“Công khai? Cha cậu đồng ý cho cậu cùng Tiểu Ngải hẹn hò sao? !” Cố Tân hỏi, trên mặt không có mỉm cười.
“Con sẽ thuyết phục ông ấy.”
“Thuyết phục? Cha cậu là một lão già bảo thủ, cậu có thể thuyết phục được ông ấy sao?” Cố Tân đứng mạnh lên, tiến lên tách tay Sở Thế Tu đang nắm tay Cố Tiểu Ngải ra, “Con gái, đi với ba.”
“Ba . . . . .” Cố Tiểu Ngải ngạc nhiên nhìn về phía Cố Tân, ba cô làm sao vậy? Ông ấy chưa bao giờ như vậy . . . . . .
“Chú Cố.” Sở Thế Tu đứng lên đi theo, nắm lấy tay Cố Tiểu Ngải, “Con đối với Ngải Ngải là nghiêm túc.”
“Nghiêm túc của cậu là để cho con gái của tôi bị báo chí viết thành bên thứ ba sao?” Cố Tân nhìn Sở Thế Tu, giọng nói lạnh nhạt, “Đừng quên Sở gia các người trước đây đã bội bạc thế nào, cậu cùng Tiểu Ngải là đính thân từ nhỏ, tại sao bị xem là bên thứ ba?”
“Là lỗi của con.”
Sở Thế Tu thản nhiên nhận sai, “Trở về, con liền mời họp báo.”
Sắc mặt Cố Tân thế này mới dịu lại, trong mắt xẹt qua một chút đắc ý thực hiện được, ngồi xuống cùng bọn họ cùng nhau ăn cơm.
*************************
Không biết vì sao, Cố Tiểu Ngải có cảm giác được ba đặc biệt nhằm vào Sở Thế Tu. . . . . .
Sau khi trở lại C thị, cậu đi ra tụ họp cùng bọn họ, ba vẫn thật là khôi hài cùng cậu nói chuyện, cảm ơn cậu ấy chiếu cố con gái của mình nhiều năm như vậy. . . . . .
Trở lại nhà mà Sở Thế Tu mua cho cô, ba đi tắm rửa, Cố Tiểu Ngải giúp ba sửa sang lại đồ đạc.
Ngoại trừ một ít quần áo cùng sách, trong bao to còn có rất nhiều báo chí cùng tạp chí, mới cũ chẳng phân biệt được, đều là về Sở gia . . . . . .
Dựa vào linh tính của chó săn, Cố Tiểu Ngải dường như cảm thấy có cái gì đó không thích hợp.
“Con gái ngoan đang giúp ba sắp xếp lại đồ đạc à.” Cố Tân quấn khăn tắm từ trong phòng tắm đi ra cười nói.
“Ba. . . . . .” Cố Tiểu Ngải cầm lấy báo chí nhịn không được hỏi, “Tại sao ba lại thu thập nhiều tin tức liên quan đến Sở thị như vậy?”
“Tùy tiện xem mà thôi.” Cố Tân tùy ý nói, cầm lấy điều khiển mở TV, “Sở Thế Tu nói quay về C thị sẽ họp báo.”
Chuyển vài cài đài, Cố Tân không thấy có tin tức, “Hiện tại, đài truyền hình thật nhiều, đài nào phát tin tức nhanh hơn?”
“Để con.”
Cố Tiểu Ngải lấy điều khiển chuyển qua một cái đài, trên đó phóng viên đang truyền tin tức trước một giờ Sở Thế Tu họp báo.
Vô số đèn chớp nhoáng trên người Sở Thế Tu, Sở Thế Tu ngồi ở trước rất nhiều Microphone thản nhiên thừa nhận, “Hiện tại, tôi thật đang yêu, cám ơn mọi người đã quan tâm chú ý.”
“Cho nên, cậu cùng Lương tiểu thư chia tay thật là bởi vì bên thứ ba chen chân sao?”
“Như vậy, cậu không thấy có lỗi với Lương tiểu thư sao?”
“Trước kia, cậu ở trước truyền thông xây dựng hình tượng đàn ông tốt, đó cũng là giả sao?”
. . . . . .
Các phóng viên liên tục hỏi các vấn đề sắc bén, toàn bộ dư luận đều hướng đến Lương Noãn Noãn.
“Bạn gái của tôi không phải bên thứ ba, cô ấy là đã đính thân với tôi khi tám tuổi.” Sở Thế Tu ôn hòa làm sáng tỏ, “Đối với Noãn Noãn, tôi thật xin lỗi.”
Vừa nói ra như vậy, các phóng viên lại khiến cho sóng to gió lớn.
“Cậu có đối tượng đính hôn còn cùng Lương tiểu thư đính hôn sao?”
“Đây không phải nói cậu không tôn trọng hôn nhân?”
. . . . . .
Các phóng viên nói từ càng ngày càng kịch liệt, thậm chí còn nghi ngờ nhân cách của Sở Thế Tu.
“Ba, ba buộc anh ấy làm như vậy, hình tượng của anh ấy sẽ toàn bộ bị hủy.” Cố Tiểu Ngải nhìn trên màn ảnh mặt Sở Thế Tu nhíu mi lại.
“Hình tượng của cậu ta có cái gì quan trọng, quan trọng là cho con một cái giao kết.” Cố Tân vỗ vỗ vai của cô, “Ba cũng không muốn con gái của ba bị vô duyên vô cớ nói thành bên thứ ba.”
. . . . . .
“Ba. . . . . .”
“Con gái ngoan, để ba sấy khô tóc đã.” Cố Tân chuyển đề tài.
“Dạ.” Cố Tiểu Ngải đành phải dừng đề tài này lại.
Kỳ thật, mặt của cô đã được báo chí làm nhòe, Sở Thế Tu không ra làm sáng tỏ đối với cô cũng không ảnh hưởng gì. . . . . .
Trở lại phòng mình, Cố Tiểu Ngải gọi điện thoại cho Sở Thế Tu, chuông reo thật lâu Sở Thế Tu mới đón nhận, giọng nói của anh có vẻ thực mỏi mệt, “Ngải Ngải.”
“Anh không sao chứ?” Cố Tiểu Ngải có chút lo lắng hỏi.
Cô là một chó săn, cô rõ ràng biết dư luận sẽ tạo thành nhiều ảnh hưởng. . . . . .
“Ba anh muốn anh tạm thời cách chức, đình chỉ tất cả công việc ở Sở thị.” Giọng nói của Sở Thế Tu từ di động truyền đến, truyền vào lỗ tai của cô.
“Thực xin lỗi, ba em . . . . . .”
“Ngải Ngải, vĩnh viễn đừng nói xin lỗi với anh.” Sở Thế Tu bên kia thực im lặng, im lặng chỉ còn lại có giọng nói ôn hòa lại mỏi mệt của anh, “Chúng ta nhất định sẽ rời đi cùng nhau được không?”
Nhất định sẽ rời đi cùng nhau?
Cố Tiểu Ngải sửng sốt, Sở Thế Tu như là đang chờ cô đáp lại như mình mong muốn. . . . . .
“Dạ, chúng ta nhất định sẽ đi cùng nhau.” Cố Tiểu Ngải nhỏ giọng nói.
Sở Thế Tu ở bên kia nở nụ cười, trong giọng nói biến mất mệt mỏi, “Ngải Ngải, anh sẽ nhanh chóng chuẩn bị chuyện xuất ngoại, chúng ta rời đi khỏi nơi này.”
“Nhưng bác Sở, ông ấy. . . . . .” Cô hiểu được hiện tại dư luận có bao nhiêu khó khăn, nhưng bọn họ đi như vậy . . . . .
“Anh sẽ trở về chăm sóc ông ấy.” Sở Thế Tu dừng một chút, cực kỳ nghiêm túc nói, “Ngải Ngải, không có gì so với việc cùng em ở một chỗ quan trọng hơn, love you.”
Cố Tiểu Ngải sợ run thật lâu mới gian nan từ môi nói ra một câu, “love you, too.”
Rõ ràng là một câu nên nói nhưng tim đập thình thịch đến kì lạ.
Cố Tiểu Ngải lại cảm thấy ngực bị dồn nén khó chịu, thậm chí còn vừa mới nhất sát, cô nghĩ tới khuôn mặt Lệ Tước Phong vui buồn thất thường. . . . . .
Loại quan hệ này làm cho cô nói không nên lời khủng hoảng.
Cúp điện thoại cùng Sở Thế Tu, Cố Tiểu Ngải ngồi vào trước máy tính, đăng nhập QQ không lâu thì bạn thân Chu Chỉ Nghi hỏi không ngừng.
【 chỉ tình yêu nghi: Tiểu Ngải, bồ cùng tên kia thế nào? Không phải là bị kéo trở về ngược đãi tình cảm chứ? Sống hay chết cũng phải cho mình cái tin nhắn chứ? 】
【 chỉ tình yêu nghi: Tiểu Ngải yêu quý, bồ bỏ nhẫn bảo thạch ở nhà của mình, khi nào tới lấy. 】
. . . . . .
Nhẫn “Yêu em lợi chi lệ” ở nhà Chu Chỉ Nghi.
Nghĩ nghĩ, Cố Tiểu Ngải ở trên Computer gõ gõ một hàng chữ ——
【 Ngải Nhược lấy thâm: Tiểu Nghi, như thế nào mới gọi là yêu một người? 】
Bên kia, Chu Chỉ Nghi rất nhanh đã trả lời.
【 chỉ tình yêu nghi: bồ rốt cục còn sống a, làm mình sợ muốn chết. Bồ sống lớn đến như vậy rồi mà cũng không biết như thế nào mới tính là yêu một người sao? ! 】
Cố Tiểu Ngải nhìn màn hình Computer liền sửng sốt, cô vẫn nghĩ là cô biết.
【 chỉ tình yêu nghi: Này! Làm cái kiểm tra này đi, bồ sẽ biết là mình yêu hay không. 】
Ngay sau đó bạn thân chuyển qua một liên kết, Cố Tiểu Ngải bấm mở ra, trên đó viết tiêu đề thật to——
“Kiểm tra tình yêu, bạn không biết đã yêu anh ấy/ cô ấy chưa?”
Cố Tiểu Ngải do dự chỉ chốc lát, cuối cùng là bấm đi vào.
【1, bạn đang làm việc lại mở điển thoại ra xem, chờ điện thoại của người đó? 】
Lúc trước, điện thoại của cô chỉ có thể nhận điện thoại của Lệ Tước Phong, cô chỉ có thể cùng hắn gọi điện nói chuyện, cô không bắt điện thoại khẳng định sẽ bị rống.
Việc này xem như đang đợi điện thoại của hắn sao? Hẳn là không tính đi, cô không cố ý chờ điện thoại của Lệ Tước Phong . . . . . .
Nghĩ nghĩ, Cố Tiểu Ngải đánh”Không phải“.
【2, bạn không phải là cảm thấy cùng người ấy ở cùng một chỗ thì thời gian đặc biệt trôi nhanh, mà không ở cùng nhau sẽ nghĩ đến người đó? 】
Câu này được tính là trắc nghiệm sao?
Cô cũng không cảm thấy cùng Lệ Tước Phong cùng một chỗ thời gian trôi nhanh, ngược lại dày vò thật sự.
Nhưng rốt cục rời đi khỏi hắn, cô luôn thường nhớ tới hắn, thậm chí nhìn thấy Sở Thế Tu làm bữa sáng cô đều sẽ nghĩ tới Lệ Tước Phong. . . . . . như vậy phải trả lời thế nào?
Cuối cùng Cố Tiểu Ngải vẫn là đánh “Đúng“.
【3, khi người ấy tốt với người khác thì bạn sẽ cảm thấy khó chịu, hoặc là trong lòng không thoải mái cố ý không để ý tới người đó, thậm chí cố ý chỉ trích người đó? 】
. . . . . .
Cô chán ghét Lệ Tước Phong lạm dụng chuyện tình cảm bên người phụ nữ khác cùng khách qua đường, cô chưa bao giờ cảm thấy mình đang ghen.
Đúng, cô không có ghen.
Cố Tiểu Ngải đánh “Không phải.”
【4, Khi người ấy sinh bệnh hoặc bị thương thì bạn sẽ lo lắng, lo lắng, muốn chám sóc cho người đó, thậm chí ngay cả ngủ đều ngủ không ngon? 】
Cái này. . . . . . cùng với trắc nghiệm yêu hay không yêu có liên quan sao?
Nếu người thân cô bệnh, cô cũng sẽ lo lắng . . . . . .
Cố Tiểu Ngải đánh “Phải”
【5, Bạn thích cùng người ấy đi dạo? 】
【6, Khi người ấy áp sát mặt gần bạn thì bạn cảm thấy mặt đỏ lên, tim đập nhanh? 】
【7, Bạn thấy người ấy cười thì miệng bạn cũng tự giác nở nụ cười? 】
. . . . . .
Nhìn các nội dung trắc nghiệm này, Cố Tiểu Ngải nhanh nhẹn lựa chọn “Không phải” , “Không phải” , “Không phải” . . . . . .
Liên tiếp các trắc nghiệm phía dưới.
Cố Tiểu Ngải nặng nề mà nhẹ nhàng thở ra. . . . . .
Hoàn hảo cô chỉ có hai, ba cái đáp án chọn là “Đúng” , vậy nhất định không có khả năng là yêu .
“Kết quả trắc nghiệm” , kết quả trên Computer làm cho cô nhất thời như gặp phải sét đánh ——
“Thân ái: bạn đã trung mũi tên tình yêu rồi, đây là dấu hiệu lúc đầu yêu một người, mũi tên của thần Cupid đã muốn bắn về phía bạn, dũng cảm yêu đi!”
. . . . . .
Dấu hiệu lúc đầu.
Cố Tiểu Ngải ngơ ngác nhìn kết quả trắc nghiệm.