“Nói không sai.” Một giọng nói thô kệch mà uy nghiêm cắt ngang đối thoại của bọn họ.
Thượng Quan Vân Trần quay đầu vừa thấy, một nam tử trung niên mặc quần áo hoa lệ bước đi long hành hổ bộ (long hành là bước đi lướt nhẹ như mây, đầu không xiên lệch, cổ không cúi xuống. Hổ bộ là đi oai vệ) đến. Thượng Quan Vân Trần vội vàng đứng lên, cung kính nói: “Phụ thân.”
“Thượng Quan Điện chủ.” Ngọc Ưu Liên cũng lập tức bình tĩnh lại, cười chào.
Người tới chính là Tộc trưởng Thượng Quan gia tộc, Thượng Quan Dương. Sau Loạn thế nguyên niên, Thượng Quan Vân Trần ngồi lên vị trí Điện chủ Thần Điện, ông ta coi như được làm Điện chủ Thiên Thánh Điện, chưởng quản tất cả thế lực của Sáng Thế Thần Điện ở Ngũ Hành Đại Lục và Bát đại thế giới! Có thể xem như là người nắm quyền chân chính ở Sáng Thế Thần Điện.
“Sao hôm nay phụ thân lại đến?” Thượng Quan Vân Trần không hiểu hỏi.
Bình thường Thượng Quan Dương luôn ở Thiên Thánh Điện, chuyện bên trong Thần Điện đều giao cho Thượng Quan Vân Trần và Ngọc gia, không có chuyện gì mà ông ta quan tâm. Cho dù trong khoảng thời gian này các Trưởng lão huyên náo kịch liệt như thế, gần như muốn tách rời ra khỏi Thần Điện, ông ta cũng không tới.
“Vừa nhận được một tin tức, Hách Liên gia bị diệt. Chỉ có Hách Liên Điện chủ ở Khải Thánh Điện may mắn thoát nạn. Lúc ta đuổi tới, lãnh địa Hách Liên gia đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.”
Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên quá sợ hãi. Hách Liên gia và Lương gia không giống nhau, Hách Liên gia rất có thực lực, nếu không dựa vào Thượng Quan gia, gia tộc Hách Liên hoàn toàn có thể tự thành lập một phái ở Ngũ Hành Đại Lục, hiện tại lại còn nói diệt là diệt!
“Là ai làm?” Thượng Quan Vân Trần thốt ra.
Thượng Quan Dương liếc nhìn hắn ta: “Còn có thể là ai? Là ai sẽ vội vàng diệt Lương gia và Hách Liên gia?”
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần khó coi, chỉ có thể là Bạch Vũ. Nàng đã biết nguyên nhân Bạch Phong chết năm đó, lại biết ngoại trừ Thượng Quan gia và Ngọc gia, Lương gia và Hách Liên gia cũng là người tham dự trực tiếp.
Bạch Vũ chính là như thế này, thù của chính nàng còn có thể nhẫn nhịn, thù của mẫu thân nàng tuyệt đối sẽ lập tức báo.
“Hành động thật nhanh. Chẳng lẽ kế tiếp nàng ta sẽ đụng đến Ngọc gia bọn ta? Nàng ta đã quên trên thân nàng ta chảy dòng máu Ngọc gia sao?” Mặt Ngọc Ưu Liên âm trầm, dùng sức nghiến răng.
“Ngươi sai rồi, người chảy dòng máu Ngọc gia các ngươi chính là Bạch Vũ vạn năm trước, bây giờ chỉ sợ Bạch Vũ tự nhận không hề có nửa điểm quan hệ với Ngọc gia các ngươi.” Thượng Quan Dương rất không khách sáo nói.
Sắc mặt Ngọc Ưu Liên trắng nhợt, cho dù nàng ta không hài lòng Thượng Quan Dương cũng sẽ ép ở dưới đáy lòng, mặc dù nàng ta thành Thần Hoàng, nàng ta cũng không dám đối địch với Thượng Quan Dương.
Cho đến nay, nàng ta cũng không rõ thực lực của Thượng Quan Dương, càng đừng nói toàn bộ thế lực Thượng Quan thế gia và Sáng Thế Thần Điện, đó là thế lực nàng ta hoàn toàn không đánh lại.
Càng đừng nói bản thân Thượng Quan Dương cũng là một lão hồ ly, lòng dạ sâu không đáy.
Nàng ta rất tự mình biết mình, nàng ta có thể chơi đùa đủ kiểu thủ đoạn với Thượng Quan Vân Trần, nhưng chắc chắn sẽ không thể chơi đùa thủ đoạn với Thượng Quan Dương.
“Chỉ là ngươi yên tâm, ta sẽ không để Bạch Vũ động đến Ngọc gia các ngươi, ta đã phái bảy tên sát thủ lẻn vào Vực sâu, Bạch Vũ sẽ không sống được lâu đâu.” Mặt Thượng Quan Dương không có biểu cảm, giọng điệu bình thản giống như đang nói một câu chuyện quen thuộc.
Vẻ mặt Thượng Quan Vân Trần kinh ngạc: “Người của phụ thân có thể thành công lẻn vào Ám Dạ Đế Quốc? Làm thế nào vậy?”
Sáng Thế Thần Điện luôn muốn phái người tiến vào Vực sâu, trực tiếp hủy diệt từ nguồn gốc Ám Dạ Đế Quốc, nhưng cho dù thử bao nhiêu lần cũng thất bại quay về, thỉnh thoảng cũng có mấy người có thể may mắn một đường xông vào Ám Dạ Đế Quốc, đều bị Sáng Thế Thần Điện coi như bảo bối, không dám sai bọn họ đi ám sát gì, chỉ ở lại đó hỏi thăm chút tin tức.
Lần này phụ thân lại có thể phái người lẻn vào thuận lợi, mà một lần lại có bảy người, khiến hắn ta rất giật mình.