Chiếc khăn trong tay Hạ Nguyệt Nhu như sắp bị kéo rách, có thể thấy được cảm xúc nơi đáy lòng nàng ta đang lên xuống kịch liệt. Nhị hoàng tử? Hạ Vân Nhiễm lại đi hấp dẫn sự chú ý của Nhị hoàng tử sao? Đây chính là nam tử xuất sắc dám cùng cạnh tranh với Thái tử, nếu như Hạ Vân Nhiễm gả cho người này, vậy vạn nhất hắn đoạt được ngôi vị Thái tử, vậy thì chẳng phải Hạ Vân Nhiễm sẽ thành Thái tử phi sao? Mà sau này nếu hắn có thể lên ngôi Hoàng đế, thì Hạ Vân Nhiễm chính là Hoàng hậu rồi.
Không, không, tuyệt đối không thể được, vị trí Hoàng hậu phải là của nàng, nhất định phải là của nàng, nội tâm Hạ Nguyệt Nhu đang kịch liệt kêu gào.
“Thất muội, muội quả là có phúc lớn nha! Nhị hoàng tử này thấy Thất muội dung mạo tuyệt sắc, nhất định là yêu thích không thôi rồi.” Khi nói chuyện, rõ ràng là Hạ Nguyệt Nhu đang cố đè nén sự ghen tỵ, thập phần vui vẻ mà khen ngợi.
Trên mặt Hạ Vân Nhiễm không có quá nhiều nét vui mừng, nụ cười nàng nhạt nhòa, “Chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, Nhị hoàng tử đối với ta cũng chỉ là lấy lễ mà đón tiếp.”
“Nói như vậy, chẳng lẽ Thất muội nhà chúng ta được Nhị hoàng tử coi trọng? Phải gả vào Hoàng thất sao?” Giọng nói của Hạ Vân Tích có chút bén nhọn, vừa giống như là đố kỵ, lại như là hâm mộ.
“Vân Tích, nói chuyện như thế nào vậy! Những lời như thế này không được phép nói lung tung, ở đây thì không sao, nói ra nếu bị truyền ra bên ngoài, không phải khiến người đời chê cười sao?” Đại phu nhân trầm giọng trách mắng.
Lão phu nhân lại cười cười, “Vân Nhiễm nhà chúng ta đúng là người có phúc, chuyện này còn chưa đâu vào với đâu, ai cũng không nói chắc được, chúng ta cứ chờ đi!”
Sắc mặt của đại phu nhân biến đổi, ý trong lời nói của lão phu nhân là gì, vừa nghe giống như bà rất có lòng tin rằng Hạ Vân Nhiễm sẽ gả cho Nhị hoàng tử, chẳng lẽ lần đến chùa cầu phúc hôm nay là có mục đích khác hay sao?
Trong lòng tất cả những người khác đều giật mình, ánh mắt nhìn Hạ Vân Nhiễm càng tăng thêm hâm mộ cùng với đố kỵ và hận ý.
Đại lão phu nhân ra ngoài, Hạ Vân Nhiễm đi ở phía trước, phía sau Hạ Vân Lệ cười hì hì đuổi theo, “Thất muội, muội mau nói chuyện cùng Lục tỷ một chút đi, Nhị hoàng tử đối đãi với muội như thế nào vậy?”
“Ý của Lục tỷ là gì đây?” Hạ Vân Nhiễm nhíu mày nói.
Hạ Vân Lệ có chút chột dạ cười cười, “Cũng không có gì, chính là hiếu kỳ nha! Lần trước ở trong trường thi đấu, Nhị hoàng tử thể hiện tư thái hiên ngang phi phàm, dáng dấp cũng thật anh tuấn tiêu sái, đại khái Thất muội cũng có ý ái mộ đối với người đi!”
Hạ Vân Nhiễm suy nghĩ một chút, cho nàng ta một đáp án lập lờ nước đôi, “Ai lại không yêu thích các vị Hoàng tử chứ? Bọn họ chính là những người cao quý nhất quốc gia nha.”
Hạ Vân Lệ nở nụ cười cứng ngắc, nhìn theo bóng lưng Hạ Vân Nhiễm, nàng cắn chặt môi, oán hận mà không nói ra được.
“Lục muội, chớ có oán giận a, ai kêu chúng ta không có loại phúc khí này đây?” Âm thanh chua xót của Hạ Vân Tuệ vang lên ở sau lưng.
“Ta chính là không cam lòng chứ sao! Tại sao lão phu nhân lại thiên vị như vậy, tại sao chuyện tốt như này lại để cho một mình nàng ta chiếm được, tương lai đại tỷ sẽ gả cho Thái tử, hôm nay Thất muội lại được Nhị hoàng tử coi trọng, Tam tỷ, Tứ tỷ, vậy chúng ta thì sao? Tương lai của chúng ta ở nơi nào?”
“Không phải còn có Tứ hoàng tử, Ngũ Hoàng Tử sao?” Hạ Vân Tích nhíu mày nói, nàng không tin mình không có được cái phúc này.
“Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử há lại coi trọng chúng ta sao? Hơn nữa, nếu đại tỷ gả cho Thái tử, Thất muội gả cho Nhị hoàng tử, Tướng phủ đã nhận được ân sủng quá mức rồi, Hoàng thượng nhất định sẽ không để cho chúng ta cũng được gả vào hoàng gia, đại khái, chúng ta cũng chỉ có thể được gả cho nhà quân vương bình thường thôi.” Hạ Vân Tuệ thở dài nói.
Một lời này của Hạ Vân Tuệ, nhất thời khiến Hạ Vân Tích và Hạ Vân Lệ giống như hai trái cà yên lặng, cũng không nói nên lời nữa.
Hạ Nguyệt Nhu vừa theo đại phu nhân về tới sương phòng, liền tức giận đến mức khẽ oán hận một câu, “Tại sao lão phu nhân lại có thể như vậy?”
Đôi mắt tinh tường của Đại phu nhân chợt lóe lên, nương theo tính tình của lão phu nhân, bà tuyệt đối sẽ không tùy ý quyết định chuyện hôn sự của các tiểu thư mà không có sự đồng ý của lão gia, chiếu theo như vậy mà nói, thì chuyện hôm nay, khẳng định đã có ý của lão gia rồi.
Lần trước Nhị hoàng tử tới gặp nữ nhi không thành, khẳng định là ở trong triều đã có lời với lão gia, đại khái chắc lão gia vì muốn xóa bỏ hiềm khích với Nhị hoàng tử, nên mới tính toán đem gả Hạ Vân Nhiễm cho hắn, coi như là đền bù tổn thất đi!
Nghĩ như vậy, khóe miệng đại phu nhân không khỏi xuất hiện nụ cười, nhìn sang nữ nhi còn đang cực kỳ tức giận, nàng dịu dàng an ủi, “Nguyệt Nhu, đừng lo lắng, Hạ Vân Nhiễm này cũng chỉ là một con cờ, bị phụ thân của con lợi dụng mà thôi.”
“Mẫu thân, người nói như vậy là sao?” kể từ sau sự việc hủy dung trước đây, tính tình của Hạ Nguyệt Nhu cũng không còn trầm tĩnh như trước, có chút thay đổi trở nên thấp thỏm không yên.
Đại phu nhân không thể làm gì khác hơn là tỉ mỉ nói chuyện này cho nàng, nghe được như vậy Hạ Nguyệt Nhu vừa mừng vừa sợ, nháy đôi con mắt long lanh như nước suối nói: “Thật? Mẫu thân nói đều là sự thật sao? Con mới chính là nữ nhi mà phụ thân yêu mến nhất, coi trọng nhất đúng không?”
“Còn không phải thì là thế nào đây? Hạ Vân Nhiễm cũng chỉ là công cụ lót đường cho địa vị của phụ thân con trong lòng Nhị hoàng tử thôi, mà con là nữ nhi mà lão gia yêu mến nhất, ông sao có thể cam lòng để cho con đi chịu khổ đây? Chỉ cần đại cục ổn định, vô luận là Thái tử, hay là Nhị hoàng tử, tóm lại, vị trí Thái tử phi không phải con thì không được.”
Hạ Nguyệt Nhu lúc này mới vui vẻ không thôi, nở nụ cười nói: “Phụ thân thật là dụng tâm lương khổ, là con trách lầm người rồi.”
“Con biết là tốt rồi, đừng lãng phí thời gian đi đố kỵ với Hạ Vân Nhiễm, mọi thứ nàng ta đều không bằng con… không người nào có thể thay thế con được .”
“Con biết rồi, mẫu thân. Như vậy thì, chúng ta không thể đối phó với nàng ta sao?”
“Tạm thời yên lặng theo dõi biến hóa đã! Cái này là kế hoạch của lão gia, chúng ta không nên làm cho rối loạn, hơn nữa, chỉ cần sau này Nhị hoàng tử gặp được con, còn muốn nhìn Hạ Vân Nhiễm này nhiều hơn một cái sao?” Đại phu nhân cười nói.