Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 573: Chương 573: Trở về, Ngũ Hành Đại Lục 11




“Vâng... Là Ám Ưng thừa dịp chúng ta đại chiến, dẫn theo một người áo đen lặng lẽ đi rồi.” Thuộc hạ nơm nớp lo sợ trả lời.

Người áo đen? Dạ Quân Mạc? Không, là Ám Hồ đóng giả Dạ Quân Mạc? Thượng Quan Vân Trần bỗng nhiên hiểu ra, thì ra Dạ Quân Mạc cũng không trốn ở trong nhẫn Bách Vũ, mà là trốn ở trong nhẫn Thiên Dạ của chính hắn.

Mà nhẫn Thiên Dạ được Ám Hồ đeo ở trên tay, cho nên từ lúc vừa mới bắt đầu, hộ tống Dạ Quân Mạc chính là đội ba vị Vương kia, mà Bạch Vũ chỉ là cố ý dẫn dắt lực chú ý của bọn họ.

Chết tiệt! Kế dương Đông kích Tây phức tạp như vậy, cũng chỉ có Dạ Quân Mạc và Ám Lân mới có thể làm được, hắn còn tưởng rằng chính mình đã vạch trần được kế hoạch của bọn họ, không nghĩ tới Dạ Quân Mạc cho hắn cái kế trong kế!

Lần này mọi người Ám Dạ Đế Quốc ở Đại lục Hiên Thổ nên đi thì đi, không một ai cản lại.

Thượng Quan Vân Trần bực tức muốn hộc máu, hắn lại thật sự phun ra một ngụm máu, thật ra nội thương do lực Sáng Thế bắn trúng ở Tháp Thiên Ky vẫn hoàn toàn chưa khỏi hẳn.

“Điện chủ!” Đệ tử thuộc hạ quá sợ hãi, nhấc tay đi đỡ hắn.

...

Bạch Vũ và Ám Lân, ba vị Vương đến Ngũ Hành Đại Lục, rất nhanh lại hợp lại với bọn Dạ Quân Mạc.

Dạ Quân Mạc đi ra từ trong nhẫn Thiên Dạ, khởi sắc coi như không tệ, chỉ là sắc mặt lạnh lùng, hàn ý toàn thân gần như muốn đóng băng người.

Ám Lân nói với hắn chuẩn bị kế dương Đông kích Tây, nhưng Ám Lân không nói là để cho Bạch Vũ một mình đi làm chuyện này, phải biết rằng Bạch Vũ còn đang mang bảo bảo, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, hắn sẽ phải đau lòng chết.

Ám Lân bị Dạ Quân Mạc nhìn đến da đầu run lên: “Không phải ta để cho hai con mãnh thú đi cùng nàng ấy sao? Thực lực bây giờ của Bạch Vũ,  đối phó với Thượng Quan Vân Trần hoàn toàn không thành vấn đề.”

“Không thành vấn đề? Ngộ nhỡ Thượng Quan Vân Trần trùng hợp bạo phát ra thực lực Thần Hoàng thì sao?” Dạ Quân Mạc cười lạnh.

Ám Lân có chút cà lăm: “... hẳn là, sẽ không có loại trùng hợp này chứ?”

“Được rồi, không phải ta không có chuyện gì sao?” Bạch Vũ kéo cánh tay Dạ Quân Mạc, nhìn núi non chập chùng uốn lượn nơi xa: “Nơi này chính là Ngũ Hành Đại Lục sao? So với tám Đại lục thì càng rộng lớn hơn, hình như bầu trời đã cao không ít.”

Dạ Quân Mạc gật gật đầu: “Ngũ Hành Đại Lục là sơ khai của thế giới này, là mảnh đất Thần Sáng Thế tạo ra, thế giới và Vị siện phía dưới chỉ là những mảnh vật chất nhỏ bắn văng ra.”

Ngũ Hành Đại Lục rộng lớn đến mức ngay cả Vương Giả, Đại Đế đi suốt cuộc đời cũng khó có thể đi hết khắp nơi, đại khái chỉ có Thần Hoàng mới có thể miễn cưỡng biết toàn cảnh.

Bạch Vũ tựa vào vai Dạ Quân Mạc, lười biếng nheo mắt lại: “Nơi này... có một hơi thở, hơi thở ta rất quen thuộc, cảm giác giống như là trở về trong lòng mẫu thân, cực kỳ ấm áp, cực kỳ thoải mái.”

Dạ Quân Mạc hơi hơi nhếch môi, đương nhiên quen thuộc, đây là nơi nàng sinh ra, đây là nơi huyết mạch của nàng sinh ra. Ngũ Hành Đại Lục dựa vào huyết mạch của nàng mà tồn tại, cũng như huyết mạch của nàng dựa vào Ngũ Hành Đại Lục mà cường đại.

“Đến Vực sâu, nàng sẽ phát hiện những thứ càng thêm quen thuộc.” Dạ Quân Mạc dắt tay Bạch Vũ, ngồi trên xe kéo đã sớm chuẩn bị tốt, ba vị Vương và Ám Lân, Ám Ưng cưỡi Triệu hoán thú bảo vệ ở chung quanh, một đội nhân mã đi về hướng Ám Dạ Đế Quốc.

Lúc bọn họ xé rách không gian trở về Ngũ Hành Đại Lục, đều đã cố gắng đến gần Vực sâu.

Tuy mục đích tới vẫn lệch khỏi quỹ đạo rất nhiều, nhưng may mà cũng không cách Ám Dạ Đế Quốc quá xa, đã ở trong phạm vi Vực sâu phát xạ, chung quanh không có thế lực khác, đi năm sáu ngày có thể tới Vực sâu.

Bạch Vũ ngồi ở trong toa xe nhìn ra ngoài, phong cảnh dọc theo đường đi bắt đầu từ dãy núi nối liền không ngừng trở nên hoang vu, cực nóng, rất nhanh lại đi vào Vực sâu trong truyền thuyết, có vào mà không có ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.