Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 714: Chương 714: Tháp phá 1




“Đàm phán?” Thượng Quan Vân Trần nhíu mày, không ôm hi vọng, cười lạnh: “Được, các ngươi đi đàm phán đi, nhìn xem có thể đàm được kết quả gì không.”

Các vị Tộc trưởng đi thật.

Bạch Vũ biết đối thủ yêu cầu đàm phán, vung bàn tay lên, sảng khoái đồng ý: “Được, tiêu diệt toàn bộ Ngọc gia và Thượng Quan gia, ta có thể cân nhắc thoáng một mặt, chiếm giữ Sáng Thế Thần Điện trong hòa bình.”

Nếu có thể, nàng cũng không muốn hủy diệt Sáng Thế Thần Điện, tự nhiên có thể không đánh mà thắng, chiếm được Sáng Thế Thần Điện là tốt nhất.

Ngọc Nhất Minh nghe điều kiện của Bạch Vũ dọa phát sợ, đương nhiên đánh chết cũng không đồng ý, nhìn tộc khác vươn đầu đến với ánh mắt có thâm ý khác, thở hổn hển nói: “Tuyệt đối không thể đồng ý với nàng ta! Rõ ràng điều kiện như vậy chính là đang châm ngòi ly gián, cố ý nhằm vào Ngọc gia chúng ta, muốn cho nội bộ Sáng Thế Thần Điện tự giết lẫn nhau, chúng ta không thể mắc mưu!”

Mọi người im lặng, cố ý nhằm vào Ngọc gia là điều chắc chắn, nói như thế nào thì các ngươi cũng là một trong hung thủ hại chết Bạch Phong, về phần có phải châm ngòi ly gián hay không cũng không biết. Có lẽ xử lý Ngọc gia, Bạch Vũ làm chủ Sáng Thế Thần Điện một lần nữa, thật sự sẽ dừng tay.

Đáng tiếc, Bạch Vũ không chỉ muốn loại bỏ Ngọc gia, còn có Thượng Quan gia.

Hy sinh Ngọc gia không có vấn đề, hy sinh Thượng Quan gia là không thể, Thượng Quan Vân Trần vẫn là Điện chủ, Thượng Quan gia vẫn đứng đầu Thần Điện.

“Đã không đàm phán thông, chỉ có thể nghĩ cách khác thôi. Hiện tại phòng ngự là không phòng được, không bằng chủ động xuất kích, xử lý Bạch Vũ!” Một lão Tộc trưởng lông mày tuyết trắng tàn nhẫn nói.

“Nói rất hay, ngươi đi.” Thượng Quan Vân Trần gật gật đầu, thật không chịu trách nhiệm, nói.

Khóe miệng lão Tộc Trưởng rụt rụt: “Bây giờ Bạch Vũ là Đại Đế đỉnh cấp, ta không giết nàng ta được.”

“Ngươi còn biết nàng ta là Đại Đế? Đừng nói thực lực của chính nàng ta, còn không biết có bao nhiêu ám vệ và Trưởng lão ở bên cạnh nàng ta, ám sát nàng ta? Nếu có thể ám sát ta đã sớm ra tay rồi.” Thượng Quan Vân Trần thở dài, sát thủ cũng đã phái ra, nhưng chết hết sạch cũng không đụng được tới một sợi lông của Bạch Vũ.

Một Tộc trưởng khác hơi nhỏ tuổi hơn một chút nói: “Không dùng sức được, chỉ có thể dùng trí. Không biết Điện chủ có cách nào có thể khiến Bạch Vũ ném chuột sợ vỡ đồ (ý nói đánh kẻ xấu nhưng còn e ngại), không dám ra tay không?”

“Ném chuột sợ vỡ đồ?” Thượng Quan Vân Trần vuốt cằm.

“Đúng, chính là nhằm vào thứ nàng ta để ý nhất.”

“Thứ nàng ta để ý nhất. . . có lẽ là Dạ Quân Mạc và hai hài tử của nàng ta.” Thượng Quan Vân Trần cực kỳ khó chịu thừa nhận Dạ Quân Mạc là người quan trọng nhất trong lòng Bạch Vũ.

“Vừa vặn, bây giờ Dạ Quân Mạc và hai hài tử đều bị vây ở trong Bảo tháp chín tầng, Ngọc Ưu Liên cũng đã ở bên trong, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể ra tay, chém giết Dạ Quân Mạc!”

“Nói rất đúng, như vậy sẽ không còn tin tức, cũng nên kêu Ngọc Ưu Liên nhanh chóng ra tay thôi. Cơ quan bên trong Bảo tháp chín tầng đều do Ngọc Ưu Liên nắm trong tay, nếu còn không giết được Dạ Quân Mạc, nàng được xưng Thần Hoàng cũng uổng.” Thượng Quan Vân Trần lập tức quyết định tập hợp nhân mã, suốt đêm xuất phát đến Bình Tây thành.

Bảo tháp chín tầng được luyện chế vô cùng kín kẽ, kiên cố, muốn liên lạc với người ở bên trong, chỉ có thể đến gần Bảo tháp chín tầng, dùng một loại phương pháp đặc biệt truyền âm ngấm vào.

Bên trong tháp, Ngọc Ưu Liên đang phiền lòng, nghe Thượng Quan Vân Trần thúc giục càng thêm phiền lòng.

Dạ Quân Mạc lại thật sự yên tâm dẫn theo hai hài tử ở trong không gian lãng phí, nàng ta đợi hơn mười ngày ở bên ngoài cũng không thấy hắn ra ngoài, thậm chí xuyên qua kết giới không gian lãng phí, nàng ta còn thấy Dạ Quân Mạc còn lười mở miệng, ngồi một chỗ chơi với hài tử.

Hắn ta không sợ nàng mở cơ quan không gian lãng phí ra, không có chỗ để trốn sao?

“Dạ Quân Mạc, bầu trời của không gian lãng phí sẽ sập, ngươi không lo lắng sao?” Tiếng nói giòn giã của Ngọc Ưu Liên quanh quẩn ở trong không gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.