Chờ qua một thời gian dài. . . . . . chuyện gièm pha của Sở thị sẽ chậm rãi ra khỏi tầm mắt mọi người.
Nhìn ảnh chụp trên Laptop, Cố Tiểu Ngải xóa bỏ ảnh chụp của Sở Thế Tu, cô sẽ không để cho Sở Thế Tu lại có bài viết phản đối.
Cô muốn anh bình yên vượt qua cửa ải khó khăn lúc này đây.
Mở ra bản word, suy tư một lát, Cố Tiểu Ngải nhanh đưa vào hai hàng tiêu đề cùng bản thảo nội dung.
1, 【 Thiên kim thị trưởng thân mật cùng người nước ngoài tại khách sạn, lừa dối vị hôn phu 】
Đám hỏi chính thương oanh động toàn thành phố, sau lễ đính hôn hai người
lại phát hiện ảnh chụp thiên kim thị trưởng Lương Noãn Noãn cùng người
nước ngoài thân mật dắt tay tiến vào khách sạn.
Lúc trước Lương Noãn Noãn cùng công tử của Sở gia Sở Thế Tu đính hôn có thể nói được cả nước theo dõi.
Sau đính hôn Lương Noãn Noãn liền “ăn chơi” sao? !
Đám hỏi chính thương hay chẳng qua là hạnh phúc tưởng tượng? !
2, 【Sau lưng “Chuyện trốn thuế” có hay không “Âm mưu ngấm ngầm” 】
Chuyện Sở thị “trốn thuế” vừa bị phát hiện ra, báo chí cùng đài truyền hình
toàn thành phố đều kịch liệt công kích Sở thị, cũng có tạp chí công bố
vị hôn thê tổng giám đốc Sở thị là lá chắn. . . . . .
Công kích Sở thị phô trương như thế, không biết có hay không có người chủ ý đánh vào Sở thị?
. . . . . .
. . . . . .
Hai đoạn tin tức trong thời gian rất ngắn đã viết xong.
Vừa không chọc giận Lệ Tước Phong, năng lực giúp Sở Thế Tu chỉ có thế này.
Đem cái tiêu đề thứ nhất giao cho《ak》 tuyên bố, sẽ nặc danh đem tin thứ hai gửi đi cho tạp chí quốc tế quyền uy 《 khởi đầu st》, lượng tiêu thụ của《 khởi đầu st》 so với 《ak》 cao hơn rất nhiều . . . . . .
Có tấm ảnh chụp này cùng văn tự phân tích rõ ràng, 《 khởi đầu st》 không lý do gì không cần tin tức của cô.
Chỉ cần mặt sau tin tức vừa ra. . . . . . Sở Thế Tu cùng nhiều người bị hại ở Sở thị được minh oan.
Công chúng từ trước đến nay đều thích đồng cảm với kẻ yếu, nhất định sẽ đi đoán là ai đả kích Sở thị.
Như vậy tin tức vừa ra, không có người nào lại nhớ đến “Chuyện trốn thuế” .
Chính là như vậy được không?
Cùng một ảnh chụp, bị cô bịa đặt thành hai đoạn tin tức rõ ràng bất đồng.
Đem Lương Noãn Noãn chụp mũ. . . . . . Có phải hay không có chút không đạo đức?
. . . . . .
”Tôi cảm thấy yêu em lợi Vương Phi lưu lại nói như vậy, bản thân tôi thấy tôi hạnh phúc hơn.”
”Bởi vì tôi có hai giọt lệ. . . . . . đều là Sở Thế Tu, cho nên tôi so với yêu em lợi Vương Phi hạnh phúc hơn.”
. . . . . .
Lời nói của Lương Noãn Noãn ở tiệc tối bán đấu giá ở bên tai cô vang vọng.
Cô là nữ nhân Sở Thế Tu yêu nhất. . . . . .
Sở thị cùng Lương Noãn Noãn đối Sở Thế Tu mà nói, người nào quan trọng hơn?
Giải quyết chuyện gièm pha của Sở thị trước công chúng, Lương Noãn Noãn bị
cô đẩy đến chỗ chết, Sở Thế Tu có thể hay không càng thêm khổ sở?
Nhìn nội dung tin tức trên bản word, Cố Tiểu Ngải do dự . . . . . .
Cô không sợ bôi đen Lương Noãn Noãn, lại sợ Sở Thế Tu sẽ bi thương.
Đăng ký QQ, Cố Tiểu Ngải cho cậu Diệp Vĩnh Thành phát ra giọng nói, sau khi
chuyển được, giọng nói cậu lo lắng truyền đến, “Tiểu Ngải, di động của
con như thế nào lại tắt đi? Nhiều ngày như vậy cũng không gọi một cuộc
điện thoại cho cậu, tưởng con đã chết rồi a.”
Bị cắt đứt liên lạc vài ngày, chợt nghe giọng nói quen thuộc của cậu, làm cho cô cảm thấy thân thương.
Lệ Tước Phong từng nói qua, cậu nghĩ cô bên ngoài theo tin tức đại điện ảnh 《 giết 》 .
”Thực xin lỗi cậu.” Cố Tiểu Ngải áy náy nói, một bên đem ảnh chụp cùng tin
tức truyền cho cậu, một bên ra vẻ giống như không có việc gì nói, “Mấy
ngày nay luôn đi theo tin tức 《 giết 》, di động ngã hỏng rồi quên đi
sửa.”
Vừa nghe đến 《 giết 》 , giọng nói cậu lập tức cao vút kích động lên.
”Nữ nhân vật chính 《 giết 》 Liễu Tử Mật bị loại ra khỏi đoàn phim, tin tức
lớn như vậy con còn không biết sao?” Cậu hưng phấn mà ở trong giọng nói
ồn ào mở ra, “Nữ nhân vật chính phải đổi lại, 《 giết 》 còn có thể quay
sao?”
. . . . . .
Cố Tiểu Ngải nghẹn lời, cô mấy ngày nay đều ở biệt thự Lệ gia, căn bản không đi theo tin tức 《 giết 》 bên kia.
Lệ Tước Phong cũng đã nói cho cô tin tức độc nhất vô nhị .
Nam nhân này. . . . . . Có phải muốn nuốt lời hay không.
”Bộ phim điện ảnh đầu tư lớn như vậy, không có khả năng bởi vì một nữ nhân
vật chính sẽ không quay tiếp .” Cố Tiểu Ngải hàm hồ nói, trên màn hình
Computer, bản thảo cùng ảnh chụp đều được cậu nhận qua.
”A! Tiểu
Ngải thật không hổ là đóa hoa của《ak》chúng ta a!” Sau khi cậu nhìn đến
bản thảo vui vẻ kêu lên, “Hiện tại, ‘ chuyện trốn thuế ’ của Sở gia rất
lớn, con còn có thể bắt được tin tức!”
. . . . . .
Cậu khi nào thì cho cô cái danh hiệu đóa hoa của《ak》 . . . . . . thật khó nghe.
Cố Tiểu Ngải cười khổ một tiếng, cúi đầu nhìn về ảnh chụp trên bàn.
Trong đó là ảnh chụp Sở Thế Tu đứng ở hành lang câu lạc bộ đêm, dựa lưng vào
trên tường, hai tay bỏ vào trong túi quần, hai mắt cụp xuống, môi nhẹ
nhàng mím lại, không hiểu đang suy nghĩ gì. . . . . .
Đèn ở hành lang mờ nhạt chiếu vào trên người anh, hé ra một vầng sáng nhợt nhạt.
Dung mạo khí chất phong độ.
Như vậy, Sở Thế Tu. . . . . . quan tâm nhất cái gì?
”Cậu.” Cố Tiểu Ngải nắm chặt ảnh chụp của Sở Thế Tu, nghĩ nghĩ vẫn là mở miệng, “Đoạn tin tức này trước mắt đừng phát.”
”A? Vì sao?” Cậu kinh ngạc hỏi, “Tin tức Sở gia hiện tại ảnh hưởng rất lớn, làm nghề nguội thừa dịp nóng a!”
Cô cũng biết đạo lý làm nghề nguội thừa dịp nóng, nhưng cô không thể xác
định địa vị Lương Noãn Noãn ở trong lòng Sở Thế Tu nặng bao nhiêu.
Cô sợ mình làm tổn thương đến Sở Thế Tu.
”Cậu, dù sao trước mắt cậu đừng phát tin tức này là được.” Cố Tiểu Ngải rầu rĩ nói.
Cậu Diệp Vĩnh Thành tựa hồ phản ứng lại, giọng điệu trở nên ngưng trọng,“Cậu nhớ ra rồi, hai nhà Cố, Sở trước kia vốn thân thiết với nhau, con
cùng Sở gia rất quen thuộc, khó trách trong bài viết này con không đề
cập tới vị công tử Sở gia kia.”
Bởi vì cô còn mơ hồ không rõ.
Bởi vì cô muốn cho mọi người đem lực chú ý đều dẫn tới trên người Lương Noãn Noãn.
Bởi vì cô không nghĩ Sở thị cùng Sở Thế Tu lại đắm chìm trong tai tiếng trước công chúng. . . . . .
”Cậu. . . . . .”
”Tiểu Ngải, cậu nói với con thế này, con đừng bận tâm đến chuyện người khác,
nhất là Sở gia.” Cậu bỗng nhiên nói, khẩu khí như là nhắc nhở.
Đừng bận tâm người khác?
Cố Tiểu Ngải khó có thể tưởng tượng được cậu trong nhà luôn luôn vất vả
trả giá, không câu oán hận, cậu thành thật lại nói ra lời như thế. . . . . .
”Sao cậu lại nói như vậy?” Cố Tiểu Ngải không kìm nén được hỏi.
Cậu là một người thật sự hiền lành, nói ra như vậy rất kỳ quái.
”Hừ.” Cậu tức giận hừ một tiếng, “Năm đó, nhà Cố gia các người gặp chuyện
không may, Sở gia bọn họ ở nơi nào? Ba con bị điều tra thì Sở gia có ra
tay giúp đỡ một chút hay không ? !”
Đối với chuyện nhà mình bị phá sản năm đó, Cố Tiểu Ngải mới gặp lần đầu, cái gì cũng còn không hiểu, biết rất ít.
Cô chỉ biết là ba buôn bán lừa đảo, góp vốn phi pháp mấy tội cũng bị phạt bỏ tù, hình phạt rất nặng.
”Sở gia không giúp sao?”
Cố Tiểu Ngải có chút ngạc nhiên hỏi, cô lúc ấy tỉnh tỉnh mê mê, mẹ đã
chết, ba bị bỏ tù, cô mờ mịt theo cậu rời quê hương. . . . . .
Từ đó về sau đã bị trở thành tiểu người hầu của mợ dường như mang theo bên người, sống gữa một đống củi gạo, dầu mỡ, muối.
”Giúp? Sở gia trốn cũng không kịp, sợ cơ quan điều tra cũng điều tra đến bọn họ.” Cậu lòng đầy căm phẫn trong giọng nói.
Là như thế thật không?
Cô vẫn nghĩ đến hai nhà Cố, Sở quan hệ thực tốt, đặc biệt tốt. . . . . .
Thời điểm nhà cô gặp chuyện không may, Sở gia thực khoanh tay đứng nhìn sao?
Thấy cô không lên tiếng, cậu lại thở dài, “Tiểu Ngải, con hiện tại cũng vậy, nên hiểu được thế gian này tình người nhạt nhẽo, con không tất yếu che
chở cho Sở gia.”
Tình người nhạt nhẽo.
Nếu như hai nhà Cố, Sở quan hệ tốt, Sở gia đến cuối cùng cũng chỉ lạnh lùng đứng nhìn thôi sao?
”Con đã biết rồi cậu.” Cố Tiểu Ngải thản nhiên nói, dừng một chút lại nói, “Tin tức vẫn là nên chờ đi.”
Cô chính là vì Sở Thế Tu mà thôi.
Phát tin tức này, sợ Sở Thế Tu thương tâm; không phát tin tức này, sợ Sở Thế Tu bị “chuyện trốn thuế” biến thành sứt đầu mẻ trán.
Vẫn là chờ một chút đi, để cho cô suy nghĩ rõ ràng.
Tìm được một biện pháp có thể bảo vệ Sở Thế Tu.
”Vậy được rồi, con đừng lo lắng nữa, thời điểm muốn phát thì gọi điện thoại
cho cậu.” Cậu cũng không còn ép nữa, nói xong chuyện công việc cậu lại
quan tâm nói, “Tiểu Ngải, một mình ở bên ngoài phải cẩn thận lo cho tốt
cho bản thân mình, đừng để quá mệt mỏi.”
”Dạ, con đã biết, cậu cũng vậy.”
Hai người lại hàn huyên chút chuyện, cũng đem đoạn tin tức thứ hai giao cho cậu, cậu chờ cô suy nghĩ thật tốt sẽ nói cho cậu biết làm như thế nào.
Sau đó, Cố Tiểu Ngải liền cắt đứt cuộc hội thoại.
Đem bản thảo vừa viết trong Computer xóa bỏ sạch sẽ, nhìn ảnh chụp trên bàn chằm chằm, cô vẫn như cũ do dự, tin tức này đến tột cùng muốn hay không phát ra?
Cố Tiểu Ngải cầm ảnh chụp Sở Thế Tu thất thần, với anh mà nói, cái gì mới là quan trọng nhất? Tình yêu hay sự nghiệp?
”Sở Thế Tu, anh quan tâm nhất cái gì?”
Cố Tiểu Ngải nhìn ảnh chụp thì thào ra tiếng, nhưng anh ta trên ảnh chụp không có trả lời cô.
Một đôi tay đột nhiên từ sau ôm lấy cô, tay cực nóng ở trên người cô chạy, hơi thở cực nóng độc đoán ở trên gò má cô.
Cố Tiểu Ngải hoảng sợ, ảnh chụp từ trong tay rớt xuống.
Ngón tay thon dài cách nội y mỏng trước ngực cô nhẹ nhàng . . . . . . vén lên giống như ma sát.
Cố Tiểu Ngải nhịn xuống giãy dụa, quay đầu lại, chỉ thấy thân thể Lệ Tước
Phong đứng sau cô, ôm cô cùng với cả ghế dựa lưng màu trắng, mặt anh
tuấn không có căng thẳng, thoạt nhìn tâm tình cũng không tệ lắm.