Dạ Quân Mạc vung tay lên, linh khí phát ra tạo ra sóng khí ép bức, Triệu hoán thú của Ám Lân và Ám Ưng lập tức bảo vệ Dạ Quân Mạc lui về phía sau.
Thượng Quan Vân Trần hơi nhíu mày, cảm giác có chút không đúng.
Tuy tính tình hắn ta không tốt, thỉnh thoảng xúc động không kể hậu quả, nhưng hắn ta không hề ngốc, nếu không cũng không thể ngồi yên ở vị trí Điện chủ của Sáng Thế Thần Điện.
Lúc ở Tháp Thiên Ky, hắn ta đã tận mắt thấy Dạ Quân Mạc lấy trái tim của chính mình ra đưa cho Bạch Vũ.
Lúc ấy hắn ta không rõ ràng lắm, bây giờ nghĩ lại mới biết, trái tim kia mới là huyết mạch Sáng Thế chân chính, là năm đó lúc Bạch Vũ chết đã đưa cho Dạ Quân Mạc.
Ngọc Ưu Liên lấy đi linh mạch của Bạch Vũ, cũng vừa vặn chỉ là linh mạch năm hệ mà thôi, còn kém rất xa huyết mạch Sáng Thế.
Dạ Quân Mạc liều chết trả huyết mạch lại cho Bạch Vũ, cho dù Bạch Vũ có thể cứu hắn, cũng không thể lành nhanh như vậy. Bây giờ mới qua vài ngày? Lại còn có thể sử dụng linh khí? Dựa theo tình hình Thần Điện điều tra được, cho dù Dạ Quân Mạc được cứu sống thì có thể linh khí sẽ hoàn toàn biến mất, hoàn toàn không có cách nào ra tay.
Người trước mặt này thật sự là Dạ Quân Mạc? Quân trọng hơn là, Bạch Vũ đâu? Dạ Quân Mạc bị thương nặng, thực lực giảm mạnh, tùy tiện một Tôn Giả cũng có thể giết hắn, Bạch Vũ sẽ không bảo vệ bên cạnh hắn?
Thượng Quan Vân Trần mạnh mẽ thả ra ba con Kỳ Lân, hơi thở hủy diệt vừa vặn khiến cho mặt đất chấn động mạnh, nhưng chỉ trong nháy mắt lại tiêu diệt được một con Hắc Ưng dẫn đầu ở phía trước.
Uy áp cường đại giống như thực chất, nặng nề đánh lên người Dạ Quân Mạc.
Dạ Quân Mạc không kịp né tránh, , bỗng nhiên một con hồ ly màu trắng bạc nhảy ra, động tác của ba con Kỳ Lân bị kiềm hãm, cứng đờ giống như cọc gỗ, nhưng chỉ một cái chớp mắt lại khôi phục lại.
Nhưng chính một cái chớp mắt này, Dạ Quân Mạc đã trốn xa ở dưới sự bảo vệ của Ám Lân và Ám Ưng.
Ảo giác? Thượng Quan Vân Trần liếc thấy linh thuật con Ngân Hồ kia phát ra, Dạ Quân Mạc cũng không có Triệu hoán thú như vậy, càng đừng nói Ám Lân và Ám Ưng.
Người này hoàn toàn không phải là Dạ Quân Mạc!
Hai đội phái ra, lại đều là giả, tâm tư thật giảo hoạt! Thiếu chút nữa đã bị bọn họ lừa!
“Lập tức điều tra thêm cho ta, bây giờ Bạch Vũ ở đâu?” Thượng Quan Vân Trần lập tức truyền âm cho thuộc hạ của mình.
“Điện chủ, Bạch Vũ ở đây, nàng ta xông vào vòng vây của chúng ta, chúng ta sắp không cản được nữa rồi !” Một Đường chủ ở phía Đông của Vực Ám Dạ phát tin tức tới, sáng sớm Sáng Thế Thần Điện đã phái các Đường chủ dẫn người bao vây Vực Ám Dạ, còn ký khế ước không gian.
Cho dù Bạch Vũ có y phục ẩn thân, muốn xông ra mà không bị phát hiện, đều khó có khả năng.
“Quả nhiên! Ngăn cản nàng ta, đừng để cho nàng ta trốn xa, ta lập tức đến.” Thượng Quan Vân Trần cười lạnh, bỏ lại Dạ Quân Mạc ở đây xoay người rời đi.
Cuối cùng, đám người Dạ Vương cũng thoát khỏi Thượng Quan Phi Bình quấn quýt, vọt đến, lại nhìn thấy Thượng Quan Vân Trần bỏ đi, sắc mặt đại biến.
“Nhanh ngăn hắn ta lại.” Dạ Quân Mạc kích động gọi, đương nhiên hắn không phải là Dạ Quân Mạc chân chính, hắn là Ám Hồ ngụy trang thành Dạ Quân Mạc.
Ám Ưng không nói hai lời, xông tới đầu tiên, hai con Hắc Ưng đáp xuống, gắt gao quấn lấy Thượng Quan Vân Trần.
Thượng Quan Vân Trần cười nhạo một tiếng, hai con Kỳ Lân dễ dàng quét Hắc Ưng ra: “Sao không trốn nữa hả ? Chẳng lẽ ta buông tha Dạ Quân Mạc không tốt sao?”
“Đi tìm chết!” U Vương nổi giận gầm lên một tiếng, một con Hắc Hùng (gấu đen) to lớn từ trên trời giáng xuống, thân hình vĩ đại giống như một ngọn núi, nặng nề đập về phía Thượng Quan Vân Trần.
Bỗng nhiên, thân hình một con Kỳ Lân bảo vệ ở bên cạnh Thượng Quan Vân Trần tăng vọt, cường bạo chống lại Hắc Hùng như Thái Sơn đè ép.
Ầm - -
Mười dặm xung quanh lõm xuống thành một cái hố to, Kỳ Lân nổi giận gầm lên một tiếng, khí phách va chạm, quét Hắc Hùng bay ra ngoài. Thượng Quan Vân Trần không bị một chút thương tổn nào.