[Doll] Câu Chuyện Của Thỏ Con Và Quý Tộc

Chương 10: Chương 10




CHƯƠNG 11

            Tôi vốn chỉ là một con búp bê có chút bề ngoài mĩ lệ, cùng sự mĩ lệ ấy thứ tôi có được chỉ là bị vứt bỏ và cô đơn . Nghe qua rất nhiều lời ca ngợi, hưởng thụ qua rất nhiều sự yêu thích, nhưng hoàn lại thì cũng chỉ có thể trở về làm món đồ chơi trong cửa hàng chờ vị chủ nhân mới đến. Có lẽ xinh đẹp gì đó cũng chỉ là thoáng qua, tôi nguyện ý bỏ hết vẻ xinh đẹp bề ngoài kia để được làm một con người thực thụ, như vậy có phải quá tham lam rồi không?

Thời gian trôi qua rất nhanh, Jaejoong vẫn như trước không có lấy hình người lần nữa xuất hiện trước mặt Yunho. Mỗi ngày đều nghe Yunho ôm mình nói nhớ mình, Jaejoong cảm thấy rất khó chịu, nhưng lại càng thấy sợ hãi hơn, anh không biết có muốn hay không tin tưởng vào lời của Yunho.

“Jaejoong à, cậu biết không? Jae hyung thật sự không có trở lại tìm Yunho rồi, hyung có phải đã biết là, Yunho không phải là một đứa bé ngoan, nên cũng không thích Yunho như hai noona?” Yunho uể oải ôm Jaejoong nằm trên giường, đây đã trở thành thói quen mỗi ngày rồi.

“Sau hai tuần nữa chính là sinh nhật Yunho rồi, tớ sẽ lên bảy tuổi. Không biết có thể gặp được Jae hyung lần nữa không, tớ nhất định phải cầu nguyện với cái bánh ga tô thật to, cậu nói Jae hyung liệu có nghe được điều ước của tớ không nhỉ?” Yunho vuốt ve mái tóc mềm mại của Jaejoong, “Sau này hàng năm cứ đến sinh nhật tớ đều phải ước điều này, Jae hyung một ngày nào đó nhất định sẽ nghe được đúng không?”

Thật ư? Cậu sẽ nhớ tôi lâu như vậy sao? Có lẽ còn chưa đến lúc ấy,con búp bê này cũng đã bị cậu vứt bỏ rồi.

“Nè, Jaejoong à, cậu nói xem, có phải là tớ nhất định sẽ được gặp lại Jae hyung không?” Yunho đem búp bê giơ lên trước mặt, nhìn chằm chằm vào đôi mắt to ấy, “Nhìn này, tớ biết cậu cũng tin tớ sẽ gặp lại Jae hyung mà!” Yunho trong mắt tràn đầy vui sướng, lại đem Jaejoong ôm chặt vào trong lòng.

Tầm mắt cậu vừa rời đi trong phút chốc, trong mắt Jaejoong liền xuất hiện ý cười, đứa nhỏ ngu ngốc thật sự quá ngốc nghếch rồi. Trông biểu hiện của cậu kìa ~

Yunho ôm Jaejoong ngủ, một ánh sáng tím quen thuộc lại xuất hiện, nhưng là lần này có thêm một điểm ấm áp.

Biến thành người, Jaejoong mang Yunho ôm vào trong lòng: “Đứa bé ngu ngốc, cậu nói tôi có thể tin tưởng vào cậu được hay không đây?” Vỗ nhẹ lưng cậu, trong lòng đấu tranh không biết có muốn đến xem sinh nhật Yunho không.

“Hyung, còn chưa ngủ?” Búp bê có tâm linh cảm ứng trong phạm vi gần, cho dù không phải mặt đối mặt cũng có thể cảm nhận được, mà phòng Yoochun lại kế bên cạnh Yunho.

“Ừ, ngủ không được.”

“Còn đang suy nghĩ chuyện của Yunho hả?”

“Đúng vậy.”

“Hyung, ta có thể hiểu cảm giác của hyung, chúng ta dù là búp bê cũng có tình cảm a, thật sự hy vọng tình cảm của mấy đứa nhỏ đối chúng ta sẽ không phai nhạt. Nhưng, hyung à, trẻ con đến cuối cùng vẫn là trẻ con, cậu ấy sẽ không nghĩ được nhiều đâu.”

“Hyung biết, chỉ là cảm giác nhanh bị lãng quên như vậy thật không công bằng. Bình thường đối với em vừa thân thiết vừa ôm cười ha hả, đến cuối cùng đều là vẻ mặt ghê phiền đem em ném xuống.” Jaejoong bất đắc dĩ cười nhạt, chính anh cũng đã có quá nhiều kinh nghiệm rồi.

“Nhưng hyung à, cứ trốn tránh mãi vậy, Yunho hẳn là sẽ rất khổ sở?”

“Hyng không biết, chuyện hình như không phải đơn giản như vậy.”

“Sao vậy?”

“… … … Quên đi, ngủ đi.” Trầm mặc một lúc thật lâu, Jaejoong suy nghĩ không biết có nên nói cho Junsu biết ý niệm trong đầu mình, anh là thích Yunho!

Nhưng anh biết, bọn họ rồi sẽ không có kết quả…

Yunho như trước mỗi ngày đều mong chờ Jaejoong xuất hiện, mặc dù ngày trôi qua rất vui vẻ, nhưng nỗi nhớ này cũng không vì vậy mà phai bớt đi, cậu chỉ có thể tiếp tục mỗi ngày về nhà ôm Jaejoong kể hôm nay vừa xảy ra chuyện gì, rồi cậu có bao nhiêu nhớ nhung Jae hyung, nghe được những điều đó càng làm lòng Jaejoong thêm rối bời.

Thời gian trôi cực nhanh, sinh nhật Yunho đã cận kề rồi, mặc bộ quần áo mẹ mới mua, cậu cười rất vui vẻ.

“Jaejoong à, xem quần áo mới của tớ có được không? Hôm nay là sinh nhật tớ đó, Yunho thấy thật vui a, Jajeoong ở nhà nhé, tớ đi học đây ~” hôn lên mặt búp bê một cái, đặt nó xuống bàn rồi đeo cặp sách lên vai vui vẻ nhảy về phía trước

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.