Đương nhiên người có thể dốc sức cho Thượng Quan Vân Trần đều là đệ tử tinh nhuệ nhất của Lương gia, bọn họ vừa chết Lương gia chẳng khác nào bị giết, chỉ có thể suy tàn, kẻ thù Lương gia đắc tội trước mắt cũng sẽ xé nát bọn họ!
“Không, điều đó không thể. Hành động của các ngươi không thể nhanh như vậy!” Lương Tộc trưởng chết cũng không tin.
Bạch Vũ cười lạnh một tiếng: “Lương Tộc trưởng, đã bao lâu ngươi chưa trở về gia tộc rồi? Vì đuổi giết Âu Dương Diệp, ít nhất đã một tháng ngươi chưa về đúng không, ba ngày trước liên hệ trong tộc đã bị chặt đứt, ngươi không phát hiện?”
Lương Tộc trưởng hoảng sợ trừng lớn mắt. Gần đây Điện chủ Thượng Quan Vân Trần phát mệnh lệnh, cho dù lật hết Ngũ Hành Đại Lục cũng phải tìm được giết chết Âu Dương Diệp nhanh một chút, ông ta dẫn người đi khắp nơi, đã hơn một tháng chưa trở về tộc, thậm chí ngay cả liên hệ trong tộc bị chặt đứt cũng chưa phát hiện.
Thời gian một tháng không lâu lắm, trước kia ông ta bận rộn mấy tháng thậm chí vài năm không quay về cũng rất bình thường, nhưng thời gian một tháng đã đủ để Ám Dạ Đế Quốc tiêu diệt tất cả tinh anh của Lương gia.
“Ngươi nên cảm thấy may mắn vì ta không diệt cả nhà ngươi báo thù cho nương ta!” Bạch Vũ nói lạnh như băng.
Thân mình Lương Tộc trưởng run lên. Công chúa vẫn là công chúa thiện lương như vạn năm trước, người già trong tộc yếu hơn người trẻ, nàng còn khinh thường ra tay. Nàng không cần mạng của mọi người Lương gia, chỉ là nàng đã hủy diệt Lương gia.
Ông ta tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, một chân Tiểu Bạch chưởng qua, Tộc trưởng Lương gia mất mạng ngay tại chỗ.
“Xong Lương gia rồi, kế tiếp chính là Hách liên gia.” Bạch Vũ nhìn thoáng qua thi thể Tộc trưởng Lương gia, rúc vào lòng Dạ Quân Mạc. Dạ Quân Mạc ôm nàng xoay người rời đi.
Lấn thứ hai Âu Dương Diệp xuất hiện ở Ngũ Hành Đại Lục lại dẫn tới chấn động.
“Nghe nói Âu Dương Diệp ra ngoài mua thuốc cho công chúa! Công chúa đã bị người Thượng Quan Vân Trần phái đi đả thương!”
“Chậc chậc, quả thế, đoạt Thần Điện của người ta còn muốn xử lý người ta, giết người ta một lần còn không buông tha, Thượng Quan Vân bụi Trần cũng thứ là quá thất lễ rồi.”
“Nhỏ tiếng chút! Cho dù nói như thế nào bây giờ Thượng Quan Vân Trần vẫn còn là Điện chủ Thần Điện, cẩn thận, để hắn ta nghe thấy được, sẽ chém ngươi.”
“Còn để, không nói hắn ta nữa. Ta còn nghe nói có một Đường chủ Khải Thánh điện đuổi giết Âu Dương Diệp, phát hiện tung tích của công chúa, chỉ là đã bị giết rồi.”
“Đây không phải là đáng đời sao? Cho dù công chúa bị thương cũng không phải là người ông ta có thể ăn hiếp.”
“Đúng vậy, đúng vậy...”
Sau khi Thượng Quan Vân Trần nghe nói đến lời đồn bên ngoài, quá mức tức giận trái lại khiến hắn ta tỉnh táo. Dù sao thanh danh cũng vẫn như vậy, các Trưởng lão Thần Điện cũng đã xác định chính hắn ta và Ngọc Ưu Liên hại chết Bạch Vũ, đã không che giấu được, cũng không sao.
Ngược lại, Ngọc Ưu Liên lại tức giận gần chết.
“Tại sao có thể như vậy! Âu Dương Diệp lại không ở Ám Dạ Đế Quốc, rốt cuộc ông ta từ đâu chạy đến?”
“Ai biết. Chỉ là một Âu Dương Diệp mà thôi, ngươi đã chịu không nổi?” Thượng Quan Vân Trần thờ ơ cười nhạo.
“Chỉ là một chuyện của Âu Dương Diệp sao? Sau lưng ông ta là Bạch Vũ! Lương Đường chủ đã chết không tính, tất cả tinh anh của Lương gia đều bị giết, ngươi có biết chuyện này có nghĩa gì không?” Ngọc Ưu Liên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, giận dữ mắng mỏ.
Ánh mắt Thượng Quan Vân Trần khẽ chuyển động: “Bạch Vũ đã biết được nguyên nhân bản thân nương nàng ta chết rồi.”
“Không sai! Lương gia chết chính là một sự bắt đầu, nàng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta!” Ngọc Ưu Liên nghiến răng nghiến lợi nói.
Thượng Quan Vân Trần không cho là đúng: “Không phải chuyện này nên biết từ sớm rồi sao? Khi chúng ta liên thủ giết nàng ta nên biết sẽ có một ngày như vậy.”
“Không, sẽ không có một ngày như vậy.” Trên khuôn mặt búp bê của Ngọc Ưu Liên tràn ngập lo âu: “Đã có thể giết nàng ta một lần, cũng có thể giết nàng ta lần thứ hai! Bạch Vũ nhất định phải chết.”