Mặt U Vương đã tái, ông nhìn đúng thời cơ mới phóng ra một kích toàn lực, lại ngay cả một sợi lông của Thượng Quan Vân Trần cũng không thương tổn được.
“Hừ, chỉ dựa vào một đám Vương Giả , Tôn Chủ các ngươi còn muốn thương tổn ta? Đều đi chết đi!” Thượng Quan Vân Trần thờ ơ vung cây thương dài lên, cây thương này được tìm ra trong bảo khố của Sáng Thế Thần Điện, kém một chút so với Ngân Thương (cây thương bạc) ban đầu, nhưng vẫn đủ tốt.
Lưỡi đao Ngân Thương chứa một loại nhuệ khí sắc bén, đẩy lui ba vị Vương chung quanh ra ngoài. Thượng Quan Phi Bình theo sát đó, Thượng Quan Vân Trần lập tức rời khỏi cuộc chiến, xoay người bỏ đi.
Hắn không có thời gian ở đây tốn thời gian với bọn họ, tất cả giao cho Thượng Quan Phi Bình xử lý.
Bây giờ, nhất định là Dạ Quân Mạc đang ở cùng với Bạch Vũ, Bạch Vũ muốn lặng lẽ hộ tống Dạ Quân Mạc đến khe hở không gian, không có cửa đâu.
Thượng Quan Vân Trần cưỡi lên thú Kỳ Lân của chính mình, vội vàng chạy đi, âm thanh biến mất trong nháy mắt.
Dạ Vương hổn hển muốn ngăn cản, nhưng hoàn toàn không ngăn cản được, căm tức nhìn về phía Ám Lân: “Làm sao bây giờ? Là ngươi nói để cho Bạch Vũ hộ tống Thánh Quân, một mình Bạch Vũ nào có thể ngăn được Thượng Quan Vân Trần?”
Ám Lân lạnh lùng liếc nhìn Dạ Vương: “Ai có thể nghĩ đến Thượng Quan Vân Trần sẽ tự mình tới? Chẳng lẽ không phải vì thực lực các ngươi không đủ mới không ngăn cản được hắn ta sao ? Có bản lĩnh, dọn dẹp những người này, nhanh chóng đi giúp đỡ.”
Dạ Vương bị nghẹn không có lời để nói, ông là lo lắng Bạch Vũ không chống đỡ kịp tới lúc bọn họ tới giúp đỡ!
Dạ Vương quay đầu phẫn nộ nhằm phía Thượng Quan Phi Bình, ngoan độc đánh Thượng Quan Phi Bình. U Vương, Ảnh Vương cũng nôn nóng phát tiết toàn bộ lửa giận lên người Thượng Quan Phi Bình, vây đánh không chút khách sáo.
Ám Lân liếc mắt ra hiệu cho Ám Ưng, Ám Ưng khẽ gật đầu, , dẫn Ám Hồ bị thương rời đi trước.
...
Bạch Vũ một thân một mình, khoác y phục ẩn thân thần tốc ra khỏi VựcÁm Dạ, từ phía Đông thẳng đến khe nứt không gian ở Đại lục Hiên Thổ.
Nhưng nàng chưa đi xa đã cảm giác thấy không đúng, lúc nàng bước một bước vào không gian khế ước, đã biết không ổn rồi.
Nàng gần như gọi Tiểu Thanh ra ngay lập tức, cùng lúc đó, bốn phương tám hướng trào ra hơn mười tên sát thủ của Sáng Thế Thần Điện, một câu chưa nói, tiến lên chính là sát chiêu. Linh thuật của linh lực bao phủ đầy trời đất.
Tiểu Thanh nổi giận phun một miệng Bạo Liệt Lưu Hỏa, ngọn lửa mãnh liệt biến các hệ linh thuật thành hư vô.
Lực công kích cao tới 180 điểm phun trào trong chớp mắt, bao trùm trăm dặm chung quanh!
Đường chủ dẫn đầu giật mình nhìn ngọn lửa phun trào đến. Đùa cái gì? Cho dù là mãnh thú và Triệu hoán thú cấp 8, cấp 9 cũng không có uy lực này? Một miệng lửa này đủ để hủy diệt một tòa thành trì rồi !
Triệu hoán thú của hắn là Tử Điêu (chồn tía/ chồn đen) tàng hình, am hiểu ám sát, nhưng lực phòng ngự không được tốt lắm, nếu bị ngọn lửa đụng trúng một chút, lập tức sẽ tan thành tro bụi.
Ngoại trừ tránh né, không có ý nghĩ thứ hai.
“Mau lui lại!” Hắn hét lớn một tiếng, thân hình nhanh chóng lùi lại, ba tên sát thủ không kịp lui về phía sau chết trong nháy mắt, hai người trọng thương, hai mươi mấy con Triệu hoán thú chắn ở phía trước bị tiêu diệt hết!
Hỏa Diễm Thanh Điểu cấp 7, lực công kích 73, lực phòng ngự 61, sức chịu đựng 61
Trong vòng vài ngày ngắn ngủi, Tiểu Thanh là con Triệu hoán thú đầu tiên thăng đến cấp 7, tuy cấp bậc của Bạo Liệt Lưu Hỏa không thăng lên, vẫn là tầng thứ 5, nhưng uy lực cũng thăng lên rất nhiều, dễ dàng xé ra được một lỗ hổng.
Bạch Vũ lập tức cưỡi lên Tiểu Bạch lao ra.
Sắc mặt Đường chủ có hơi trắng bệch truyền âm cho Thượng Quan Vân Trần, rồi sau đó dẫn người nhanh chóng đuổi theo.
Tiểu Thanh phun từng đường tường lửa ngút trời, ngăn sát thủ đuổi theo.
Đường chủ cắn răng một cái, thừa dịp năm con Triệu hoán thú hệ Phi Hành triền đấu với Tiểu Thanh, thân mình một con Tử Điêu tàng hình của chính hắn mạnh mẽ bổ nhào lên.