đế, là người thừa kế được bồi dưỡng tỉ mỉ, năm ngoái đã đánh tiến vào được hạng 49 trên Vô Trần Bảng, là Triệu hoán sư dưới 20 tuổi duy nhất
được xếp vào vị trí 50 người đứng đầu.
Hắn kế thừa toàn bộ thiên
tư của Viêm Võ Đế, có một con Triệu hoán thú Cực phẩm, là người được
Công hội Triệu hoán sư công nhận có thực lực cực mạnh.
”Thì ra là Viêm thái tử, hạnh ngộ. Làm phiền dẫn đường .”Bắc Thần Phong ôn hòa cười nói.
Viêm Hạo Thiên ném cái nhìn về phía hắn, “Dẫn đường thì có thể, nhưng mỗi
Quận Quốc chỉ có mười người được tiến vào, còn lại thì ở lại ngoài thành đi.”
Đông Nhạc Quận Vương không nói chuyện, Bắc La Quận Vương
thì không đồng ý, “Chúng ta đến để tham gia Triệu hoán đại hội, Viễm Võ
Đế Quốc lại không cho vào thành, không phải có chút quá phận sao?”
”Quá phận? Ngày mai ta cũng sẽ mang theo mấy ngàn người đến ngao du ở Bắc La Vương Thành, không biết Quận Vương có cảm thấy quá phận hay không?”
Viêm Hạo Thiên rất không khách khí liếc mắt, “Ta tôn trọng các ngươi mới không cho các ngươi dẫn người vào thành, nếu các ngươi mang một đám phế vật vào thành, ai sẽ nhàn rỗi không việc làm mà đi ngăn cản?”
”Làm càn!” Bách Lý Uy nổi trận lôi đình, một chưởng chụp về phía Viêm Hạo
Thiên, chưởng phong mãnh liệt giống như thiêu đốt, cọ xát trong không
khí tạo thành thanh âm kinh hãi bạo liệt. Bách Lý Uy có thể tiến đến
được vị trí Tướng Quân đương nhiên không phải chỉ là tiểu nhân chỉ biết
dùng chút thủ đoạn đùa giỡn, hắn là Triệu hoán sư Cao giai, một chưởng
đánh ra cũng không phải là thứ mà Triệu hoán sĩ bình thường có thể tiếp
được.
Mà chưởng này của hắn không có một chút lưu tình, hướng
thẳng về phía Viêm Hạo Thiên, nói trắng ra chính là muốn thăm dò thử.
Hắn cũng không lo lắng sẽ khiến Viêm Hạo Thiên bị thương, cho dù Viêm
Hạo Thiên không tiếp được cũng sẽ có người bảo hộ.
Viêm Hạo Thiên cười lạnh một tiếng, không chút khách khí chống lại một chưởng này, lôi quang màu tím vờn quanh trên cánh tay của hắn, va chạm kịch liệt với
ngọn lửa của Bách Lý Uy.
Phanh ——
Một cỗ lực lượng thật
lớn bị nổ tung, dấy lên một trận cuồng phong, chấn động khiến mọi người
chung quanh liên tục lui về phía sau. Hai người cũng tức khắc đều bị
đánh lui vài bước.
Viêm Hạo Thiên đứng ngạo nghễ trước cửa thành, trên người thả ra khí thế cường đại mà sắc bén, đó chính là uy áp của
Triệu hoán sư, hắn đã thực sự trở thành Triệu hoán sư danh xứng với
thực.
Bắc Thần Phong cả kinh, cuống quít tiến lên hoà giải, “Bách Lý Tướng Quân chỉ là nhất thời xúc động, còn thỉnh người thứ lỗi. Không nghĩ đến Viêm thái tử đã đột phá Triệu hoán sư, quả nhiên lợi hại.”
”Bản Thái tử đương nhiên lợi hại.” Viêm Hạo Thiên rất không khiêm tốn nói.
Bắc La Quận Vương khóe miệng co rút, trở lại đề tài, “Nếu Viêm Võ Đế Quốc
yêu cầu mười người, bổn Vương lần này sẽ cho người mặt mũi này.”
”Không phải là không cho người đi vào sao?” Đông Nhạc Quận Vương châm chọc hừ
lạnh, chọn ra hai Y sư ba tùy tùng thân thủ tốt, cùng Đông thúc và ba
người Bạch Vũ dẫn đầu vào thành.
Viêm Võ Đế Quốc trực tiếp an bài cho bọn họ một tòa Thiên điện bên trong Hoàng cung, đoàn người Bắc La
vừa vặn ở đối diện bọn họ. Biết hai quốc gia quan hệ không tốt còn an
bài như vậy, nói không phải cố ý, Bạch Vũ cũng không tin.